Chương 505: Nội Quỷ Đường (4)
Sau khi Sở Hi Thanh trở về Sở trạch, liền ném quyển Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân trong tay cho Sở Vân Vân.
Hắn mở miệng cười một tiếng: “Xem ra vị Thiên hộ đại nhân kia nhất định phải để ta lu luyện cái môn Kim thân Bá thể này. Cái môn công pháp này, nhất định phải có chức quan Bách hộ trong Cẩm y vệ, còn phải có một lượng lớn công huân để đổi, thế mà hắn lại cho không ta.”
Sở Vân Vân tiện tay lật qua lật lại một phen, rơi vào suy ngẫm: “Nội dung lần này hơi phức tạp, cho ta sáu ngày.”
Trong vòng sáu ngày, nàng có thể loại bỏ tất cả hạn chế và mầm họa ở trong công pháp này.
Sau đó, nàng nhìn về phía Sở Hi Thanh: “Hắn càng muốn ngươi tu luyện môn công pháp này, thì chứng tỏ hắn càng coi trọng ngươi, tâm tư của người này cẩn mật, tiếu lý tàng đao, ngươi nhất định phải đề phòng cẩn thận.”
“Ta há có thể không biết?”
Trong mắt Sở Hi Thanh lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, sau đó lại bất đắc dĩ mà vỗ trán: “Vấn đề là bây giờ ta có chút khó lòng phòng bị.”
Lần này, hắn mở rộng quy mô của Tây Sơn Đường lên một ngàn người, cũng thuận tiện mời chào hai mươi vị cao thủ bát phẩm.
Đại đa số người trong đó đều xuất thân từ võ quán Chính Dương.
Phần lần người trong đó lại có lai lịch rất khả nghi.
Buồn cười chính là, trước đây không lâu, Sở Hi Thanh đã từng đưa tên và điểm đáng ngờ của họ cho Tào Hiên, dùng để đổi lấy công huân.
Sở Hi Thanh lòng thầm nói, Tây Sơn Đường của mình bây giờ sắp biến thành Nội Quỷ Đường rồi, tất cả đều là tên khốn khiếp nằm vùng.
Hết lần này đến lần khác, hắn lại không có cách nào từ chối.
Những người này đều dùng danh nghĩa sư huynh đệ đồng môn, nếu như Sở Hi Thanh mở miệng từ chối, vậy sẽ tổn hại danh vọng của hắn.
Vì thế nên Sở Hi Thanh đau đầu không thôi.
Ai có thể tin tưởng, số lượng cao thủ thất phẩm của Tây Sơn Đường bây giờ đã có thể vượt qua tổng đà chứ?
Những người này ra vào Sở trạch, lại giống như lơ đãng mà hỏi dò bốn phía, khiến cho hai huynh muội bọn họ không thể tu hành ở trong nội viện.
Chỉ có khi Lưu Nhược Hi đích thân trông coi bọn họ, thì Sở Hi Thanh mới có thể yên tâm một chút.
Mấu chốt là những người này vừa đến, cũng làm cho Tây Sơn Đường của hắn trở thành trung tâm của cơn bão, trở thành nơi đầu sóng ngọn gió.
Ngay cả Lục Loạn Ly cũng bắt đầu trở nên nghi thần nghi quỷ rồi.
Đại đa số những người nằm vùng này, Lục Loạn Ly đều nhận ra hết. Bọn họ muốn cái gì đây?
Chẳng lẽ manh mối của cột cờ Nghịch Thần Kỳ và bảo tàng Liệt Vương được giấu ở Tây Sơn Đường?
Vì vậy, mấy ngày hôm nay, cặp mắt trắng đen rõ ràng củ Lục Loạn Ly lại giống như đèn pha, quét mắt nhìn bốn phía, không ngóc ngách nào là thoát khỏi cặp mắt của nàng.
Tây Sơn Đường bây giờ, nhìn như oai phong lẫm liệt, nhưng thật ra là loạn trong giặc ngoài, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị lật úp.
“Đúng rồi!” Sở Hi Thanh lại nghĩ đến một chuyện: “Vừa rồi, bên phía Lâm Hải Chu gia truyền tin cho ta, pháp khí của Thẩm Vân Tường và Nhạc Nguy đã được bán ra ngoài ở thị trường chợ đen, đổi được 42.000 lượng bạc.”
“Hiện giờ, trong tay chúng ta có 95.000 lượng bạc, khấu trừ ba vạn lượng cho hai phần bí dược lên thất phẩm của ta, tu luyện Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân cần hai mươi viên Tứ chuyển Kim Thân Đan, cũng cần 28.000 lượng. Mười ngàn lượng để ngươi tu hành pháp thuật, còn lại 27.000 lượng, ta muốn mua vài bức chiến đồ cho ngươi. Vân Vân ngươi muốn cái gì?”
Đây chính là lợi ích khi hắn gia nhập Thiết Kỳ Bang, và thành lập hương đường, tự xây thế lực.
Đổi thành công việc khác, thì hắn không biết phải mất thời gian bao lâu mới có thể thu hoạch được số tiền lớn như vậy.
Dù là làm mấy chức quan thu thuế ở quận Tú Thủy, thì thu nhập một tháng của Sở Hi Thanh cũng chỉ khoảng hai ngàn lượng là cực hạn. Hiện giờ một tháng hắn liền có mấy vạn.
Sở Hi Thanh còn có mấy vạn tiền nợ ở trong đường, nhưng hắn coi số tiền đó như đầu tư, tạm thời không có ý định đòi lại.
27.000 lượng trong tay hắn, đã có thể đổi lấy pháp khí hoặc chiến đồ rất tốt rồi.
Sau khi Tần Mộc Ca ‘tử vong’, một thân chiến đồ đều bị tẩy đi.
Sở Hi Thanh vẫn nhớ việc này.
“Chiến đồ của ta thì chưa vội.” Sở Vân Vân lắc đầu: “Bằng vào trạng thái bây giờ của ta, chiến đồ bình thường không tăng lên được bao nhiêu, hoàn toàn là lãng phí tiền. Chiến đồ có thể tăng cường thực lực của ta, ít nhất phải trăm vạn lượng cất bước, chúng ta bây giờ vẫn chưa mua nổi.”
Sắc mặt Sở Hi Thanh nhất thời cứng đờ.
Sau khi hoàn thành chuyện con kênh đào kia, hắn coi mình đã rất giàu có, coi mình đã có chút vốn liếng.
Nhưng khoảnh khắc này, hắn lại cảm nhận được là mình rất nghèo.
“Bây giờ còn có một chuyện gấp hơn cả chuyện chiến đồ của ta.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Vân Vân hiện lên vẻ nghiêm nghị: “Vừa rồi, Lỗ Bình Nguyên đã đến bẩm báo, nói là một ngày trước trong quận đã phát sinh biến cố. Có một Giám sát ngự sử phụng chỉ đến quận Tú Thủy, để cách chức quận thừa Tả Thiên Lộ.”
“Người này còn lấy năm loại tội danh lớn là chửi bới triều đình, lừa dối đại thần, xâm hại của công, ăn hối lộ, trái pháp luật để bắt toàn bộ già trẻ Tả Thiên Lộ vào trong nhà lao. Trong đó cũng bao quát cả Tả nha nội, mà trong vòng vài ngày nữa, sẽ áp giải bọn họ về kinh thành để trị tội.”