Thông qua truyền tống trận thần kỳ, Đoạn Vân trong nháy mắt đã từ thần điện quay về Á Cương. Bây giờ, các hình thức huấn luyện Ma Quỷ của bộ đội gia tộc đã được tiến hành cấp tốc trong mười ngày. Để đảm bảo thực lực của họ tăng lên một lần nữa, hắn lại phải hì hục bỏ công sức ra luyện chế dược vật cho họ.
Ma thú bộ đội của gia tộc đã chinh thảo Ma Thú Sâm Lâm, bắt đầu thành lập thế lực cho mình. Đội ngũ ma thú cũng không ngừng lớn mạnh đạt tới mấy vạn người. Hắn thông qua truyền tống trận, chạy tới xem xét thế lực mới của gia tộc tại Ma Thú Sâm Lâm, thuận tiện bổ sung cho kho thuốc của mình một chút. Cực phẩm dược tài trong Ma Thú Sâm Lâm nhiều tới nỗi đủ để làm cho người ta mê mẩn tới mức xịt máu ra vì thèm thuồng, điều này càng làm hắn thấy quyết định xâm lấn Ma Thú Sâm Lâm của mình thực sự là một quyết định sáng suốt. Ở Ma Thú Sâm Lâm, nhân sâm, linh chi ngàn năm mặc dù không nhiều được như cỏ dại, nhưng cứ cách vài dặm thì có một mảng rất lớn. Mọc tươi tốt giống như rau, mảng nào cũng đều dày đặc.
Phối hợp với tiến trình huấn luyện của thủ hạ mình, Đoạn Vân cũng không tiếc việc hao phí đại lượng long huyết thu được từ trước tới giờ, luyện chế ra hai vại Long huyết Tẩy Tủy thủy khổng lồ dành riêng cho hai vạn cuồng chiến sĩ. Luyện chế mười vại Tẩy Tủy thủy cho năm vạn bộ đội Thú Nhân, rồi còn phần lớn cực phẩm tài liệu luyện chế thành hai vại đặc cấp Tẩy Tủy thủy phân phối cho bộ đội Nanh Sói. Hắn gọi tất cả thủ hạ lại phân phát dược thủy, kết quả là chín ngày sau khi hắn từ thần điện trở về, vũ lực của gia tộc một lần nữa đạt tới một đột phá về chất. Hai vạn cuồng chiến sĩ cơ bản đạt tới hậu giai, Nanh Sói tướng sĩ tất cả đạt tới thần cấp, còn năm vạn Thú Nhân võ sĩ cũng cơ bản đạt tới thánh cấp. Thực lực như vậy, dù là một tên binh lính bình thường, nếu được đặt vào bất kỳ chỗ nào trên đại lục cũng đều được coi là lực lượng chung đoan, còn lực lượng chung đoan của tên biến thái Đoạn Vân là một sư đoàn, phải tính bằng sư đoàn mới đếm được.
Đám Miêu Tộc thực hiện nhiệm vụ thích khách trên khắp đại lục cũng đã quay trở về. Hắn cho bọn họ tiến hành cấp tốc huấn luyện phương thức Ma Quỷ. Thực lực thích khách của Miêu Tộc bây giờ đều tăng mạnh, đại đa số đều là thánh cấp trung giai. La Lị miêu nữ thực lực cũng đạt tới thần cấp đỉnh giai.
Tuy nhiên thực lực biến thái như vậy cũng chưa đủ để Đoạn Vân dừng lại, ngược lại càng làm cho hắn điên cuồng hơn. Lần này phương thức huấn luyện Ma Quỷ mới đi được một nửa đường, trong hai mươi ngày kế tiếp, hắn muốn thực lực của họ phải một lần nữa đột phá.
Thực lực thấp nhất của Điểu nhân phương tây cũng tương đương với một thiên sứ thánh cấp cấp một, nhưng lại có cánh. Tuy lực chiến đấu trên mặt đất thì không hơn gì loài người đồng cấp, nhưng nhờ vào tính chất tự bản thân có thể nhanh chóng chữa lành các thương tổn, chúng còn cặp cánh để bay lượn, lực chiến đấu của Điểu nhân phương tây thực sự cho hắn phát sốt lên.
Hơn nữa bộ tộc thiên sứ phương tây còn có thiên sứ cấp hai, cấp ba, một mạch cho tới thiên sứ cấp chín. Thực lực như thế làm cho Đoạn Vân phải rùng mình. Số lượng thiên sứ cấp thấp có hơn mười vạn. Trời ơi! Có tới hơn mười vạn đó. Còn mình thì sao? Thú Nhân đạt tới thánh cấp tối đa cũng chỉ có thể chống lại một hai thiên sứ cấp một thôi. Nanh Sói tướng sĩ phối hợp với long kị cũng giỏi lắm chống lại được thiên sứ cấp hai cấp ba. Thánh cấp Cuồng chiến sĩ cho dù ngon tới cỡ nào, cũng chỉ đủ sức chống lại thiên sứ cấp ba. Còn đám thiên sứ trung cấp từ cấp bốn cho tới cấp sáu, còn có thiên sứ cao cấp thần tướng, thần vương cấp bảy cấp tám, cấp chín. Lại còn Ma tộc sắp xâm lấn tới nơi, nếu mình không chuẩn bị tốt, có thể sẽ phải chết cả chùm theo cái đại lục này rồi.
Mịa! Vì cái mạng nhỏ của xíu mình, hắn chỉ có thể làm hai việc. Việc thứ nhất là che dấu thực lực, một việc nữa là không ngừng đề cao thực lực của mình. Cả hai việc này khả năng hắn có thể làm được. Sau khi trải qua tẩy cân phiệt tủy, vô luận là ma thú hay nhân loại đều có bản lãnh đặc thù nội liễm thực lực. Muốn đề cao thực lực, đúng ra trên đại lục đã không có ai dám mơ tới tốc độ tu luyện biến thái như hắn. Có thể nói, trong thời gian một tháng, hắn có thể làm cho thủ hạ mình đạt tới một mức mà người thường luyện cả mười năm cũng không thể đạt tới.
Để đề cao thực lực cho mình, hắn ra lệnh cho tất cả quân đoàn Nanh Sói tập trung huấn luyện, phải nhanh chóng đề cao thực lực. Đoạn Vân có một ý nghĩ, đó là thành lập một đội quân Nanh Sói mới ở Thiên Long, nhằm mở rộng biến nó thành quân dự bị cho mình. Nói cách khác, họ sau này sẽ trở thành một đội quân mới mà hắn sẽ chế tạo thành thánh cấp, sau đó tiến tới thần cấp. Hắn muốn cố hết sức để tám vạn bộ đội tuyệt cường trở thành một lực lượng khủng bố nhất.
Sau khi hưởng thụ khoái cảm khi thấy thực lực đám thủ hạ mình tăng lên nhanh chóng, hắn về thư phòng. Lúc này, Ước Hàn tìm tới báo cáo:
- Thiếu gia, có tin báo từ tiền tuyến truyền về tình hình chiến đấu của Địa Tinh. Sáng hôm nay, đại quân Địa Tinh và năm mươi vạn đại quân Tạp Tu Tư triển khai chiến đấu, Địa Tinh đại thắng. - Ước Hàn nói đầy hưng phấn.
Hắn cười rất tự tin:
- Không thắng thì đúng là thấy quỷ giữa ban ngày. Đại quân Địa Tinh chống lại binh lính loài người thì cũng dễ như cầm liềm cắt cỏ. Lần này chống lại năm mươi vạn đại quân, ta nghĩ binh lính Tạp Tu Tư nhất định chết không ít nhỉ.
Ước Hàn trả lời vẻ kính nể:
- Đúng vậy, năm mươi vạn đại quân cơ hồ bị tiêu diệt hầu như không còn. Mười vạn người chết, mười vạn trọng thương, mười vạn bị thương nhẹ rồi bị bắt sống, mười vạn đầu hàng. Mười vạn tàn quân còn lại chui rúc vào Tạp Tu Tư thành. Nhưng ta vẫn chưa hiểu được phương thức thiếu gia xử lý tù binh.
Hắn cười nói:
- Ý ngươi nói về việc ta bảo Địa Tinh chữa trị cho thương binh của địch quân hả?
- Việc này ta không rõ. Vì sao chúng ta phải hao phí nhiều dược hoàn như vậy, chữa chạy cho đám binh lính Tạp Tu Tư miễn phí nữa chứ! Ta cũng lấy làm khó hiểu tại sao thiếu gia lại thả hết tất cả tù binh, còn phát cho họ rất nhiều kim tệ làm lộ phí. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.com
Đoạn Vân trả lời:
- Ta làm như vậy là có mục đích nhất định. Đầu tiên, trị thương cho thương binh là muốn xây dựng hình tượng tốt đối với binh lính Tạp Tu Tư, để bọn họ không ủng hộ chiến tranh của đám lãnh đạo Tạp Tu Tư. Ngươi ngẫm lại mà xem, chúng ta có thể nói là đã đồ lục mười mấy vạn binh lính của họ, món nợ máu này nếu bắt chúng ta tự mình gánh thì việc khuếch trương thế lực của chúng ta sau này có rất nhiều bất lợi. Về phần thả bọn lính Tạp Tu Tư ra cũng là một việc được cân nhắc kỹ. Đại quân Địa Tinh thuộc loại bộ đội viễn chiến, nói cách khác, chỉ cần không để địch nhân đến gần người, cho dù địch quân có bao nhiêu quân lính, đại quân Địa Tinh cũng đều có thể đánh bại mà không hề có thương vong. Thả đám binh lính này ra, chủ yếu làm cho quân tâm Tạp Tu Tư dao động, để cho họ có một loại cảm giác đại quân Địa Tinh là đội ngũ vô địch, muốn họ hoàn toàn không còn ý chí chống cự nữa. Việc phát kim tệ cho họ thì cũng có cách giải thích rất tốt. Có câu "Nã nhân thủ đoản" sau khi những binh lính Tạp Tu Tư được thả ra rồi được Địa Tinh câp cho kim tệ, sẽ tìm một lý do để không quay lại chiến trường. Đây cũng nhằm vào việc đẩy món nợ máu của mười mấy vạn người từ bên Địa Tinh chuyển sang cho giới lãnh đạo Tạp Tu Tư.
Nghe hắn giải thích, Ước Hàn đã hoàn toàn sáng tỏ.
- Thiếu gia quả nhiên cân nhắc chu đáo, cơ hồ không sót điểm nào cả. - Ước Hàn bội phục vô cùng.
Đoạn Vân cười nói tiếp:
- Kỳ thật, ta không hề lo nhiều về chuyện Tạp Tu Tư. Bây giờ đại quân Địa Tinh chẳng mấy chốc sẽ tiến tới chân thành rồi, Tạp Tu Tư sẽ đầu hàng rất nhanh. Nhưng ta hầu như chưa có quyết sách gì về tương lai của Tạp Tu Tư.
- Thiếu gia, có gì đâu. Họ đã đầu hàng rồi thì chúng ta cứ chiếm lĩnh cả Tạp Tu Tư là được rồi? - Ước Hàn nói khá đơn giản.
Đoạn Vân hỏi lại:
- Quốc gia lớn như vậy, ai tới đó mà quản?
- Việc này … chúng ta có thể cho Thiên Long chiếm Tạp Tu Tư. Lôi Ngạo cũng đã xưng thần với chúng ta rồi, để Lôi Ngạo chiếm cũng được mà.
Hắn khẽ lắc đầu, trả lời:
- Nếu chỉ hoàn toàn dựa vào vũ lực chiếm lĩnh Tạp Tu Tư mà không bỏ ra thời gian vài năm thì không thể làm xong. Những dân chúng ở tầng dưới nhất định sẽ bị những nhân sĩ có lòng yêu nước kích động tâm lý vùng lên chống quân xâm lược. Đến lúc đó, sẽ có nội chiến liên miên, nổi loạn khắp nơi. Tạp Tu Tư là một nước lớn như vậy có thể sẽ biến thành tứ phân ngũ liệt. Chúng ta có thể dễ dàng đả bại quân đội địch nhân, nhưng muốn đánh bại dân tâm hoặc lòng yêu nước của họ lại là một vấn đề vô cùng nan giải, có thể nói là không thể làm được.
- Vậy, chúng ta phải làm gì đây?
Nghe hắn nói, Ước Hàn cũng rốt cục hiểu được những lo lắng của hắn.
Trầm ngâm một lát, Đoạn Vân nói:
- Nếu muốn chính thức chiếm lĩnh Tạp Tu Tư, chỉ có một biện pháp.
- Thiếu gia, người đừng có nhử nhử như vậy nữa. - Ước Hàn cướp lời có vẻ vội vàng.
- Đó là để cho hoàng tộc Tạp Tu Tư tiếp tục thống trị. - Hắn trả lời nghiêm túc.
Nghe hắn nói, Ước Hàn vẫn còn thắc mắc:
- Vậy thì cụôc chiến của chúng ta còn có ý nghĩa gì nữa?
Hắn cười đầy quỷ dị:
- Có ý nghĩa. Trận chiến này, uy tín của hoàng tộc Tạp Tu Tư trong nước sẽ hạ xuống mức thấp nhất. Những sĩ quan cao cấp mà chúng ta thả ra trong thời gian này có thể sẽ ủng hộ chúng ta. Nói cách khác, Tạp Tu Tư cũng vẫn là Tạp Tu Tư, hoàng tộc Tạp Tu Tư vẫn là hoàng tộc như trước, nhưng họ không còn có quân đội nữa. Hàng trăm vạn bộ đội chính quy Tạp Tu Tư sẽ bị chúng ta khống chế. Sau đó, lợi dụng quân đội của Tạp Tu Tư để chinh thảo mấy vương quốc lân cận. Đem mâu thuẫn trong nước, chuyển qua thành mâu thuẫn ngoài nước.
Ước Hàn hỏi tiếp:
- Nhiều bộ đội như vậy thì chúng ta phải phái ra bao nhiêu sĩ quan đi mới có thể đủ?
Hắn tủm tỉm, trả lời:
- Không nhiều lắm, theo quy củ cũ, mười một người là đủ rồi. Chúng ta phải cải tổ hoàng gia kỵ sĩ đoàn tinh nhuệ trở thành Nanh Sói quân đoàn ở Tạp Tu Tư, đưa mười vạn bộ đội khác lên làm hoàng gia kỵ sĩ. Những sĩ quan mà chúng ta bắt được cũng phải thu phục vài người tốt. Chỉ cần chúng ta khống chế được quân đội Tạp Tu Tư, sau khi tiến hành cải tổ bộ đội, sẽ có cả trăm vạn hùng sư, tương lai cũng giống như Thiên Long, Nạp Lan vậy, trở thành tư binh của Trung Hoa gia tộc. Về phần vấn đề phản bội cũng không cần phải lo. Trở thành binh lính của Đoạn Vân ta là một vinh hạnh của họ, hơn nữa với tổ chức phân chia quân đội, công thêm những chính sách quân đội mới sẽ tuyệt đối có thể thu phục được lòng họ.
Nghe thế, Ước Hàn giãn đôi lông mày ra:
- Đó là đương nhiên, đãi ngộ cho quân đội của thiếu gia cơ hồ còn tốt hơn những quốc gia khác vài lần. Những binh lính này tự nhiên sẽ hướng về thiếu gia thôi. Thiếu gia, người muốn đi Tạp Tu Tư một chuyến không?
Hắn nói một cách chắc chắn:
- Đi, nhất định phải đi. Khi đại quân Địa Tinh vây chặt Tạp Tu Tư, ta sẽ thông qua truyền tống trận đi tới đó xem.
- Tốt!