Chương 98 - Đứa nhỏ bây giờ rất an toàn, chỉ là bị bọn buôn người bắt cóc mà thôi (2)
"Vãi beep, mất công vừa tôi còn nghĩ người cha này làm quá xứng chức, không không ngờ tên mắt to mày rậm này lại là người như thế! Lừa cả tôi rồi!"
"Cũng đã bạo lực gia đình rồi mà còn dám nói chưa từng đối xử không tốt với con? Đây cũng quá khôi hài đi?"
"Khó trách bác sĩ Từ nói người này là thánh diễn, con mẹ nó giả bộ giống vãi chưởng! Nếu không phải bác sĩ Từ nói thì tôi cũng đã không nhận ra rồi."
Cha kế của đứa nhỏ cũng nhìn thấy bình luận trên màn hình.
Ông tức giận đến sắc mặt đỏ lên, trừng to mắt nói: "Tôi không có! Các người đừng nói bậy!"
"Không phải tôi bán con cho bọn buôn người!"
Ông ta vừa nói xong những lời này, bình luận nhất thời trở nên càng dày đặc hơn.
Tất cả đều là cùng một câu nói -- "Tự bạo! Tự bạo!"
Cha kế của đứa nhỏ tức đến xanh cả mặt!
Không ngừng lấy tay nện lên chiếc bàn đặt di động!
Làm cho màn hình đang livestream rung lắc cực kỳ.
Không ít bạn xem live đều không còn lời gì để nói.
Con mẹ nó đây tuyệt đối là có khuynh hướng bạo lực đi?
Cũng không biết "thỉnh thoảng đánh một trận vì nó không nghe lời" trong miệng người này rốt cuộc là đánh con thảm đến cỡ nào...
Khó trách đứa trẻ kia lại hay đi ra ngoài, không muốn về nhà.
Cha kế của đứa nhỏ hít sâu một hơi, giọng điệu hơi cứng ngắc nói: "Bác sĩ Từ, tôi rất cảm ơn vì cậu giúp tôi tìm ra đứa nhỏ."
"Thế nhưng tôi tuyệt đối tuyệt đối không có làm ra loại chuyện táng tận lương tâm, không bằng cầm thú như thế!"
"Nếu như cậu không tin, vậy tôi cũng không còn lời gì để nói."
Từ Huyền thở dài, mở miệng nói: "Tôi nói anh bán con cho bọn buôn người hồi nào chứ?"
Che kế của đứa nhỏ nghe thấy lời hắn nói thì không khỏi ngớ người, lắp bắp nói: "Không, không phải cậu vừa mới nói..."
Từ Huyền thản nhiên nói: "Đúng là tôi có nói trong hai người anh chị có một thánh diễn."
"Có điều không phải tôi đang nói về anh, mà là vợ của anh kia."
Nói rồi Từ Huyền đưa mắt nhìn chăm chú vào người phụ nữ trong màn hình.
"Chị có lời gì muốn nói không?"
"Mẹ ruột của đứa trẻ?"
Mẹ ruột của đứa trẻ nghe thấy lời Từ Huyền nói, sắc mặt lập tức thay đổi.
"Bác sĩ Từ, lời này của anh là có ý gì vậy?"
Từ Huyền thản nhiên nói: "Ý của tôi còn chưa đủ rõ ràng sao?"
"Chị muốn tôi nói ra chuyện chị liên lạc với bọn buôn người thế nào, nói rõ quá trình bán con ra làm sao thì mới chịu hết hy vọng phải không?"
Sau khi mẹ đứa trẻ nghe thấy lời Từ Huyền nói thì chỉ cúi đầu, cứ khóc lóc không nói lời nào.
Bạn xem live trong phòng live đều nghe mà ngây ngẩn cả người.
Tình huống như thế nào?
Mùi dưa này có chút bất ngờ à nha.
Theo ý của bác sĩ Từ, kẻ đem con đi bán không phải người cha kế này mà là mẹ ruột của đứa nhỏ?
Tóc độ bo cua này cũng nhanh quá đi
Suýt nữa thì quăng bọn họ xuống mương cả rồi.
Cha kế của đứa trẻ ngu cả người, ông quay phắt đầu lại, nhìn chằm chặp vào vợ của mình.
"Vợ, không phải là em làm thật đứa chứ?"
Mẹ đứa nhỏ lắc đầu nói: "Em không hề làm gì cả!"
Nói rồi, hai hàng nước mắt chảy dọc xuống từ khóe mắt của bà.
Bà vừa khóc vừa nhìn nhìn Từ Huyền đầy uất ức:
"Bác sĩ Từ, cậu ngược lại giải thích cho tôi nghe xem, tại sao một người làm mẹ như tôi phải đem con trai ruột của mình đi bán cơ chứ?"
Thấy biểu hiện của bà, bạn xem live trong phòng live đều mờ mịt.
Cho dù như thế nào, lời Từ Huyền nói cũng quá bất hợp lý đi.
Nếu không phải độ tin tưởng tích lũy được trước đó rất cao thì e là đã có bệnh hữu mắng ngay tại chỗ rồi.
Trên màn hình, bình luận với ý kiến ủng hộ không giống nhau gần như là ngang bằng nhau.
"Tôi đứng về phe người mẹ, biểu hiện này không giống như là giả vờ cho lắm. Đương nhiên không phải tôi nói bác sĩ Từ sai lầm, chỉ sợ là trong này có ẩn tình gì đó đi?"
"Ha ha, đến bây giờ bác sĩ Từ đã sai lần nào chưa? Còn không mau tỉnh táo lại đi? Tụi bây đều bị lừa rồi đó!"
"Vậy cậu nói nghe xem tại sao một người mẹ phải đem con ruột của mình đi bán thế?"
"Một đám ngu ngốc, dù sao tôi đứng về phía bác sĩ Từ."
Cạch cạch!
Sắc mặt Từ Huyền thản nhiên dùng ngón tay gõ bàn một cái.
Nhất thời, tất cả bình luận trên màn hình đều biến mất không thấy gì nữa.
Một triệu bạn xem live đều tò mò cùng chờ đợi Từ Huyền nói chuyện.
Từ Huyền thản nhiên nói: "Nếu đã thế thì tôi nói thẳng vậy."
Hắn nhìn cha kế của đứa nhỏ: "Nếu như tôi không đoán sai, có phải vợ của anh hay nói với anh rằng muốn sinh thêm một đứa trẻ nữa với anh không."
Cha kế của đứa nhỏ gật đầu: "Bình thường hay nghe cô ấy nói vậy."
"Có điều tôi cảm thấy có một đứa bé là đủ rồi, hai đứa nhỏ quá mệt nhọc."
"Về phần nó có phải con ruột cuẩ tôi không thì không sao cả, dù sao tôi cũng nuôi dưỡng thằng nhóc thúi kia như là con trai ruột của tôi."