Chương 99 - Một triệu bệnh hữu, tam quan hủy hết!
Từ Huyền mỉm cười: "Chính là đây này."
Cha kế của đứa nhỏ sửng sốt: "Đây gì cơ?"
Từ Huyền nói: "Đây là nguyên nhân đứa nhỏ bị bán đi."
"Nếu như không bán đi, sao anh sẽ đồng ý sinh thêm một đứa nhỏ nữa với chị ta cơ chứ?"
Cha kế của đứa nhỏ nghe nói như thế, cả người đều ngớ ra.
Ông ấy ngồi ở đó, há hốc mồm nói không ra lời.
Một lát sau ông mới lắp bắp nói: "Bác sĩ Từ, có phải cậu nhầm lẫn gì rồi không?"
"Đây... đây rốt cuộc là vì sao chứ? Nguyên nhân mà cậu nói cũng bất hợp lý quá đi?"
"Tôi không có nhầm."
Giọng điệu Từ Huyền thản nhiên: "Về phần nguyên nhân, có lẽ là bởi vì lại đi?"
Cha kế của đứa nhỏ sửng sốt: "Lại?"
Từ Huyền gật đầu, tiếp tục nói: "Người mẹ này, trong cuộc hôn nhân trước cũng là bởi vì quá lười."
"Ở nhà không chịu làm việc nhà gì cả, cũng không muốn đi ra ngoài làm việc."
"Cho nên chồng trước của chị ta không thể nhịn được nữa, mới ly hôn với chị ta."
"Sau đó chị ta gặp được anh."
"Con người của anh tuy có chút gia trưởng đấy, nhưng vẫn tính là tương đối chiều vợ mình."
"Hơn nữa bởi vì khá là cần lao chịu làm, nên tiền lương cũng không thấp."
"Mẹ đứa trẻ không muốn công tác, anh liền đáp ứng cho chị ta ở nhà trông con."
"Nói là trông, chứ thật ra cũng chỉ là nuôi thả mà thôi. Đứa nhỏ lâu dài không bị ai quản, tính cách càng ngày càng hỗn lão."
"Dù sao loại chuyện trông con này không có lãnh đạo đi kiểm tra."
"Cuộc sống như vậy, chính là điều mà chị ta tha thiết mơ ước."
"Đứa trẻ nhà anh chị tương đối bướng bỉnh, cho nên anh thường xuyên đánh thằng bé."
"Cho nên chị ta vẫn luôn cho rằng, trong lòng anh không thích đứa bé này cho lắm."
"Trong nội tâm chị ta vẫn rất lo lắng."
"Ngộ nhỡ một ngày nào đó anh mệt mỏi, vứt bỏ mẹ con bọn họ."
"Chị ta sẽ mất đi cuộc sống như bây giờ, hoàn toàn không nghĩ ra làm như thế nào để sinh tồn được."
"Vì vậy chị ta suy nghĩ thật lâu, cuối cùng nghĩ ra một cách."
"Chính là sinh thêm một đứa trẻ nữa với anh, triệt để trói buộc với anh."
"Ai biết, anh lại không muốn sinh."
"Dưới nhiều sự trùng hợp như vậy, trong lòng chị ta bắt đầu hiểu lầm, anh đang chuẩn bị vứt bỏ mẹ con bọn họ bất cứ lúc nào."
"Dưới loại cảm giác nguy cơ to lớn ấy, chị ta dứt khoát bất cứ giá nào luôn."
"Chị ta hạ quyết tâm đem con của mình đi bán, như vậy là có thể sinh thêm một đứa bé nữa với anh."
Bên trong phòng live, vô số bạn xem live nghe mà ngẩn người.
Dù lời Từ Huyền nói thái quá nhưng lại trật tự rõ ràng, suy luận nghiêm mật.
Này vốn là trong lòng ôm hoài nghi bạn xem live, cũng không khỏi tin.
"Người... người đàn bà này cũng quá xấu bụng rồi đi?"
"Vừa nãy tôi còn đang đoán bà ta bán con là vì cái gì, bất kể như thế nào cũng không ngờ được con mẹ nó lại là vì lười biếng! Tam quan hủy hết!"
"Định mệnh, cho tới bây giờ chưa từng gặp loại mẹ nào như vậy, quả thực là rước lấy tiếng mắng cho hai từ người mẹ này mà!"
"Vãi chưởng! Đây không phải thỏa thỏa là ký sinh trùng sao?"
"Mất công vừa nãy tôi còn tin tưởng bà ta như thế! Bác sĩ Từ nói không sai, quả nhiên là thánh diễn! Con mẹ nó diễn giống vãi chưởng!"
Giọng cha kế của đứa nhỏ run tun mở miệng nói: "Vợ à, là như vậy sao?"
Mẹ của đứa bé vẫn luôn cúi đầu khóc, một câu nói cũng không nói.
Từ Huyền cũng lười dây dưa với bà ta.
Trực tiếp mở miệng phân phó: "Anh mở di động của vợ anh lên."
"Tìm lịch sử danh bạ một tuần trước, dãy số có đuôi là 3021."
"Đây là số điện thoại của bọn buôn người."
"Sau khi cảnh sát bắt được bọn buôn người rồi, anh cũng có thể nghiệm chứng xem, trong điện thoại di động của bọn họ hẳn là cũng có lịch sử trò chuyện với số của vợ anh."
Sau khi Từ Huyền nói ra bằng chứng này, đồng tử của mẹ đứa bé chợt co rụt lại. Thân thể nhẹ nhàng run rẩy.
Từ Huyền thản nhiên nói: "Bây giờ chị còn muốn tiếp tục diễn sao?"
Mẹ đứa bé trầm mặc hồi lâu.
Sau một lát, giọng bà ta khàn khàn mở miệng: "Bác sĩ Từ, cậu nói không hề sai."
"Thằng bé đúng là tôi bán đi."
"Thế nhưng... vậy thì sao chứ?"
"Tôi chỉ là không muốn sống mệt mỏi thôi mà, vậy có gì sai sao?"
Bên cạnh bà ta, cha kế của đứa trẻ đã triệt để choáng váng.
Giọng ông ấy run rẩy nói: "Bà đang nói lời vô liêm sỉ gì vậy? Đó là con của chúng ta mà!"
Mẹ đứa bé lạnh lùng cười: "Là con của tôi."
"Thằng nhỏ đó là tôi cực cực khổ khổ sinh nó ra, lại cực cực khổ khổ nuôi lớn nó đến bằng này."
"Bây giờ chỉ là cho nó báo đáp lại người làm mẹ là tôi đây thôi, có vấn đề gì sao?"
"Nếu là ruột thịt của tôi, vậy dựa vào cái gì mà tôi không thể bán con ruột đi chứ?"
Mẹ đứa bé nói nói, giọng điệu càng ngày càng hùng hồn, cây ngay không sợ chết đứng.
Trong phòng live, tam quan của đông đảo bạn xem live đều bị phát ngôn lệch lạc khác hẳn lẽ thường ấy làm cho vỡ nát!