Bá Võ

Chương 374: Một địch ngàn

Chương 374: Một địch ngàn

“Sở Hi Thanh?” Trong mắt Lưu Định Đường hiện lên một tia kinh ngạc: “Là người xếp hạng 60 trên Thanh Vân Bảng, làm thịt hơn trăm người của Bạch Vân Trại ở Tri Vị Cư, chính là Sở Hi Thanh đó sao? Hắn đã gia nhập Thiết Kỳ Bang rồi?”
Nam tử mặt đen thầm nghĩ, người này không gia nhập Thiết Kỳ Bang mới là kỳ quái, đúng không?
“Đường chủ, dù sao Thiết Cuồng Nhân cũng có ơn cứu mạng với hắn. Hơn nữa, ta còn nghe nói hai huynh đệ Thiết thị cực kỳ coi trọng hắn, có ý định xây dựng lại Hỏa Cốt Đường để cho hắn làm đường chủ.”
“Đường chủ?” Lưu Định Đường mỉm cười, vẻ mặt lại tràn đầy xem thường: “Chỉ là một tên nhãi ranh vắt mũi chưa sạch có tu vi bát phẩm hạ mà thôi, vậy mà cũng xứng ngang hàng với ta? Như vậy thì vì sao vị đường chủ mới nhậm chứng của Thiết Kỳ Bang này lại muốn tấn công Tây Sơn Đường của ta?”
“Thiết Cuồng Nhân vẫn đang tráng niên, còn chưa đến lúc hồ đồ, hắn không ngu đến mức phái một tên nhãi chưa dứt sữa đến đây chịu chết chứ.”
Đây cũng là điều khiến cho nam tử mặt đen cảm thấy kỳ quái.
Dù Thiết Cuồng Nhân muốn đánh Tây Sơn Đường, thì Thiết Tiếu Sinh sẽ là lựa chọn hàng đầu, hoặc là Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch nhiều kinh nghiệm kia, sao lại để Sở Hi Thanh chủ trì việc này?
“Việc này thì thuộc hạ không biết, có thể là do đám hàng hóa mà đường chủ mới lấy được ở bến tàu phía đông thành những ngày gần đây? Hoặc là vì đám người Bạch Vân Trại ở trận chiến Tri Vị Cư. Thiết Cuồng Nhân muốn khai đao với chúng ta là để mua chuộc lòng trung thành và làm cho thiếu niên thiên kiêu Thanh Vân Bảng kia hả giận?”
Thật ra thì còn có một loại khả năng.
Cách đây không lâu, hắn đã nhận được một tin tức, Bảo trưởng của con hẻm giếng đã sai người đến bao tin. Nói là hai huynh muội Sở Hi Thanh, thiên kiêu Thanh Vân Bảng đã từng xuất hiện ở con hẻm giếng, còn tìm đến nhà của Lưu Phổ.
Người này đến đây vì cha con Lưu gia?
Nam tử mặt đen lại cảm thấy rất hoang đường.
Trước kia, hắn đã điều tra bối cảnh của cha con Lưu gia, không nghe nói người này có quan hệ gì với Sở Hi Thanh cả.
Vậy tại sao vị thiên kiêu Thanh Vân Bảng này lại làm như vậy? Thật sự là khó hiểu.
Đúng là Tây Sơn Đường bọn họ như thể chân tay với Bạch Vân Trại.
Tuy một nhà là bang phái hắc đạo, một nhà là trộm cướp, nhưng lại là đồng minh rất thân thiết, cùng nhau khống chế toàn bộ Tây Sơn.
Rất có thể là vì Bạch Vân Trại nên Sở Hi Thanh mới muốn đánh Tây Sơn Đường.
Nhưng Lưu Định Đường cũng không có ý định tìm hiểu chuyện này.
Hắn cười đắc ý, lại hắt chén nước trà lên trên người thiếu nữ đang bị treo trên xà nhà.
Nước trà này cũng không nóng, nhưng lại bị bỏ thêm muối.
Thiếu nữ kia rên lên một tiếng, lúc này nàng nghiến chặt răng bạc, thân thể mềm mại vặn vẹo kịch liệt.
Lưu Định Đường nhìn cảnh này, lại tựa như nhìn một phong cảnh tuyệt vời nào đó.
“Tuy dung mạo chỉ ở mức trung thượng, nhưng xương lại rất cứng, xem ra vẫn còn chơi được một thời gian. Tú bà, ngươi phải nhìn kỹ cho ta, lâu lắm rồi ta không gặp được kẻ nào có như vậy. Ngươi đừng để nàng cắn lưỡi tự tử, chờ ta giết địch trở về, thì sẽ chơi với nàng tiếp.”
Lưu Định Đường cười to một tiếng, bỗng nhiên đứng dậy: “Truyền lệnh xuống, tất cả huynh đệ lên tường thành, chuẩn bị tên và giáp! Còn nữa, giúp ta mời mấy vị cung phụng của Thẩm gia và Thượng Quan gia đến đây! Mặc kệ bọn họ đang làm gì, dù là đang ở trên bụng nữ nhân thì cũng phải cút xuống cho ta, ăn của lão tử, uống của lão tử, giờ thì phải làm việc cho lão tử.”
“Lại cho vài người đi thông báo cho đám thợ sơn ở Tây Sơn, bảo bọn họ mau cút xuống Tây Sơn cho ta. Tốc độ nhanh một chút! Nếu như không đến trong vòng một canh giờ, sang năm lão tử sẽ đánh thuế nhiều hơn. . .”
Hắn long hành hổ bộ, khí thế bức người mà đi ra khỏi Tú Phương Lầu, đi về phía tường thành.
Trấn Tây Sơn vốn không có tường thành gì, chỉ có một tầng tường đất.
Nửa năm trước, vì đề phòng Thiết Kỳ Bang nên Lưu Định Đường đã cải tạo tường đất này thành tường thành cao ba trượng.
Lúc này, đã có nô bộc của Lưu Định Đường đi lên mặc áo giáo cho hắn.
Khi Lưu Định Đường đi đến đầu tường thành, đã có một đám bang chúng của Hải Thanh Bang đứng ở trên này. Bọn họ cũng là võ trang đầy đủ, còn có người đang vận chuyển cung tên và trọng nỏ.
Tuy nhiên, điều khiến Lưu Định Đường nghi ngờ và khó hiểu chính là, hắn đứng chờ ở tường thành đã lâu, mà mãi vẫn không thấy hình bóng của đám người Thiết Kỳ Bang đâu.
Địa thế ở ba phương hướng của trấn Tây Sơn đều bằng phẳng, với thị lực của Lưu Định Đường, đủ để nhìn thấy cảnh tượng ở ngoài mươi, hai mươi dặm.
Tám trăm Tuyển Phong của Thiết Kỳ Bang lại chậm chạp chưa xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn.
Lưu Định Đường thầm nói không đúng, Tuyển Phong Đường chính là tinh nhuệ do huynh đệ Thiết Cuồng Nhân chế tạo, huấn luyện nghiêm chỉnh, trang bị cực tốt, tất cả phương diện đều không kém hơn biên quân ở Bắc vực.
Một đạo nhân mã như vậy, xuất phát từ bến tàu thành đông, nhiều nhất là hai khắc thời gian là có thể đi đến đầu tường trấn Tây Sơn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất