Bá Võ

Chương 520: Gần mực thì đen

Chương 520: Gần mực thì đen

Ngay khi mua được những tài liệu chính của bí dược, Sở Hi Thanh và Kế Tiễn Tiễn liền bao một chiếc thuyền nhanh, chạy đến quận Tầm Dương ở thượng du quận Tú Thủy.
Thật ra thì Kế Tiễn Tiễn cũng rất mờ mịt.
Nàng không ngờ mình vừa mới gia nhập Tây Sơn Đường, liền bị Sở Hi Thanh mang theo đi xa rồi.
Vị đường chủ đại nhân này cũng thật là rộng rãi nha.
Vừa mới gặp mặt được một lần, mà đã tin tưởng nàng như vậy rồi.
Lần này, Sở Hi Thanh đi xa lại không mang bất cứ cao thủ nào ở trong đường, chỉ dẫn theo một kẻ mới gia nhập Tây Sơn Đường hai ngày là nàng.
Hắn không sợ mình là nội quỷ gian tế, lòng mang tâm tư khó lường, bán đứng hắn ở trên đường sao?
Thật ra thì Kế Tiễn Tiễn muốn ở lại trấn Tây Sơn hơn.
Nhưng thân phận bây giờ của nàng là thị vệ thân cận của Sở Hi Thanh, cho nên không tiện từ chối.
Mình vừa mới vào bang ngày đầu tiên, liền từ chối mệnh lệnh của đường chủ, như vậy được không? Còn có muốn lăn lộn ở Tây Sơn Đường nữa không?
Sau khi Sở Hi Thanh lên thuyền, liền trực tiếp tiến vào mộng cảnh, bắt đầu tu luyện ở trong đó.
Hắn ‘ngủ’ một giấc ngon lành, mãi cho đến tận sáng sớm ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Sở Hi Thanh vẫn đón ánh mặt trời để tu luyện Dưỡng Nguyên Công như mọi ngày.
Khoảng tầm nửa canh giờ sau, Sở Hi Thanh cảm thấy toàn thân nóng bỏng như bốc cháy, lúc này mới dừng lại.
Sau đó, hắn lại thoa một lớp dầu cao màu đen lên người, bắt đầu luyện tập Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân ở trên boong thuyền.
Cái môn ngoại công này cần phối hợp với rất nhiều thuốc, nên không thể tu luyện trong mộng cảnh.
Kế Tiễn Tiễn ở bên cạnh nhìn một lát, trong con ngươi dần dần hiện lên một tia kỳ dị, nàng tò mò hỏi: “Đường chủ, ngươi đang luyện ngoại công à, muốn nội ngoại kiêm tu sao?”
“Đúng vậy!” Sở Hi Thanh thuận miệng ứng phó: “Ta may mắn lấy được một môn công pháp ngoại công thích hợp nội ngoại kiêm tu, cho nên muốn luyện thử một phen. Tuy nhiên, cái môn ngoại công này rất phí tiền, cũng rất tốn sức, ta đang có ý định từ bỏ.”
Hiện giờ, hắn đang tu luyện nội dung tầng thứ tư của Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân.
Sở Vân Vân vốn nói là cần sáu ngày, sẽ bài trừ tất cả mầm họa trong Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân tầng bốn và tầng năm.
Nhưng sau khi biết Sở Hi Thanh chuẩn bị đi xa, Sở Vân Vân lại nhịn thức hai đêm, để sửa lại môn công pháp này.
Sau đó, nàng còn đích thân đến Cổ Thị tập, trước khi Sở Hi Thanh lên thuyền, liền giao nội dung tiếp theo của Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân cho hắn.
Trong lòng Sở Hi Thanh ấm áp, loại cảm giác này giống như sĩ tử đi thi, khi rời nhà lại được thê tử nhét cho hai cái bánh nướng mặn không nhân.
Hắn vốn định chuẩn bị trực tiếp dùng điểm võ đạo để tăng môn ngoại công này lên rồi.
Tuy nhiên, sau khi Sở Vân Vân đưa Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân đến, thì Sở Hi Thanh lại thay đổi ý định, quyết định bỏ thời gian và công sức ra để luyện tập môn ngoại công này.
Mỗi khi Sở Hi Thanh luyện một lần, liền có thể cảm nhận được tâm ý của Sở Vân Vân, cho nên hắn rất chăm chỉ.
Chỉ là, ngoài miệng hắn tuyệt đối không thể nói như vậy. . .
“Từ bỏ? Như vậy thì quá đáng tiếc.” Kế Tiễn Tiễn có hơi bất ngờ: “Ta thấy ngoại công của đường chủ đại nhân sắp đăng đường nhập thất, có lẽ luyện thêm vài tầng nữa thì có thể chống đỡ đại đa số mũi tên và ám khí trên thế gian.”
“Môn ngoại công này vẫn rất hữu dụng, đặc biệt là khi quần chiến, võ tu ngoại công đều là trụ cột, ở trên sa trường cũng là như vậy. Thật ra thì ta cũng muốn luyện, chỉ tiếc là không có cửa, cũng không có tiền.”
Nàng lo mình nói quá nhiều sẽ làm cho Sở Hi Thanh nghi ngờ, cho nên chỉ khuyên vài câu, rồi lại bắt đầu hỏi dò: “Đường chủ thuê chiếc thuyền này tận hai tháng, đây là chuẩn bị đi xa à? Không biết ngài muốn đi nơi nào?”
Hành trình dài đến hai tháng, dù thế nào cũng sẽ không phải là kinh thành nhỉ?
Đi ngược dòng từ sông Thần Tú đến sông Đại Vân ở kinh thần, hành trình này vừa vặn là khoảng hai tháng.
Kế Tiễn Tiễn nhức đầu không thôi.
Cái này hoàn toàn khác với những gì nàng từng tưởng tượng.
Tại thời điểm này, lại bắt nàng rời xa quận Tủ Thủy?
Còn nữa, vị Sở đường chủ trước mắt này có thể yên tâm sao?
Đám tặc phỉ Tây Sơn kia đã quen với những ngày tháng sung sướng rồi, không có thói quen dự trữ lương thực.
Cái gọi là thỏ cuống lên cũng sẽ cắn người, sớm muộn gì bọn họ cũng lao ra khỏi núi.
Thượng Quan Thần Hạo và Thẩm gia cũng đang chờ đợi thời cơ để phản công.
Sao người này lại dám bỏ cơ nghiệp Tây Sơn Đường? Đi ra ngoài hơn hai tháng?
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn nàng một chút, trong lời nói hàm chứa ý cảnh cáo: “Không nên hỏi thì đừng hỏi, đi theo là được.”
Cũng sẽ không thiếu lương cho nàng! 35.000 lượng bạc kia, cũng không phải là cho nàng vay không.
Kế Tiễn Tiễn nhướng mày lên, đáy mắt lóe lên một tia tức giận.
Nhưng sau đó nàng đã đè lửa giận xuống, nhún vai một cái như không có chuyện gì xảy ra.
Không phải bất đắc dĩ, thì nàng không muốn bỏ dở giữa chừng.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất