Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 90: Bỗng nhiên nổi tiếng

Sau màn biểu diễn Thái Cực quyền chào mừng hội nghị. Thư ký hội Trung y dược tiến sĩ Lưu Chấn Đông cùng phó hội trưởng nữ sĩ Minh Ngọc chủ trì hội nghị. Phó hội trưởng Phạm Lỗi Hướng dẫn chương trình, giới thiệu các khách quý tham dự hội nghị.

Mỗi năm hội thảo Trung y được tổ chức một lần, chính phủ khá coi trọng hội thảo này.

Không chỉ mời các chuyên gia Trung y nổi tiếng ở các nước, các danh y dân tộc, hội trưởng hiệp hội Trung y Giang Thiện Thủy cùng với thứ trưởng bộ y tế Thái Công Dân cũng tham gia hội thảo.

Giang Thiện Thủy là một trung niên cao gầy, mặc một bộ complet và cà vạt tối màu, gây ra một cảm giác ông là người nghiêm khắc. Thái Công Dân giống như Tần Lạc đều mặc trường bào. Vấn đề là ông ta già dặn hơn, tóc ngắn, vẻ mặt anh khí, tạo ra cảm giác không giận mà uy nghiêm.

Trừ Giang Thiện Thủy và Thái Công Dân ngồi ở bàn chủ tịch, danh y Yến Kinh Vương Tu Thân, Nhất bả trảo Trác lão, Chẩn cốt đại sư Cố Bách Hiền cũng đủ tư cách ngồi ở bàn chủ tịch. Một lần nữa Tần Lạc hiểu được vị trí của mấy người đó trong giới Trung y.

Tổng biên tập tờ Trung y Trung Quốc Hà Kế Thiên cũng ngồi ở bàn chủ tịch, ngoài ra còn có đại diện của các học viện Trung y nhưng Tần Lạc không biết phần lớn những người này.

Sau khi người chủ trì tuyên bố khai mạc hội thảo, thứ trưởng Thái Công Dân đọc diễn văn khai mạc, Thái Côgn Dân nói ngắn ngọn, sắc bén, đầy đủ các mặt, gây ấn tượng tốt cho Tần Lạc. Đây là một lãnh đạo sâu sát, có khi sau này hắn sẽ có cơ hội tiếp xúc với ông.

Giang Thiện Thủy cũng lên phát biểu nhưng ông ta nói dài dòng, chán ngắt, miệt mài đọc bài tham luận đã chuẩn bị sẵn, hoàn toàn không quan tâm phía dưới có muốn nghe hay không.

Hà Kế Thiên cũng lên phát biểu, cầu chúc hội thảo thành công tốt đẹp.

Tiếp theo tới các đại biểu bên dưới tham luận.

Người đâu tiên là một giáo sư già của học viện Trung y dược, chủ đề tham luận của ông ta là mối quan hệ biện chứng của Trung y và triết học.

Lão giáo sư hiển nhiên rất coi trọng hội thảo lần này, ông ta đã chuẩn bị tham luận rất chu đáo. Ông ta đọc một mạch hai mươi phút bản tham luận mười trang giấy của mình.

Điều này làm cho ban tổ chức khá buồn bực, quy định mỗi tham luận chỉ có năm phút. Tại sao lão giáo sư này lại đọc lâu như thế?

Ý kiến tham luận tiếp theo là của một giảng viên Trung y. Chủ đề tham luận của ông ta là mối liên hệ mật thiết giữa Ngũ hành bát quái và Trung y. Mặc dù ông dã đưa ra một vấn đề mới mẻ. độc đáo, thú vị nhưng chủ đề này vẫn không thể làm Tần Lạc hứng thú.

Người tiếp theo là một lão nhân Tần Lạc mới biết Lạc Dương Ngũ Thế Trùng. Ông nói về quan niệm tổng thể trong châm cứu lâm sàng và biện chứng chẩn trị, ông đã trình bày nội dung sâu sắc, dễ hiểu về quan niệm châm cứu lâm sàng, phân tích khảo chứng về châm cứu lâm sàng, bàn luận về các cách thức châm cứu lâm sàng.

Bài tham luận kết hợp giữa lý thuyết và thực tế đã nhận được những tràng vỗ tay nồng nhiệt. Điều này cũng gợi ý cho Tần Lạc một số điều về con đường đi của Trung y.

Người tiếp theo lên tham luận lại rơi vào lý thuyết suông và tư tưởng của Trung y. Còn có một lão giáo sư tham luận về cổ văn.

Tần Lạc không biết những người khác cảm thấy thế nào chứ hắn nghe xong thì thấy mình như chết đi sống lại.

Điều này làm cho hắn hiểu rằng không được đi học cao đẳng, đại học đào tạo chuyên sâu là việc đáng buồn biết bao nhiên. Ngay cả nghe người khác nói cũng không hiểu.

Khi đồng nghiệp không có quan hệ hữu hảo với Tần Lạc thầy Chu lên tham luận thì Tần Lạc đã đang mơ màng ngủ gật.

Nguyên do sau sự kiện với Lâm Hoán Khê tối hôm qua hắn khong tài nào ngủ ngon giấc được. hôm nay bị mấy bài tham luận nhàm chán đó thôi miên nên hắn không có trang thái tinh thần linh hoạt.

"Kính thưa Thái thứ trưởng tôn kính, Giang hội trưởng cùng các vị lãnh đạo, các vị đồng nghiệp cùng các chuyên gia. Tôi là Chu Tự Hư,đến từ học viện Trung y dược trực thuộc đại học y khoa Thủ Đô. Chủ đề của tôi là: Mối liên hệ mật thiết của Nội Kinh với cuộc sống của chúng ta".

"Hãy để tôi chết đi" Tần Lạc đau khổ nhắm mắt lại.

Hắn không biết thầy Chu đã tham luận xong từ lúc nào, sau đó có bao nhiêu người đã tham luận, Tần Lạc thực sự đã ngủ thiếp đi.

"Bây giờ xin mời đại diện tổ chuyên gia truyền nhân của Thái Ất thần châm Tần Lạc tiên sinh lên phát biểu ý kiến".

Trong giấc ngủ mơ màng hắn cũng nghe thấy người dẫn chương trình đọc tên hắn.

Mặc dù hắn hành nghề Trung y nhưng không có nghĩa hắn thực sự yêu thích Trung y.

Đó là lý do khi nghe những tham luận khô khan, nhạt nhẽo đó hắn đã mất đi sự kiên nhẫn của mình.

.

Hắn vốn cứ tưởng cũng giống như những người trước, sau khi thông báo tên hắn, hắn sẽ lên đọc bài tham luận rồi lại tới lượt người khác.

Nhưng khi thông báo tên hắn, phía dưới hội trường xôn xao hẳn lên.

"Truyền nhân của Thái Ất thần châm? Đúng không?"

"Mấy hôm trước xem báo thấy nói truyền nhân của Thái Ất thần châm xuất hiện, đang muốn tìm gặp không ngờ hôm nay lại có duyên gặp ở đây".

"Cũng không phải. Chắc gì đã đúng. Thái Ất thần châm dễ học vậy sao? Chắc chắn có gã nào học được nửa chiêu liền dùng cái tên này ra ngoài dọa người. Các vị không phải là những người chập chững vào nghề, chẳng lẽ không hiểu đạo lý này sao?"

Tần Lạc bước lên trên bục trong lúc mọi người bên dưới đang sôi nổi bàn tán. Bởi vì mọi người đang rỉ tai nhau, thầm thì bàn tán nên trừ một số người còn gần như tất cả không biết Tần Lạc đã lên bục từ lúc nào.

Tần Lạc đưa mắt nhìn toàn thể hội trường, hắn cười tự tin, nói không chút run rẩy: "Nói thật, tôi cảm thấy hối tiếc khi tới tham gia hội thảo nhàm chán này".

Xôn xao!

Toàn hội trường náo loạn.

Khi âm thanh của hắn từ trong chiếc loa to vang ra, tất cả mọi người cơ hồ đều không tin vào lỗ tai của mình.

Hà Kế Thiên nghiêng đầu nói nhỏ với Vương Tu Thân ngồi bên cạnh: "Vương lão, đồ đệ của ông cũng khéo nói đùa. Mặc dù tôi mọng đợi cậu ta đột nhiên nổi tiếng nhưng tôi không nghĩ tới sử dụng cách này, có thể mọi chuyện sẽ rất phiền toái".

Vương Tu Thân cười gượng gạo nhìn Tần Lạc, ông cũng không tìm ra nguyên nhân tại sao hắn nói những lời này? Chẳng lẽ đây là nội dung tham luận của hắn ư?

Thế nhưng cho tới bây giờ ông hoàn toàn tin tưởng Tần Lạc, ông hiểu rõ Tần Lạc không phải là loại người dùng lời nói để chiếm được sự chú tâm của người khác.

Lúc này các đại biểu bên dưới không giữ yên lặng nữa, tâm trạng kích động, phẫn nộ, khinh bỉ, chờ đợi, châm chọc khiêu khích, thừa cơ ném đá xuống giếng, bàn tán xôn xao về câu nói của Tần Lạc

.

Giống như một đàn ong mật đột nhiên bay vào hội trường, toàn hội trường vang lên những tiếng ong ong.

Hội trưởng hiệp hội Trung y Giang Thiện Thủy nặng nề đặt chén trà xuống, âm trầm nói: "Khẩu khí ngông cuồng. Nếu đã không muốn tham dự, lần sau đừng cho anh ta tham dự nữa".

Ngược lại thứ trưởng bộ y tế Thái Công Dân trầm tư nhìn Tần Lạc, ông có vẻ chờ đợi câu nói tiếp theo của Tần Lạc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

"Cho dù ngày nào cũng mở một hội thảo như này, một năm ba trăm sáu mươi lăm hội thảo thì mọi người ngồi đây cũng không cứu được Trung y" Tần Lạc thẳng thắn nói, giọng nói của hắn có phần chua chát.

Rốt cuộc hắn đã đắc tội với toàn thể hội nghị.

"Chúng tôi không cứu được Trung y. Anh có cứu được không?"

"Đồ trẻ ranh dốt nát, khẩu khí ngông cuồng. Không biết nó có phải là một gã lang băm không?"

"Cút xuống. Cút xuống dưới".

Nhân viên bảo vệ đứng ở cửa cảm thấy khó xử, không biết có nên đi lên kéo Tần Lạc xuống hay không.

Mấy lãnh đạo quan trọng trên chủ tịch đoàn không lên tiếng ra lệnh, bọn họ không dám tự tiện hành động.

Tần Lạc khoát tay nói: "Không cần mọi người nói. Nói xong mấy câu này tôi cũng xuống".

Tần Lạc nghiêng đầu nhìn mấy vị lãnh đạo trên chủ tịch đoàn, hắn cười nói: "Trung y thế suy, hiểm nguy một sớm một chiều. Theo ý tôi mọi người nên đồng tâm hiệp lực tìm đối sách cứu vớt Trung Y. Thế nhưng mọi người đang làm gì đây?"

"Nói hưu nói vượn, toàn những lời rỗng tuếch. Mưu lợi cho mình, sao chép, đạo văn của người xưa. Mở một hội thảo như vậy thật lãng phí thời gian. Mới rồi có vị nào đó nói về mối quan hệ của Trung y với triết học. Có nhất thiết phải nghiên cứu vấn

đề đó không? Trung y sắp diệt vong, nghiên cứu cái đó thì có tác dụng cái rắm gì?"

"Còn có người phát biểu về sự liên hệ của Trung y với âm dương ngũ hành, có liên quan thì sao? Ban đầu Trung y cùng vũ trụ, vạn vật, loài người đều có liên hệ với nhau. Thế nhưng như vậy có đủ để thúc đẩy sự phát triển, cứu vớt Trung y không? Trong chúng ta có người nghe còn không hiểu, người bệnh bình thường nghe có hiểu không?"

"Về phần thầy Chu của đại học y khoa Thủ Đô nói về ( nội kinh ) sự liên hệ mật thiết trong cuộc sống. Một phần bài tham luận là lấy trong ( nội kinh ) sách giáo khoa Tuyển độc, còn phần lớn sao chép từ một số công trình nghiên cứu nổi tiếng. Nếu mọi người là người có tâm, các vị hẳn đã phải chặn ngang bài tham luận của ông ta. Còn có vị lão tiên sinh nói cổ văn, nếu tôi nhớ không lầm phần lớn là sao chép nội dung trong ( Hoa Đà kinh )".

"Nếu chúng ta muốn nghe những điều này chúng ta hoàn toàn có thể đọc sách, có thể tới thư viện tra cứu tài liệu. Chúng ta việc gì phải lãng phí tiền bạc, thời gian từ bốn phương tám hướng trong cả nước tới chỗ này làm gì? Tiền thuế của nhân dân cũng không phải dễ kiếm được?"

"Trung y vốn rất đơn giản. Phát lạnh, nóng lên một nguyên nhân, một kết quả. Chỉ cần tìm ra quy luật thì rất dễ học. Thế nhưng mọi người đang làm gì? Mọi người phức tạp hóa nó, bắt nó biến ảo sâu xa. Cuối cũng chính mọi người nghe cũng không hiểu mình nói gì, sao có thể làm cho công chúng hiểu được? Làm sao có thể làm cho Trung y trở nên thông dụng?"

Giọng nói Tần Lạc lạnh lùng, sắc bén, ra châm chảy máu, vạch trần tất cả các thói xấu hiện nay của giới học thuật cùng giới Trung y. Tiếng công kích, bàn tán bên dưới rốt cuộc dừng lại, tất cả mọi người kinh ngạc, há hốc mồm, mặt thừ ra ngồi bên dưới lắng nghe một chàng trai chậm rãi nói.

Tại sao hắn dám nói ra những điều đó?

"Ban đầu tôi chuẩn bị tham luận đề tài Mười hai yếu tố xuất châm. Bây giờ tôi thay đổi ý kiến. Chủ đề hôm nay của tôi là Tình trạng hiện nay của giới Trung y và tương lai sau này của chúng ta".

Thứ trưởng bộ y tế Thái Công Dân hỏi hội trưởng hiệp hội Trung y Giang Thiện Thủy: "Chàng trai đó tên là gì?"

"Hình như là Tần Lạc, truyền nhân của Thái Ất thần châm" Giang Thiện Thủy nhìn danh sách tham luận trả lời. Ông ta cảm thấy xấu hổ. Lúc trước ông ta đã bảo Tần Lạc là gã "khẩu khí ngông cuồng" bây giờ thứ trưởng chủ động hỏi tên gã, đương nghiên ông rất coi trọng hắn.

"Chàng trai này nói rất đúng" Thái Công Dân gật đầu nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất