Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 69 - Người anh em, mũ này anh cứ đội đi. Yêu ma quỷ quái nào rồi cũng bị trừng phạt thôi!

Chương 69 - Người anh em, mũ này anh cứ đội đi. Yêu ma quỷ quái nào rồi cũng bị trừng phạt thôi!


“Không biết tôi có bị trầm cảm hay lo âu gì gì đó không?”
Khán giả xem live trong phòng live đều rất vui khi nghe những lời này của anh ta.
“Vừa nghe lời này liền biết là fan cũ của bác sĩ Từ.”
“Cũng không có gì đáng ngạc nhiên, bây giờ ngay cả fan mới như tôi cũng biết một khi nói hai chữ này ra, sẽ không có chuyện gì tốt.”
Trên mặt Từ Huyền lộ ra một tia do dự hiếm thấy.
“Tôi không biết anh có tính là rối loạn lo âu hay không.”
“Nhưng có lẽ có một loại bệnh tâm thần khác phù hợp hơn.”
Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau hà nghi hoặc nói: “Bệnh gì?”
Từ Huyền: “Hội chứng rối loạn phát triển trí tuệ.”
Rất nhiều khán giả xem live đều sững sờ một lúc mới chợt hiểu ra.
Cái gọi là hội chứng rối loạn phát triển trí tuệ, đó không phải là thiểu năng trí tuệ à?
Sao bác sĩ Từ tự dưng lại mắng người ta vậy?
Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau cũng sửng sốt, không nói nên lời: “Bác sĩ Từ, đang yên đang lành bác sĩ mắng tôi làm gì?”
Từ Huyền lắc đầu: “Tôi không mắng anh, thực sự có vấn đề này.”
Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau sốt ruột nói: “Bác sĩ Từ, anh cứ nói thẳng với tôi... Vợ tôi, cô ấy... có muốn trở về không?”
“Tình cảm của hai chúng tôi nhiều năm như vậy. Cô ấy nói không cần là không cần luôn à?”
Nói xong, ánh mắt anh ta hơi ươn ướt.
Từ Huyền lắc đầu nói: “Không phải là không trở về, mà là rất lâu mới có thể trở về.”
Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau Hà thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì không sao, ở bên ngoài chơi một chút cũng không sao, chỉ cần cuối cùng trở về là được.”
“Bác sĩ Từ, vậy anh có thể cho tôi biết, khoảng khi nào vợ tôi cô ấy mới trở về không? Bao lâu tôi cũng sẽ đợi cô ấy!”
Từ Huyền suy nghĩ một lúc, chậm rãi nói: “Có lẽ… khoảng mười hai năm.”
Ngay khi câu trả lời được đưa ra, Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau lập tức nghẹn họng.
Trên mặt các khán giả xem live trong phòng live đều lộ ra vẻ đồng tình.
Mười hai năm, e rằng lại lập gia đình ở bên ngoài rồi.
Đến lúc đó, chỉ sợ đứa bé cũng đã học cấp ba!
Bình luận như mưa dồn dập trêu chọc.
“Người anh em, mũ này anh cứ đội đi. Yêu ma quỷ quái nào rồi cũng bị trừng phạt thôi. Cạn ly! Chào mừng đến với thảo nguyên.”
“Đừng khóc, mạnh mẽ lên, phải xứng đáng với ID của anh!”
“Loại phụ nữ này còn giữ cô ta làm gì? Cứ coi như người mất tích, để cho tòa án làm thủ tục ly hôn.”
“Mười hai năm sau, trở về chỉ sợ cũng đã năm mươi tuổi, còn không bằng đừng trở về...”
Sắc mặt Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau tái xanh, bất lực nói: “Các vị bệnh hữu, các anh hạ miệng lưu tình, đừng trêu chọc tôi nữa.”
Rồi anh ta nhìn về phía Từ Huyền, thở dài nói: “Bác sĩ Từ, anh cứ nói thẳng cho tôi biết đi.”
“Có phải vợ tôi có người bên ngoài nên không muốn trở về phải không?”
Từ Huyền khẽ lắc đầu: “Không phải.”
Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau sửng sốt: “Vậy cô ấy... không muốn gặp tôi à?”
Từ Huyền lắc đầu: “Cũng không phải.”
“Vị bệnh nhân này, vợ anh không ngoại tình.”
“Cô ấy cũng không phải không muốn trở về, mà là không thể trở về.”
Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái: “Ý của anh là, cô ấy mười hai năm không trở về được?”
Trong phòng live, mấy trăm ngàn khán giả xem live cũng khá hoang mang.
Xã hội hiện đại, mười mấy năm không thể trở về?
Xảy ra cái quái gì vậy?
Từ Huyền du du nói: “Thật ra rất đơn giản.”
“Vợ anh bị lừa vào đa cấp.”
“Cái gọi là công tác ở nơi khác, thật ra là trò lừa đảo của tổ chức đa cấp.”
“Sau khi vợ anh đi đến đó, liền lập tức mất đi cuộc sống tự do.”
“Sau đó một thời gian, tổ chức đa cấp tiến hành huấn luyện tẩy não, tịch thu điện thoại nên đương nhiên không liên lạc được.”
“Sau đó, người của đa cấp sẽ để cho bọn họ bắt đầu làm việc, lúc gọi điện thoại, bên cạnh đều có người theo dõi.”
“Nếu dám tiết lộ tin tức thì sẽ bị gậy gộc phục vụ.”
“Đánh chết tươi cũng không có gì lạ.”
Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau ai cũng ngu người luôn.
Hóa ra là như vậy.
Anh ta lẩm bẩm: “Vậy cô ấy... Sao cô ấy lại giả vờ không quen biết tôi?”
“Còn chặn điện thoại của tôi?”
Từ Huyền liếc nhìn anh ta: “Anh bị ngu à?”
“Người của đa cấp để cho bọn họ gọi điện thoại ra bên ngoài là để lừa gạt người khác, lừa tiền!”
“Vợ anh nói không biết anh, người của bên đa cấp cũng không biết.”
“Nếu cô ấy lừa anh, không phải là lừa tiền nhà các anh à!”
“Lỡ như anh nóng máu lên, chính mình cũng bị lừa đến đó.”
“Thì ai sẽ nuôi dưỡng đứa bé kia?”
Đậu má, lời này nghe có vẻ đạo lý ghê nhỉ?
Vợ của vị bệnh hữu “Ông mày cứ kiêu đấy, làm gì được nhau” này khá thông minh, không bị lừa gạt ngu luôn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất