Bá Võ

Chương 486: Chấn động Đông Châu

Chương 486: Chấn động Đông Châu

Mà ngay khi Sở Hi Thanh thu binh trở về, chuyển qua hướng nam.
Tại một ngọn núi ở cách đó không xa, ổ chủ Cửu Đao Ổ là Kinh Hồng Đao – Hạ Thanh Thiên đang nhìn chằm chằm vào hắn, vẻ mặt kinh dị: “Hay cho một Sở Hi Thanh! Quả nhiên là thiếu niên anh hùng!”
Bên cạnh hắn là trại chủ Mông Vân Sơn của Bạch Vân Trại, hắn cũng cau mày nói: “Sau khi đại thắng, kẻ này không hề nóng vội, không gấp gáp, khí độ thong dong, sau này hai nhà chúng ta sẽ có phiền phức lớn rồi.”
Lúc này, khu rừng phía dưới bọn họ còn có hơn sáu trăm phục binh đang mai phục.
Nhưng chủ lực dưới trướng của Sở Hi Thanh vẫn lù lù không loạn, không chỉ không bị dụ dỗ, mà cũng không có ý định đuổi theo bọn họ vào trong khe núi. Kế hoạch mai phục của bọn họ cũng vì thế mà thất bại.
Hai người đều ý thức được, chỉ sợ ngày tháng tốt đẹp của Bạch Vân Trại và Cửu Đao Ổ đã sắp kết thúc.
Bọn họ đã nghênh đón một đối thủ có thực lực mạnh mẽ, mà lại còn cực kỳ hung ác.
. . .
Hai tòa điền trang của Thẩm gia đều nằm ở phía nam trấn Tây Sơn.
Ngay khi đến gần giữa trưa, hai tòa trang viên này đều có ánh lửa ngập trời.
Sở Hi Thanh không có sử dụng bang chúng của mình, mà cưỡng ép nhân mã của đám địa chủ cường hào kia tấn công trang viên của Thẩm gia.
Mọi người cũng hiểu ý đồ của Sở Hi Thanh.
Đây là một phần ‘đầu danh trạng’, một khi bọn họ động binh động đao, đổ máu với người của Thẩm gia, vậy thì sẽ có thù hận, sau này cũng không thể quay đầu lại. Sau này cũng chỉ có thể đi theo Sở Hi Thanh, nằm dưới sự che chở của Tây Sơn Đường.
Vị đường chủ Tây Sơn Đường này còn trẻ tuổi, nhưng tâm tư lại quá nham hiểm, độc ác, xấu xa đến mức bàn chân chảy mủ.
Lòng bọn họ tràn đầy không muốn, nhưng Sở Hi Thanh dùng bảy trăm bang chúng và bốn trăm võ sư áo đỏ đốc chiến, 1100 thanh chiến đao đứng ở phía sau, làm cho bọn họ không thể không ra tay.
Ban đầu, người trong trang viên của Thẩm gia còn không dám tin tưởng.
Sở Hi Thanh lại to gan làm loạn đến nước này? Lại dám ra tay với Thẩm gia bọn họ?
Nhưng khi Sở Hi Thanh chỉ huy liên quân địa chủ cường hào tấn công hai tòa trang viên, thì bọn họ cũng không chống đối. Tất cả đều chịu đòn nhận tội, một nhóm người bị bắt giữ, cũng có một nhóm người trốn về thành Tú Thủy.
Lần này, Thẩm gia có ba vị lục phẩm, mươi lăm bị thất phẩm chết ở Văn gia bảo, hai tòa trang viên này đều không có cao thủ tạo trận, hết sức trống vắng, không có lực lượng để đối kháng với Tây Sơn Đường.
Bản thân quận úy Thẩm Chu thì lại không thấy đâu, bên trong quận cũng không phái binh mã đến đây.
Điều này khiến cho đám địa chủ cường hào yên tâm, dần dần không còn kiêng kị.
Sở Hi Thanh đốt trang viên của Thẩm gia, Thẩm Chu lại còn không dám lộ diện. Bởi vậy có thể thấy được thế cục mạnh yếu ở trấn Tây Sơn này.
Sở Hi Thanh âm thầm tiếc nuối, thật ra hắn muốn ép tên này ra khỏi thành Tú Thủy.
Vị Thẩm quận úy này còn có thể nhẫn nhịn hơn xa những gì hắn tưởng tượng.
Một chuyện khác khiến Sở Hi Thanh tiếc nuối chính là, hắn không thu hoạch được bao nhiêu từ hai tòa trang viên này.
Bên này chỉ có tám kho lúa, ước chừng khoảng hai mươi vạn thạch lương thực, còn có hơn hai ngàn lượng bạc trắng, các loại vật tư giá trị vạn lượng, các loại binh khí giá trị ba vạn lượng.
Dù sao chủ trạch của Thẩm gia cũng không ở Tây Sơn, đây chỉ là hai trong bảy nhà trang viên của Thẩm gia mà thôi.
Tuy nhiên, khi Sở Hi Thanh trở về trấn Tây Sơn thì lại có thêm một đội xe ngựa, vàng bạc châu báu và gạo nối đuôi nhau đi vào trong Sở gia đại trạch, làm cho vàng bạc và lương thực ở bên trong chồng chất như núi.
Tất cả địa chủ cường hào đều không dám kéo dài thời gian, không chỉ nộp đủ số thuế má năm nay, mà còn giao đủ ba phần mười tiền phạt mà Sở Hi Thanh đã nói. Ngoài ra còn dâng một phần lễ nặng lên, coi như là bồi tội bất kính với Tây Sơn Đường.
Những đội xe này xếp thành một con rồng dài từ trong trấn ra ngoài trấn, làm cho cửa thành bốn phía cũng vì thế mà bị tắc, gần như nước chảy không lọt.
Sở trạch lại bảo đám thuộc hạ của Lý Thần Sơn, treo tất cả tù binh của Thẩm gia và đám người dám sỉ nhục tiên sinh phòng thu chi của bọn họ lên trước phó, rồi quất roi trước mặt mọi người, đánh cho máu thịt tràn trề.
Cảnh này khiến cho đám phu xe và người đi đường, còn cả đám địa chỉ hào tộc đến bái phỏng Sở Hi Thanh, tất cả đều run rẩy, sắc mặt trắng bệch.
Vị Sở đường chủ này báo thù quá kinh khủng, quả thực là dẫm mặt mũi của Thẩm gia xuống bùn luôn.
Mãi cho đến lúc chạng vạng, đoàn xe trong ngoài trấn Tây Sơn mới từ từ tản đi.
Mà lúc này, vàng bạc trong tay Sở Hi Thanh đã lên đến 105 vạn lượng, lương thực cũng đã có tám mươi chín vạn thạch, còn có binh khí và các loại vật tư, tổng cộng lên đến ba mươi vạn lượng.
Đêm hôm đó, Sở Hi Thanh liền sai người áp tải năm mươi vạn thạch thuế ruộng và ba mươi một vạn thuế đầu người đến nha môn.
Sau đó, hắn lại trả bốn mươi chín vạn lượng bạc tiền nợ.
Hết chương 486.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất