Bá Võ

Chương 487: Chấn động Đông Châu (2)

Chương 487: Chấn động Đông Châu (2)

Sở Hi Thanh là vay theo quy củ 9 ra 13 vào, vay ba mươi tám vạn lượng, như chỉ được cầm ba mươi bốn vạn, còn phải trả hơn bốn mươi chín vạn.
Hắn còn thuận tiện dùng các hiệu buôn của Lâm Hải Chu gia và Lộ gia, để đổi vật tư thành tiền mặt.
Những thứ này đều là vật tư dễ bán, còn cả đám binh khí mà Tây Sơn Đường không dùng được nữa, giá trị tổng cộng mười chín vạn lượng bạc.
Đám hàng còn lại thì không dễ xử lý, Sở Hi Thanh chỉ có thể chất đống trong kho hàng, chờ sau này bán dần.
Còn có lương thực, năm ngoái quận Tú Thủy được mùa lớn, toàn bộ phạm vi Đông Châu, chỉ có quận Thái Sơn là bị lũ lụt ảnh hưởng, thu hoạch của những quận còn lại đều không tệ, nên lương thực cũng không dễ bán.
Sở Hi Thanh chỉ có thể để Lỗ Bình Nguyên sửa chữa năm kho lúa, tạm thời cất đám lương thực này vào đó.
Đến buổi chiều, Lỗ Bình Nguyên bắt đầu tính toán số sách cho Sở Hi Thanh và đám đàn chủ của Tây Sơn Đường.
Ngoại trừ tất cả tiền nợ và tiền thuế, cộng thêm tiền trợ cấp thương vong, bọn họ còn tổng cộng ba mươi sáu vạn lượng bạc.
Sở Hi Thanh trực tiếp lấy một nửa số bạc ra để chia cho các huynh đệ, lại lấy một phần trong đó để chia cho bốn trăm võ sư áo đỏ của Tả Thanh Vân, cảnh này khiến cho trong và ngoài đường khẩu đều có tiếng hoan hô như sấm.
Không chỉ tất cả bang chúng của Tây Sơn Đường đều hô to đường chủ nhân nghĩa, mà đám võ sư áo đỏ dưới trướng Tả Thanh Vân cũng vô cùng vui vẻ.
Tuy rằng bọn họ cầm ít, nhưng lại không có nguy hiểm gì, chỉ đi theo Sở Hi Thanh một vòng, liền có thể được chia tám mươi, chín mươi lượng bạc, quả thật là một niềm vui bất ngờ.
Còn lại mười bốn vạn lượng, bản thân Sở Hi Thanh cầm hơn bốn vạn, số còn lại thì để ở phòng thu chi của đường khẩu.
Đây không phải là tài sản của một mình hắn, mà là tiền của đường khẩu, là tài sản của tất cả huynh đệ.
Một ít người tham lam có thể sẽ chiếm làm của riêng, nhưng mà Sở Hi Thanh làm việc rộng rãi hào phóng, khiến cho tất cả bang chúng đều không có gì để nói.
Ngoài ra, còn một ít vật tư và lương thực không thể đổi thành tiền, nên tạm thời để đó.
Cái này cũng là tài sản của đường khẩu, chất đống trong kho chờ bán dần.
Ngoài ra, còn có ba trăm trường mâu nhập phẩm, sáu trăm đoản đao và trường đao cấp nhập phẩm, ba trăm tấm khiên cấp nhập phẩm, ba trăm giáp da cấp nhập phẩm, ba trăm cung lớn mười thạch, ba trăm trọng nỏ quân dụng, bốn mươi cái ‘tứ tí sàng nỏ’.
Sở Hi Thanh suy nghĩ, sau này Tây Sơn Đường của Thiết Kỳ Bang còn phải mở rộng quy mô, nên không bán những thứ này, mà chuyển hết vào trong kho.
Ngoài ra, còn có bốn mươi bảy kiện pháp khí thất phẩm, 115 kiện pháp khí bát phẩm.
Sở Hi Thanh lấy đám pháp khí này ra, dùng công huân cao thấp, để cho các huynh đệ trong bang chọn.
Hai người Lý Thần Sơn và Ngụy Dương đều tràn đầy vui mừng.
Lần này, bọn họ được chia 12.000 lượng bạc, mỗi người còn được lấy ba cái pháp khí thất phẩm phù hợp với bản thân, có thể nói là thu hoạch rất nhiều.
Mấu chốt là Sở Hi Thanh không bắt bọn họ trả nợ, vẫn có thể nợ trước, rồi từ từ trả sau.
Sau người đang suy tính, đi Cổ Thị tập để mua hai bức đồ đằng Bí Chiêu, để cho sức chiến đấu của bản thân khôi phục như cũ.
Hướng Quỳ và Vương Chính cũng rất vui vẻ.
Bọn họ cũng được chia hơn một ngàn lượng, mỗi người được cầm một cái pháp khí thất phẩm.
Tuy rằng cái này không bằng những gì bọn họ cống hiến, nhưng hai người bọn họ đã có chiến lợi phẩm từ trước rồi.
Những võ tu chết trong tay hai người họ, tất cả pháp khi đều bị hai người họ giấu ở Văn gia bảo, mấy ngày tiếp theo có thể tìm cơ hội đi qua lấy lại là được.
Hai người bọn họ là nằm vùng, vốn có tiền phụng dưỡng của tông môn.
Mỗi một khoản tiền kiếm được từ Tây Sơn Đường, đều là thu hoạch ngoài ngạch, há có thể không vui?
Bản thân Sở Hi Thanh cũng lấy một cái pháp khí.
Vật này tên là Thanh Lôi Thủ, chính là một đôi găng tay, tuy cấp độ chỉ là thất phẩm thượng, nhưng chất lượng và uy lực của thứ này có thể đuổi sát lục phẩm.
Găng tay rất nhẹ, rất mỏng, đeo trên tay lại không có cảm giác gì, mà năng lực phòng hộ còn rất tốt. Không chỉ có thể bảo vệ ngón tay của Sở Hi Thanh không bị thương tổn khi đối kháng chính diện với đao kiếm, mà còn có thể tăng cường hai phần mười tốc độ xuất thủ của hắn, cũng cung cấp lực lượng lôi đình và cuồng phong.
Pháp khí này vốn được làm riêng cho Trục Điện Chỉ và Truy Phong đao pháp, hết sức mạnh mẽ.
Nếu như mang thứ này đến Cổ Thị tập, nó có thể bán được hai vạn lượng bạc, giá cả đuổi sát Tốn Phong Chấn Lôi Đao, có thể nói còn đắt hơn một số pháp khí cấp độ lục phẩm hạ.
Sau khi chia pháp khí xong, đến lượt 1500 khoảnh ruộng của Văn gia, Ân gia và Thẩm gia.
Hết chương 487.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất