Chương 393: Không cho phép động vào (2)
Lúc này, tay Sở Hi Thanh đã đè đao bên hông, sức thế chờ đợi.
Hai mắt Lưu Định Đường lại chập chờn, lúc sáng lúc tối.
Vừa rồi, hắn nói vài lời với Sở Hi Thanh, lại làm cho lòng tin của hắn biến mất sạch.
Lưu Định Đường không muốn làm theo quy củ, hắn muốn rút đao ngay bây giờ, chém chết tên tạp chủng trước mắt này luôn!
Nhưng Lưu Định Đường lại kiêng dè, hắn biết nếu như mình không tuân theo quy củ, vậy đám người Giả Đại Lực cũng sẽ không tuân thủ lời hứa.
Dù cho hắn có chém chết Sở Hi Thanh, thì cũng sẽ phải chết ở chỗ này.
Ngay khi Lưu Định Đường đang chần chờ do dự, viên tiền động kia đã rơi vào mảnh đá vụn ở bên cạnh.
Trong con ngươi của Sở Hi Thanh nhất thời hiện lên một tia màu tím.
Một con cự thú Nhai Tí rất sống động bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn, nó phát ra một tiếng rống chấn động cả trời xanh.
Phản ứng của Lưu Định Đường cũng rất nhanh, khi viên tiền đồng rơi xuống đất thì hắn cũng đã rút đao ra. Hắn được xưng là Thiết Thủ, nhưng lúc này lại dùng đao.
Khoảnh khắc này, Lưu Định Đường lại cảm thấy có một thanh binh khí vô hình lại vô cùng sắc bén đã chém thẳng vào nơi sâu xa trong tâm linh của mình.
Tuy nhiên, dù sao hắn cũng là võ tu thất phẩm, nguyên thần khá mạnh mẽ. Lúc trước cũng có đề phòng, đã dùng đan dược củng cố nguyên thần và tăng cường thần thức.
Tâm thần của Lưu Định Đường chỉ hoảng hốt trong chốc lát, rồi lập tức khôi phục bình thường.
Hắn âm thầm cười gằn, nếu tên này muốn dùng đao ý để đánh bại hắn, thì quả thực là nằm mơ!
Tuy nhiên, một cái chớp mắt tiếp theo, Lưu Định Đường lại phát hiện có một ánh đao lóe lên từ bên tay phải của hắn.
Sau đó, một cơn đau nhức đã truyền đến từ cổ tay.
Tay phải đang cầm đao của hắn bay lên trời, nơi cổ tay lại có máu phun như suối.
Hai mắt Lưu Định Đường trợn trừng trừng, tràn đầy vẻ khó tin.
Tại sao đao của Sở Hi Thanh lại có thể nhanh đến mức này?
Lưu Định Đường vừa mới rút đao ra, thì đao của đối phương đã chém đứt cổ tay của hắn rồi!
Sở Hi Thanh chém một đao xong thì cũng không dừng tay, hắn trực tiếp múa đao, chặt đứt một tay và hai chân còn lại của Lưu Định Đường.
Sau khi Lưu Định Đường ngã xuống đất, hoàn toàn mất năng lực phản kháng, thì Sở Hi Thanh mới thu đao vào vỏ.
Đồng thời, hắn nhìn về phía màn hình huỳnh quang hư ảo trong tầm mắt của mình.
---Ngươi bị thương ở mức độ trung đẳng, kích phát Táng Thiên Chi Vũ giai đoạn thứ hai, tố chất thân thể được tăng cường gấp ba, cũng nắm giữ lực lượng phá cương ở trình độ cao đẳng, lực lượng phá pháp thuật ở trình độ cao đẳng!
Sở Hi Thanh không có lừa gạt Lưu Định Đường, thực lực của hắn bây giờ chỉ kém lúc mạnh nhất một chút mà thôi!
Chỉ cần lại đâm cho mình một kiếm nữa, thì sức chiến đấu của hắn lại có thể tăng lên.
Tuy nhiên, Sở Hi Thanh không cần làm như vậy, trạng thái bây giờ cũng đủ để chém giết Lưu Định Đường rồi.
Mà khi Lưu Định Đường rút đao thì lại bị chậm một nhịp, bởi vì hắn nghĩ quá nhiều, cũng do dự và chần chờ. . .
Có câu nói rất đúng, do dự liền sẽ bại trận.
Sở Vân Vân nói không thể cứng đối cứng, vậy thì cố gắng giải quyết trong một đao đi.
Sau đó, hắn cầm cánh tay bị chặt xuống của Lưu Định Đường lên.
Đương nhiên là hắn không dùng được cánh tay này, nhưng đao của Lưu Định Đường lại khiến cho Sở Hi Thanh khá là vui mừng.
“Lại là Thiền Dực Đao ma văn của Long Tuyền Hội?”
Đây là một thanh bảo đao cấp độ thất phẩm thượng, vừa cứng cỏi, lại nhẹ nhàng và sắc bén.
Đao này cực kỳ thích hợp với khoái đao của Sở Hi Thanh, khiến cho tốc độ đao của hắn có thể tăng cường hai đến ba phần mười, khuyết điểm của nó là không thể ứng phó với binh khí nặng cấp bậc hơi cao.
Nói đến binh khi, Sở Hi Thanh lại nhìn thanh Kinh Lôi ở bên hông mình với ánh mắt đau lòng.
Một trận chiến trong khe núi vừa rồi, Sở Hi Thanh phải múa đao đến ba ngàn lần, trong đó có hơn 1900 đao là giao thủ trực tiếp với mấy vị cao thủ thất phẩm kia.
Không chỉ hai tay của Sở Hi Thanh không chịu được, mà thanh Kinh Lôi Đao thứ hai của hắn cũng đã đến ranh giới báo hỏng.
Thanh đao này còn có thể tu sửa, nhưng có lẽ chi phí sửa chữa còn vượt qua cả tiền mua một thanh đao mới.
May mà lần này hắn có thu hoạch kha khá.
Hắn có thể được chia 15.000 đến 20.000 lượng bạc từ bên phía Anh Ma Cốc, Sở Hi Thanh chém chết mấy vị võ tu thất phẩm, hắn cũng lấy được pháp khí và binh khí của bọn họ, lúc này còn đang ở trên lưng ngựa. Những thứ này cũng có thể bán qua tay được tầm 18.000 đến 19.000 lượng bạc.
Ngoài cái đó ra, còn có tài sản của Lưu Định Đường ở Tây Sơn Đường, Sở Hi Thanh cũng có thể được chia một ít.
Sở Hi Thanh nghĩ đến chuyện ngày hôm nay, hắn quyết định dứt khoát để ít tiền rồi mua một thanh binh khí cấp độ lục phẩm là được.
Bằng không thì thanh Thiền Dực Đao ma văn không bền trong tay hắn này, chẳng mấy chốc cũng bị hủy thôi.