Bá Võ

Chương 456: Thùng phá sảnh

Chương 456: Thùng phá sảnh

Sau hôm ở Sơn Hà Lâu, Chu Lương Thần dẫn đám huynh đệ Đàn chữ Lương của mình đi tuần tra các con đường như thường lệ.
Các phân đàn của Tây Sơn Đường có các chức trách khác nhau, ví dụ như ba đàn khẩu chữ Sơn, Vân và Loạn, tạm thời chủ yếu là phụ trách giám sát chuyện kênh đào.
Đàn chữ Lương thì phụ trách công việc trị an và phòng ngự trong trấn.
Tuy nhiên, khi Chu Lương Thần dẫn hai mươi vị bang chúng đi lại trên đường phố, thì hắn lại nhíu chặt lông mày.
Trước mắt hắn có một loạt cửa hiệu, tổng số là 127 nhà cửa hiệu, có bốn mươi lăm nhà đóng cửa dừng kinh doanh.
Ngoài ra, người đi lại trên phố cũng rất vắng vẻ, lác đác vài mống. Phóng tầm mắt nhìn qua thì có vẻ như rất vắng vẻ ngột ngạt.
Trong lòng Chu Lương Thần lạnh lẽo, hắn có một linh cảm, dường như đã có chuyện gì đó.
Hắn bước nhanh đi đến ngã tư đường phía trước, rồi rẽ qua một con đường ở phía bắc.
Chu Lương Thần liếc mắt nhìn hai bên đường phố, sau đó sắc mặt đã tái xanh.
110 cửa hiệu ở con đường này, đã có bốn mươi bảy nhà dừng buôn bán.
Con đường này và con đường hướng đông kia, liên thông được với bốn cửa thành ở bốn phía, là khu vực phồn hoa và quan trọng nhất ở trong trấn Tây Sơn này.
Sau đó, hắn phát hiện có một lượng lớn xe ngựa và người ở cửa thành phía xa xa.
“Tìm hai tên thông minh đi qua hỏi thăm một chút.” Chu Lương Thần híp mắt lại: “Xem là có chuyện gì?”
Có mấy tên thuộc hạ ở phía sau Chu Lương Thần vội vã chạy đi, lại vội vã chạy về.
Những người này đều tỏ vẻ nghiêm nghị và lạnh lùng.
Tin tức mà bọn họ vừa nghe ngóng được, khá là giống nhau.
Tất cả đại tộc thế gia ở Tây Sơn, đều rút tất cả tộc nhân của mình ra khỏi trấn Tây Sơn.
Tất cả cửa hiệu đều đóng cửa dừng kinh doanh, tất cả người ở và công nhân cũng rút khỏi trấn Tây Sơn.
Chu Lương Thần lẳng lặng nghe, hắn bình tình nhìn đám người đang đứng xếp hàng ở cửa thành kia.
Sau vài hơi thở, Chu Lương Thần bỗng nhiên quay người đi về phía Sở trạch.
Hắn hừ nhẹ một tiếng, trong miệng phun ra một tiếng chửi bới hiếm có: “Con bà nó! Một đám không biết sống chết này, lại giở trò mèo với chúng ta!’
Đám địa chủ cường hào này được Văn Thiên Tài cầm đầu, đang muốn cho Sở Hi Thanh một bài học đây mà!
Trong lòng Chu Lương Thần cũng biết đám người này đã quyết tâm đối đầu với Tây Sơn Đường đến cùng rồi.
Nửa ngày trước, Sở Hi Thanh đã biết hai người Văn Thiên Tài và Vân Hạc Đao – Ân Dương móc nối với đám địa chủ cường hào nông thôn, cùng nhau rút ra khỏi trấn Tây Sơn.
Khi đó, toàn bộ người trong đường khẩu đều tức giận, tất cả đều có cùng một ý kiến, muốn xuất binh tấn công ổ bảo của Văn gia ở phía đông trấn, giết gà dọa khỉ, khiến cho đám địa chủ này biết tay.
Việc này lại bị Sở Hi Thanh cưỡng ép đè xuống.


Hết cách rồi, trên phương diện quan phủ thì phải làm như vậy.
Nếu bây giờ hắn là một hảo hán lục lâm, trộm cướp giang hồ, thì đúng là rất đơn giản, trực tiếp đi ra giết là được rồi.
Thiết Kỳ Bang chỉ là một bang phái giang hồ, nửa trắng nửa đen, muốn hạ sát thủ với đám người Văn Thiên Tài và Ân Dương, rồi nuốt mấy trăm khoảnh ruộng và đất đai của nhà người ta, thì nhất định phải đứng trên góc độ khác, không thể để quan phủ nắm thóp.
Sở Hi Thanh vẫn chỉnh binh chuẩn bị chiến đấu đâu ra đấy.
Ngày 20 tháng 1, Sở Hi Thanh rốt cuộc cũng chiêu mộ được đến 700 bang chúng. Hắn thà thiếu chứ không ẩu, vì vậy nên kéo dài đến ngày hôm nay.
Ngoài ra, các loại binh khí cũng đã được chuẩn bị ổn thỏa.
Tổng cộng có sáu trăm thanh trường đao nhập phẩm, bốn trăm đoản thương, bảy trăm giáp da, bốn trăm thiết thuẫn, hai trăm cái nỏ quân dụng, hai trăm cung mười thạch, 110 cái ‘tứ tí sàng nỏ’.
Trong đó có gần sáu phần là mua ở bên ngoài, bộ phận còn lại là của Lưu Định Đường.
Sở Hi Thanh thuận thế điều chỉnh thành tám đàn khẩu.
Đàn chữ Thanh trực thuộc Sở Hi Thanh có 100 người, đàn chữ Vân của Sở Vân Vân có 100 người, đàn chữ Loạn của Lục Loạn Ly có 100 người, đàn chữ Lương của Chu Lương Thần có 100 người, đàn chữ Sơn của Lý Thần Sơn có 100 người, đàn chữ Dương của Ngụy Dương có 100 người, đàn chữ Hi của Lưu Nhược Hi có 70 người.
Những ngày gần đây, Tây Sơn Đường đã tuyển được không ít cao thủ, ngoại trừ Hướng Quỳ và Vương Chính ra, còn có vài vị cao thủ bát phẩm.
Sở Hi Thanh dứt khoát để Lưu Nhược Hi ra thống lĩnh đàn chữ Hi. Lại đưa Hướng Quỳ và Vương chính và dưới trướng Lục Loạn Ly, nằm vùng đi với nằm vùng, quả thực là hoàn mỹ.
Ngoài ra, còn có một cái đàn chữ Nguyên, chỉ là ba mươi người, chuyên phụ trách việc tin tức và hỏi dò của Tây Sơn Đường.
Sau đó, Sở Hi Thanh đem tất cả công việc huấn luyện cho hai người Lý Thần Sơn và Ngụy Dương.
Hai người đều xuất thân từ đội quân mạnh nhất thiên hạ, đường đường là Trí Quả giáo úy hàm thất phẩm, rất am hiểu công việc này.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất