Chương 379: Một địch ngàn (6)
“Cũng đã lên đường, tổng cộng chín trăm bang chúng, còn có năm trăm tên thợ sơn chạy theo sau. Tuy nhiên bọn họ lên đường tương đối mượn, vẫn còn cách nơi này năm mươi hai dặm.”
Giả Đại Lực cau mày: “Dựa theo tình hình bây giờ, trước khi Lưu Định Đường đến đây, chúng ta đã lưỡng bại câu thương với quận quân rồi.”
Hắn cũng không để quận quân vào mắt, nhưng đối phương lại rất nhiều người, còn là binh mã của triều đình. Có đầy đủ các loại khí giới quân dụng mạnh mẽ.
3500 binh lính này, đủ để chống lại tám trăm tinh nhuệ của Tuyển Phong Đường.
Huống hồ, bên trong cốc này còn có mấy trăm tàn quân còn sót lại.
“Lưỡng bại câu thương sao?” Sở Hi Thanh cười một tiếng, hắn cười lên con chiến mã mà Sở Vân Vân dắt đến: “Ta đã nói rồi còn gì, 3500 người này, sẽ cho ta và ngươi sóng vai chặn lại!”
Sắc mặt Giả Đại Lực nhất thời đen xì, lòng thầm nói tên này nói thật sao? Hai người bọn họ đi chống lại 3500 binh lính của quận quân?
“Sở huynh đệ, có phải là quá bất cẩn rồi không?” Giả Đại Lực không quá tình nguyện: “Ta thấy địa hình của khe núi kia đúng là rất hẹp, sóng vai đứng thì chỉ đi được năm người. Nếu như chúng ta phái bốn trăm người đóng giữ ở đó, thì có thể ngăn cản bọn họ.”
“Vấn đề là, sau khi chia binh xong, chúng ta làm thế nào để bắt Lưu Định Đường?”
Sở Hi Thanh quay đầu lại, dùng ánh mắt nghi ngờ để nhìn Giả Đại Lực: “Vẫn luôn nghe nói Thiết Ngưu - Giả Đại Lực dũng mãnh vô song, là một đại tướng của Thiết Kỳ Bang. Sở mỗ vẫn kính ngưỡng đã lâu, không ngờ các hạ lại là loại người hèn nhát như vậy, thật sự là làm cho Sở mỗ thất vọng.”
Giả Đại Lực chợt cảm thấy đầu óc nổ tung, một cơn lửa giận xông thẳng lên đỉnh đầu, để cho tóc của hắn suýt nữa thì dựng thẳng lên.
“Cũng được!” Giả Đại Lực cười gằn một tiếng: “Sóng vai chiến đấu thì sóng vai chiến đấu, lão tử sợ ngươi sao!”
Dù sao thì kẻ chết trước. . . tuyệt đối không phải là người có tu vị lục phẩm hạ như mình!
Hắn cũng muốn xem xem, rốt cuộc thì tên này sẽ chết như thế nào.
. . .
Cách Anh Ma Cốc tầm hai mươi lăm dặm, có một khe núi hẹp và dài.
Hai bên đều là vách núi cao ngàn trượng, nơi rộng rất có thể để hơn hai mươi người đi song song, nơi chật hẹp nhất thì chỉ có thể để cho năm sáu người đi qua.
Nơi này không phải là lối đi duy nhất để vào Anh Ma Cốc, nhưng lại gần như là con đường duy nhất để quận quân đi qua.
Nếu như đi con đường khác, thì phải đi vòng hơn một trăm dặm về phía bắc. Với tốc độ hành quân của binh lính quận này, thì phải mất thêm hai canh giờ.
Mà lúc này, có hai người đang đứng giữa khe núi kia.
Một người dáng vẻ khôi ngô cao to như núi, trên người mặc trọng giáp. Một người còn lại thì thon gầy, nhìn hơi ốm yếu bệnh tật.
Hai người này chính là Sở Hi Thanh và Thiết Ngưu - Giả Đại Lực.
Giả Đại Lực híp mắt, khoanh tay trước ngực: “Ta nói trước nhé, đây là chính ngươi muốn đến! Dù ngươi có chết thì ta cũng không quan tâm đâu, là do ngươi không biết tự lượng sức mình, đáng đời! Tuy nhiên, nếu như bây giờ ngươi nghĩ rõ ràng, muốn quay trở về thì vẫn còn kịp đấy.”
Thị lực của hắn đã có thể nhìn thấy một đám giáo sĩ áo đen đang đi ở bên ngoài cốc.
3500 giáp sĩ của quận quân Tây Sơn đã đến bên ngoài thung lũng.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi nhướng mày, vẻ mặt kỳ dị: “Lời vừa rồi của Giả huynh tựa như là ngoài mạnh mẽ mà trong yếu đuối? Chẳng lẽ ngươi vẫn thấy sợ hãi?”
Sắc mặt Giả Đại Lực nhất thời tái mét, hắn chỉ hận không thể tát cho tên này một cái.
Ngươi mới là bên ngoài mạnh mẽ bên trong yếu đuối! Cả nhà ngươi mới là bên ngoài mạnh mẽ bên trong yếu đuối! Lão tử là không muốn cái mạng nhỏ của ngươi nằm lại tại nơi này!
“Nực cười! Giả mỗ xông xáo giang hồ hơn mười năm, còn chưa bao biết sợ hãi là cái gì.”
Giả Đại Lực cười lạnh lùng: “Không bằng chúng ta đánh cược, để xem lát nữa ai là kẻ rút lui trước, kẻ nào thua thì chính là ‘chó chết’!”
“Cũng được!” Khi Sở Hi Thanh nói chuyện thì hắn nhìn vào cột võ ý ở bên trong bảng nhân vật của mình.
---Có dùng 3143 điểm võ đạo để tăng Nhai Tí tàn ý của ngươi lên tầng thứ sáu hay không?
Mấy chữ Nhai Tí tàn ý ở bên trong cột võ ý của Sở Hi Thanh, rõ ràng là đang có mấy chữ tầng thứ bảy.
Tuy nhiên, hai tầng trong đó là tiểu Tóc Húi Cua tăng cường cho hắn.
Tiểu Tóc Húi Cua chính là cái tên mà Sở Hi Thanh đặt cho Linh sát Nhai Tí.
Bởi vậy, Nhai Tí tàn ý của hắn vẫn chỉ là tầng thứ năm.
Sở Hi Thanh dứt khoát lựa chọn ‘có’.
7362 điểm võ đạo ở bên trong hệ thống lập tức giảm xuống còn 4219 điểm.
Mấy chữ Nhai Tí tàn ý tầng thứ bảy kia, đã biến thành tầng thứ tám.
Thật ra thì tự tin rằng, với thực lực của mình bây giờ cũng có thể ứng phó rồi.
Hoàn cảnh trước mắt này, rất thích hợp với Nhai Tí đao ý của hắn.