Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 94 - Trên đời là gì có ma? Phải tin vào khoa học!

Chương 94 - Trên đời là gì có ma? Phải tin vào khoa học!


Từ Huyền ho khan hai tiếng, nói: “Tôi không hiểu mấy cái mê tín dị đoan phong kiến gì đó lắm.”
“Nhưng nếu anh vẫn kiên quyết cho rằng mình gặp ma, vậy tôi cũng bó tay.”
“Chỉ có thể đề nghị anh đi tìm hòa thượng hay đạo sĩ gì đó xem thử thôi.”
“Nhưng mà... Nếu anh tin vào khoa học.”
“Tôi có thể từ góc độ của một bác sĩ tâm lý, cho anh một lời khuyên, anh có muốn nghe không?”
Đùa gì chứ.
Hắn là bác sĩ đường đường chính chính do Thiên Đạo quyết định!
Thần hay ma quỷ gì gì đó.
Có liên quan gì đến Từ Huyền hắn đâu?
[Bắp tay siêu mạnh] cũng hiểu được ám chỉ của Từ Huyền.
Anh ta bất lực gật đầu: “Được được, tôi tin vào khoa học được chưa? Bác sĩ Từ mau nói cho tôi đi, tôi mà không ngủ được nữa thì về chầu ông vải luôn mất.”
Lúc này, Từ Huyền mới mỉm cười, nói: “Từ góc độ tâm lý học, có hai cách để giải quyết chứng động kinh này của anh.”
“Cách thứ nhất.”
“Anh chỉ cần thỏa mãn nguyện vọng của đại gia trong mộng là được.”
“Không có việc gì thì đốt một ít giấy cho ông ấy, ông ấy tất nhiên sẽ không tới tìm anh nữa.”
“Về phần thân phận đại gia này.”
Từ Huyền khẽ dừng, mỉm cười nói: “Nếu như tôi đoán không sai, ông ấy có lẽ là ông cố của anh.”
[Bắp tay siêu mạnh] sửng sốt, theo bản năng nói: “Ông cố tôi là cái quỷ gì?”
Khán giả xem live nghe thấy thế, lập tức tiếp lời, trêu chọc.
“Ông cố anh là lão đại gia ma chống gậy đó!”
“Ông cố anh là một con ma gõ đầu!”
“Cũng có thể là một con ma đòi tiền!”
“Dù sao chắc chắn là một con ma rất hung dữ!”
[Bắp tay siêu mạnh] cạn lời: “Không phải, tôi không có ý này. Đừng chọc tôi nữa!”
“Nếu như bị lão quỷ kia... Bị lão đại gia đó biết, vậy thì không phải sẽ lại báo mộng gõ đầu tôi sao?”
“Ý tôi là… tôi hoàn toàn không biết ông cố tôi?”
“Sau khi tôi sinh ra mấy năm, ông cố tôi đã qua đời.”
“Tôi chưa từng gặp ông cố tôi, làm sao ông ấy có thể đột nhiên đến tìm tôi báo mộng được.”
“Báo mộng thì thôi đi, còn mẹ nó đòi tôi giấy tiền vàng bạc!”
“Đòi thì thôi đi, còn dùng gậy đánh vào đầu tôi! Đe dọa tôi!”
“Không hiền lành tí nào!”
Khán giả xem live cũng vui vẻ.
Ông cố của anh trai cơ bắp này có vẻ hơi ngang ngược.
Từ Huyền mỉm cười giải thích: “Nguyên nhân ông cố của anh đến tìm anh rất đơn giản.”
“Cũng giống như ông ấy nói, ông ấy ở dưới không có tiền tiêu.”
“Lại qua đời sớm quá, con cháu các anh đã sớm quên ông ấy rồi.”
“Không có con cháu dâng đồ cúng, vì thế chỉ có thể tới tìm các anh.”
[Bắp tay siêu mạnh] không nói nên lời: “Vậy ông ấy tới tìm tôi làm gì?”
“Thế hệ ông cố của tôi, có mấy anh chị em.”
“Con cháu không phải cũng có mười mấy người à?”
Từ Huyền cười: “Nhà các anh chắc là không qua lại với thân thích từ đời ông cố phải không?”
[Bắp tay siêu mạnh] gật đầu, rất tự nhiên nói: “Đúng vậy, quan hệ xa như vậy. Chắc chắn không còn liên lạc.”
Từ Huyền gật đầu nói: “Vậy là đúng rồi.”
“Anh không biết cũng là bình thường.”
“Mấy anh em của ông cố anh có mấy người qua đời sớm, căn bản không để lại hậu duệ.”
“Hai vị duy nhất có hậu duệ, trùng hợp là tất cả đều là con gái.”
“Theo phong tục của thế hệ trước, con gái đã gả ra ngoài thì là người ngoài.”
“Chuyện thờ cúng trưởng bối này từ trước đến nay đều do đàn ông trong nhà phụ trách.”
“Mà thế hệ này của ông cố anh chỉ có hai người là cha và chú của anh.”
“Chú của anh là người theo chủ nghĩa không con cái, gần năm mươi tuổi rồi còn chưa có con.”
“Trong ba tội bất hiếu, không có con nối dõi là tội lớn nhất. Con cháu bất hiếu như chú của anh, ông cố anh nhất định sẽ không thèm để ý đến ông ta.”
“Cho nên hiện tại, thế hệ nhỏ nhất đúng là chỉ có một mình anh.”
[Bắp tay siêu mạnh] không khỏi choáng váng.
Đệch mịa, trùng hợp vãi chưởng?
Đột nhiên, trong đầu anh ta chợt lóe lên một ý nghĩ: “Không đúng, còn có cha tôi nữa. Sao ông cố tôi không báo mộng cho cha tôi?”
Ngay lập tức bình luận như mưa xuất hiện trên màn hình.
“Các bệnh hữu, ồ lên nào, tỏ rõ đại hiếu đi nào.”
“Hiếu chết mịa tui rồi.”
“Tôi nói này người anh em, anh không sợ bố anh mà đọc được, về nhà sẽ dùng gậy 020 bổ đầu anh à? ?”
[Bắp tay siêu mạnh] không khỏi hoảng hốt, vội vàng giải thích: “Các anh đừng hiểu lầm.”
“Bây giờ không phải là đang phân tích với bác sĩ Từ sao?”
“Tôi chỉ phân tích tình huống thôi, không phải thật sự bảo ông ấy đi tìm cha tôi.”
Từ Huyền thở dài: “Đáng lẽ là báo mộng cha của anh.”
“Nhưng đáng tiếc, mấy năm trước cha anh bị bệnh vẫn chưa khỏi, thân thể rất suy yếu.”
“Ông cố anh là tổ tiên cũng yêu thương con cháu, ông ấy lo lắng báo mộng sẽ dọa cha anh dẫn đến nguy hiểm tính mạng.”
“Sau đó nhìn lại, đúng lúc có một chắt trai, thân thể cực kỳ khỏe mạnh.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất