Chương 95 - Hóa ra bị ma tống tiền đánh đập sướng thế, tui gato lắm luôn (1)
“Dọa sợ một tí chắc cũng không có vấn đề gì.”
“Vì thế liền dứt khoát tới tìm anh.”
Sau khi [Bắp tay siêu mạnh] nghe xong lời giải thích của Từ Huyền thì hoàn toàn cạn mịa lời.
A đù!
Thì ra anh ta nhọc nhằn khổ sở rèn luyện mình thành một người đàn ông cơ bắp hoàn toàn là lỗi của anh ta à?
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live đều cười như được mùa.
“Tui cười ẻ, ông cố này trở thành ma hù dọa người khác mà vẫn lịch sự vãi.”
“Tôi đoán trong lòng ông cố chắc chắn đang suy nghĩ, chắt trai này không biết nghe lời, lại ngứa đòn như thế, gõ vài cái chắc là không sao.”
“Ôi, nếu tôi là ông cố, tôi cũng chọn anh ta, toàn thân đều là thịt, đánh lên chắc đã lắm! Nếu đánh vào người toàn xương thì đau tay lắm!”
Cả người [Bắp tay siêu mạnh] không nói nên lời.
Không ngờ một gia tộc lớn hơn mấy chục người, mà anh ta lại là hy vọng duy nhất?
Anh ta bất đắc dĩ nói: “Được rồi, bác sĩ Từ, tôi hiểu rồi.”
“Tôi cứ coi ông ấy là ông cố của tôi đi.”
“Đúng rồi, cách thứ hai là gì?”
Từ Huyền nói: “Cách thứ hai cũng rất đơn giản.”
“Tôi sẽ kê ngay cho anh một đơn thuốc an thần.”
“Có thể tránh được loại sóng não và từ trường Trái Đất kết hợp, tạo ra sóng ngắn đặc biệt ảnh hưởng đến tinh thần của anh.”
“Sau này, bất kể là ông cố anh hay là thứ gì khác, anh cũng sẽ không mơ thấy nữa.”
[Bắp tay siêu mạnh] suy nghĩ cả nửa ngày cuối cùng mới hiểu ra.
Điều này đậu má không phải là trừ tà à?
Nói chi mà phức tạp dữ vậy...
Những khán giả xem live trong phòng live cũng trở nên phấn khích.
“Quào, bác sĩ Từ còn có thể trừ tà nữa à?”
“Bác quá coi thường bác sĩ Từ rồi, bác sĩ lợi hại như vậy biết trừ tà không phải là chuyện bình thường à?”
“Lầu trên, bác có muốn nhìn lại bác đã nói gì không?”
“Cười chết, các bác sĩ khác trừ tà: không hợp lý. Bác sĩ Từ trừ tà: có lý có căn cứ, khiến người ta tin tưởng!”
“Bác sĩ Từ nói: Là một bác sĩ tâm lý, trừ tà là chuyên ngành của tôi!”
[Bắp tay siêu mạnh] cũng hơi động tâm, nhưng mà anh ta do dự một lúc rồi hỏi.
“Bác sĩ Từ, tôi muốn hỏi nếu tôi dùng thuốc này của anh...”
“Vậy nếu không ai đốt tiền giấy cho ông cố của tôi thì sẽ xảy ra chuyện gì?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Sau một thời gian dài, ông ấy tất nhiên sẽ tiêu tán.”
“Cũng sẽ không đến tìm anh nữa.”
“Hả?” [Bắp tay siêu mạnh] sửng sốt.
Anh ta cười khổ nói: “Thôi bỏ đi, tôi vẫn nên đốt ít giấy tiền vàng mã thì hơn.”
“Tránh để lão tổ tông ông ấy ở dưới đó mắng chúng tôi bất hiếu.”
“Với lại ông ấy cứ nói thẳng cho tôi biết không phải là xong rồi à, làm hậu bối, đốt một ít giấy cho lão tổ tông cũng không sao.”
“Nhưng lão tông tộc này chả nói cái gì, đi đến liền giở trò tống tiền...”
“Giống như một tên cướp...”
“Đổi lại là người khác, ai sẽ đồng ý lần đầu tiên được báo mộng liền đốt giấy tiền vàng mã cho loại người… ma này?”
Từ Huyền gật đầu nói: “Anh đoán đúng rồi~!”
[Bắp tay siêu mạnh] nghi hoặc nói: “Tôi đoán đúng cái gì?”
Từ Huyền nói: “Ông cố của anh vốn xuất thân từ một thổ phỉ.”
“Lúc còn trẻ ông ấy không có cơm ăn, bèn tập hợp một đám anh em trong thôn, lên núi vào rừng làm cướp.”
“Sau đó gặp phải quân Nhật xâm lược.”
“Ông cố anh mang theo đám anh em đó gia nhập quân đội chống lại quân Nhật.”
“Cho nên nói ông ấy là thổ phỉ cũng không sai.”
Một đầu [Bắp tay siêu mạnh] đầy hắc tuyến, khó trách phong cách lại cuồng dã như vậy...
Từ Huyền tiếp tục: “Nhưng mà, ông ấy hung dữ với anh không liên quan gì đến xuất thân thổ phỉ này.”
“Đơn thuần là do ông cố của anh cố ý.”
[Bắp tay siêu mạnh] sửng sốt: “Cái gì? Cố ý?”
“Đúng vậy! Là cố ý!”
Từ Huyền thong thả nói: “Mấy năm qua các anh đã lâu lắm rồi không đi tảo mộ ông nội của anh phải không?”
[Bắp tay siêu mạnh] gật đầu: “Đúng vậy, sức khỏe cha tôi không tốt, chú tôi lại thích chạy long nhong khắp cả nước.”
“Trưởng bối bọn họ không gọi tôi, nên một mình tôi cũng không đi.”
Từ Huyền gật đầu: “Vậy là đúng rồi.”
“Mấy năm nay ông nội anh ở dưới đó rất cô độc.”
“Các anh đã rất lâu rồi không đi thăm ông ấy, ông ấy cảm giác rất cô đơn.”
“Cho nên thỉnh thoảng oán trách vài câu với cha của ông ấy, cũng chính là ông cố của anh.”
“Ông cố anh gõ đầu anh là muốn nhân cơ hội này dạy dỗ con cháu bất hiếu các anh, trút giận cho con trai của ông ấy!
[Bắp tay siêu mạnh] và rất nhiều khán giả xem live trong phòng live nghe thấy thế đều chết lặng!
Đậu má!
Còn có thể như thế à?
Tình huống thế giới dưới đó phức tạp dữ vậy à?
[Bắp tay siêu mạnh] nghe thấy thể có hơi sợ hãi.
Anh ta vội vàng nói: “Được được, vậy tôi sẽ đi đốt ngay đây.”
“Gọi cả cha ta và chú tôi cùng đi, đốt thêm mấy phần, thuận tiện bù đắp thiếu sót mấy năm nay cho ông cố tôi.”