Bậc Thầy Phong Thủy

Chương 22: Ngôi Mộ Hợp Táng

Chương 22: Ngôi Mộ Hợp Táng
Kết quả trước hôm hạ táng có hai tiểu bối rảnh rỗi sinh nông nổi nói nếu mồm hổ là bảo địa tốt như vật thì chắc chắn bên dưới có bảo vật, chúng ta đào lên thử xem. Hai người đó vừa nói là làm, đúng là đào lên được mấy khối đá có hình dáng răng hổ.
Ông lão nhà ta vừa thất nhất thời lắc đầu một cái, nói phong thủy phá rồi, chỗ này xem như vô dụng.
Cụ già nhà kia không cam lòng, liền cầu ông lão nhà ta giải thích vì sao lại vậy. Ông cậu ba liền bảo, răng cọp các ngươi cũng nhổ rồi mà đòi võ quan ra đời à? Đều là mệnh, các ngươi không hưởng nổi phong thủy ở đó đâu.
Hòa Thượng vỗ đùi, nếu đúng là phong thủy đại đỗ mỹ nhân thì sao vận khí nhà họ tà như vậy?
Tuy phong thủy nơi đây không phải thượng thừa nhưng vẫn rất tốt, hiện tại vị trí huyện mộ được sắp xếp rất ổn thỏa, rõ ràng vẫn đang không ngừng phù hộ cho đời sau kia mà!
Có gì đó sai sai rồi!
Trình Tinh Hà cầm bánh gạo ăn xong lại ăn tiếp một cái bao bánh gạo phủ đường, hắn nhìn mộ phần một vòng vừa ăn vừa nói:
"Làm sao, không nhìn ra? Muốn ca giúp người hỏi ‘người bản xứ’ một chút không? Bên kia có một lão thái thái đang ngồi, trước người buộc một cái đai lưng màu xanh, mặt mũi hiền lành, hẳn có thể tìm hiểu từ lão thái thái.” "
Hòa Thượng vừa nghe lập tức sửng sốt:
"Đai lưng xanh... Chẳng lẽ là bà bác ba của ta? Bắc Đẩu, chủ nợ này của ngươi. ."
Ta gật đầu một cái:
"Mọi người thường nói chó có thể thấy thứ không nhìn được bằng mắt thường, quả thật không sai…"
Trình Tinh Hà giơ lòng bàn tay lên:
"Khách hàng mới bớt mười phần trăm, sáu mươi tám ngàn."
Người CMN có thể để người ta trả giá không? Mới qua hai ngày lại tăng tiền, Tôn Nhị Nương đều không đen như ngươi. Ta bèn kêu Hòa Thượng đừng để ý tới hắn, có ta ở đây rồi. Nói xong liền tiến vào sâu bên trong xem xét, vừa thấy bố cục Phượng Hoàng Giang Cánh nổi tiếng của nghĩa địa liền biết trình độ này tuyệt đối không dưới lão đầu nhà ta, lập tức hỏi Hòa Thượng không biết là vị tiên sinh nào sắp xếp bố cục này cho nhà hắn?
Hòa Thượng nói, năm đó ông nội hắn ra ngoài kiếm củi đã cứu một vị tiên sinh đang bị chó sói đuổi theo, để cám ơn nên tiên sinh đã giúp nhà họ bố trí mộ phần này. Lai lịch của vị tiên sinh là gì hắn không biết, chỉ biết là họ lý, cũng có chút danh tiếng.
Hừm, thì ra là người một nhà, đáng tiếc vì quy củ nên không tìm hiểu thêm được, nếu không thật muốn làm quen.
*là 3 quy củ đã được nhắc tới ở chương 1
Cùng lúc đó, ta chợt phát hiện có một mộ phần sai sai.
Đó là ngôi mộ hợp táng của ông bà Hòa Thượng, hai cụ già này đều là hỉ tang, qua đời chừng mười năm, khi ấy Hòa Thượng còn nhỏ nên không nhớ dáng dấp họ ra sau.
Ta xem kỹ khi đất chung quanh cũng tìm ra được vấn đề cần giải quyết.
Nhìn vùng đất xung quanh có thể nhận ra người được chôn phía dưới chết do trúng độc, tuyệt đối không phải chết thọ.
Hòa Thượng vỗ đầu một cái, bảo rằng mẹ hắn từng nói được hai ông bà báo mộng rằng hai ông bà bị giết, chẳng lẽ là thật? Móa nó, không ngờ bây giờ lại lòi ra vụ án mưu sát cơ! Nếu là thế thật, hai người họ đã chết 10 năm, vì sao gần đây mới báo mộng? Hơn nữa nội dung báo mộng là bắt kẻ gian chứ không phải hung thủ, còn bảo gì mà không kịp nữa rồi, không đơn giản thế đâu.
Ta nhìn về phía ngọn núi đang ở thế Đại Đỗ Mỹ Nhân, lại nhìn cỏ cây xung quanh, thầm hiểu, vì vậy bèn nói với Hòa Thượng có lẽ nhà họ đã đắc tội với ai đó rồi, trước cứ đào mộ phần lên rồi nói sau.
Hòa Thượng đồng ý, bắt đầu cầm công cụ cùng ta đào mộ phần.
Cơ mà mộ bia được thiết kế quá chắc chắn, hai người đào không nổi, ta cảm thấy Trình Tinh Hà cũng có thể giúp sức, vì vậy tính gọi hắn tới phụ, vừa liếc sang liền thấy hắn ta đứng trước một gò đất nhỏ, bánh gạo phủ đường còn dư được xếp ra trước mặt hắn, trong miệng thì thầm gì đó, thậm chí còn làm động tác sờ đầu với không khí, nụ cười ấm áp nở rộ.
Cứ như đang dỗ dành đứa nhỏ vậy.
Ta bỗng nhớ tới một câu mà Cao lão sư ở tiệm bán đồ cổ từng nói, thứ này chỉ nhận tiền không nhận người, phải nhớ rõ điểm này.
“Hey ya~”
Không chờ ta lấy lại tinh thần đã ngãi nhào xuống đất, quay đầu nhìn sang chỉ thấy Hòa Thượng một mình khui bia đá ra rồi.
Hòa Thượng lau mồ hôi trên ót, thật thà cười một tiếng với ta:
"Bắc Đẩu, đừng ngáng tay ngáng chân, ta sắp đào lên xong rồi.”
Trời ạ... Ta nhớ ra rồi, lúc còn học cấp 3, có một lần Hòa Thượng đã lỡ tay đánh ngã pho tượng cẩm thạch được đặt giữa sân trường. Lúc đó chuyện này nháo rất lớn, nếu không nhờ camera quay lại, lãnh đạo nhà trường cũng không tin là do Hòa Thượng lỡ tay làm.
Trên mạng có một câu thịnh hành có thể miêu tả tình huống này, ghê chưa ghê chưa ghê chưa…
Quả nhiên Hòa Thượng không cần ta làm gì đã thuần thục đào xong mộ phần, phía dưới huyệt dần bộ ra hai cái quan tài màu đỏ thẫm.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất