Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 97 - Đứa nhỏ bây giờ rất an toàn, chỉ là bị bọn buôn người bắt cóc mà thôi (1)

Chương 97 - Đứa nhỏ bây giờ rất an toàn, chỉ là bị bọn buôn người bắt cóc mà thôi (1)


"Hai người xem như là hỏi đúng người rồI đó, bác sĩ Từ giỏi tìm người lắm đấy."
"Tôi biết bác sĩ Từ lập tức sẽ nói gì: Thân là một bác sĩ tâm lý, có thể biết được đứa trẻ mất tích chạy đi đâu cũng rất hợp lý đi?"
"Thân là một bạn xem live xem livestream phổ thông, biết bác sĩ tâm lý sẽ nói cái gì cũng rất hợp lý đi?"
Cặp vợ chồng đánh mất con thấy bạn xem live trêu chọc, không hề giảm bớt sự lo âu trong lòng tí nào.
Người chồng trong hai người mở miệng nói: "Bác sĩ Từ, là thế này."
"Con của chúng tôi năm nay 8 tuổi, lớp 3 tiểu học."
"Một tuần trước, chúng tôi tan tầm trở về nhà thì phát hiện đứa trẻ không có nhà."
"Ban đầu hai chúng tôi còn thấy hơi tức giận, cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ cho rằng thằng bé ham chơi không muốn về nhà."
"Thằng bé ấy có hơi nghịch ngợm, đây cũng không phải là lần đầu tiên nó làm loại chuyện này."
"Bình thường nó hay chạy đến mấy nơi như nhà bạn học, phòng trò chơi điện tử, vừa ra đó là chơi cả ngày."
"Vì chuyện này, tôi đã đánh thằng bé không phải chỉ lần một lần hai thôi đâu. Nhưng kiểu gì nó cũng không nghe."
"Không ngờ lúc này đây, mãi cho đến nửa đêm mà nó vẫn chưa trở về!"
"Khi ấy chúng tôi mới cảm thấy không đúng, bèn gọi điện thoại khắp nơi để hỏi người."
"Kết quả phát hiện, thằng bé không ở trong nhà người thân."
"Thế là hai chúng tôi vội vàng đi báo cảnh sát!"
"Cảnh sát tìm đến bây giờ, một ít đầu mối cũng không có!"
Người cha nói đến đây, trên mặt lại không nhịn được lộ ra vẻ lo âu.
"Bác sĩ Từ, bây giờ chúng tôi chỉ có thể van xin ngài."
"Van cầu ngài nói cho chúng tôi biết, rốt cuộc là thằng bé đã đi đâu vậy?"
Từ Huyền nghe xong, thản nhiên gật đầu nói: "Tôi hiểu rồi."
"Anh không cần phải gấp gáp."
"Đúng là tôi biết đứa nhỏ đang ở đâu."
"Bây giờ nó đang rất an toàn, chỉ là bị người bắt có đi mà thôi."
"Xíu nữa tôi sẽ gửi vị trí của bọn buôn người cho anh chị, anh chị trực tiếp báo nguy là được."
"Đúng rồi."
"Bây giờ trong tay bọn buôn người vẫn còn có mấy đứa nhỏ khác."
"Lát nữa tôi cũng sẽ gửi cho anh tin tức của cha mẹ tụi nhỏ."
"Làm phiền anh hỗ trợ thông tri bọn họ."
Bạn xem live trong phòng live nghe thấy lời Từ Huyền nói, cũng triệt để yên tâm.
Thậm chí còn bắt đầu không tim không phổi mà than thở.
"Cảm giác như có một cục đờm ở trong miệng, không phun ra thì không thoải mái."
"Quao, thì ra đứa nhỏ bị bọn buôn người bắt mất rồi, nghe có vẻ đúng là vô cùng an toàn!"
"Lần kết nối này không có ý nghĩa gì cả, chưa đến một phút đồng hồ đã phá được vụ án lừa bán trẻ em rồi, một chút hồi hộp cũng không có... cho một sao!"
"Chỉ có tôi cảm thấy rất khủng bố sao? May mà khi tôi còn bé bác sĩ Từ còn chưa có livestream. Bằng không tôi trộm đi quán net, mẹ của tôi vừa hỏi cái là biết ngay."
"Ặc, lầu trên, tôi cảm thấy anh không cần lo lắng, có khi mẹ anh sẽ luyến tiếc đánh anh một trận vì tốn hai nghìn tệ."
Cặp vợ chồng kết nối cũng triệt để yên tâm.
Người cha của đứa nhỏ vội vàng nói cám ơn: "Cảm ơn bác sĩ Từ, mấy ngày nay tôi lo lắng muốn chết, cũng không biết nên cảm ơn anh thế nào đã!"
"Chờ một chút."
Từ Huyền đột nhiên mở miệng.
Hắn mỉm cười nói: "Anh đừng vội cám ơn tôi."
"Bây giờ nói đứa nhỏ xong rồi, nên nhắc đến bệnh tình của anh chị thôi."
Hai vợ chồng này nghe thấy lời Từ Huyền nói, đều là sửng sốt.
Vẻ mặt người chồng chần chờ nói: "Bác sĩ Từ, hai chúng tôi có bệnh gì thế?"
Từ Huyền ung dung nói: "Loại tình huống như của anh chị, trong phạm vi tâm lý học của chúng tôi hay được chia về rối loạn nhân cách kịch tính."
"Nói đơn giản, chính là cái gọi là thánh diễn."
Hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau, đều có vẻ mặt nghệt ra.
Sau đó người chồng mở miệng nói với vẻ mặt chần chờ: "Bác sĩ Từ, lời cậu nói là có ý gì thế, tôi nghe mà không hiểu cho lắm."
Từ Huyền mỉm cười nói: "Chính là ý trên mặt chữ."
"Hai anh chị là gia đình rổ rá cạp lại phải không."
"Vị bệnh hữu nam này, hẳn là anh không phải cha ruột của đứa trẻ nhỉ."
"Nguyên nhân căn bản của việc đứa trẻ bị lừa bán chính là do quan hệ gia đình này."
Người chồng chần chờ một chút, gật đầu nói: "Đúng vậy, tôi đúng là cha kế của đứa nhỏ."
"Lúc tôi lấy vợ tôi, đứa nhỏ đã được 2 tuổi rồi."
"Có điều, tôi vẫn luôn coi thằng bé như là con ruột của mình."
"Ngoài việc thỉnh thoảng đánh một trận vì nó không nghe lời ra, cho tới bây giờ tôi không hề đối xử với thằng bé không tốt."
Ông vừa nói xong, phòng live lập tức bộc phát một loạt bình luận.
"À hiểu rồi, tôi ngửi thấy mùi dưa rồi!"
"Bằng vào kinh nghiệm xem ‘Học sinh tiểu học Tử Thần’ nhiều năm của tôi, trong này nhất định là có âm mưu!"
"Thì ra là cha kế à, không phải chính bản thân ông ta bán con cho bọn buôn người đấy chứ?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất