Chương 39: Ngươi Là Gì Của Mã Liên Sinh
Trên Bảo Thọ cung của râu chuột có hắc khí, hắc khí kia tuy rằng bị tử khí trên thiên đình đè ép, nhưng mắt thấy sắp phải xâm phạm ra, điều này chứng tỏ trong vòng trăm ngày, hắn sẽ gặp phải một đại kiếp nạn sống chết. Mà trên cung con của hắn cũng hiện lên hắc khí xám xịt, đây là lấy hạ khắc thượng, chứng tỏ kiếp nạn lần này là vì chí thân sẽ phản bội hắn.
Ta nói:
“Gia môn ngươi bất hạnh, hậu bối bất hiếu, ngươi sẽ phải rước lấy phiền phức lớn, giải quyết chí thân này thật tốt đi, giải quyết không được thì người gặp xui xẻo chính là ngươi.”
Lão đầu nhi lập tức thúc giục hỏi:
“Vậy ngươi giúp ta xem xem, đồ vật ta đang tìm kiếm, có thể tìm thấy không?”
Trên tài bạch cung của hắn hiện lên một đạo hồng khí, phát cháy, mà hắc khí xung quanh đều đang giằng co với hồng khí, chứng tỏ hắn và chí thân kia tranh đoạt một món đồ quan trọng. Nhưng kể ra cũng lạ, vật này sẽ không rơi vào trong tay hắn, cũng không rơi vào trong tay thân thích, ngược lại là tình thế đục nước béo cò, người ngoài sẽ được lợi.
Lão đầu nhi lại nhẹ nhàng thở ra:
“Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi...”
Nói như vậy, hắn tình nguyện đưa thứ kia cho người khác được lợi, cũng không muốn rơi vào trong tay chí thân?
Lúc này, ta phát hiện trước kia ta chưa từng thấy qua một thứ - trên ấn đường của râu chuột ngoại trừ những khí bình thường ta biết ra, còn có một đạo tử khí nhàn nhạt khác, ta không biết đạo tử khí này đại biểu cho cái gì, ông cậu ba chưa từng dạy qua.
Nghĩ như vậy ta thuận thế đi xem Trình Tinh Hà, phát hiện trên ấn đường của hắn cũng có loại khí này, nhưng là màu vàng nhạt.
Chờ ông cậu ba được chữa khỏi, phải tìm hắn nghiên cứu thử.
Sau đó, râu chuột nhìn chằm chằm vào ta, đột nhiên hỏi:
“Nhóc con, ngươi là gì của Mã Liên Sinh?”
Ta hơi sửng sốt:
“Ngươi biết ông cậu ba của ta sao?”
Trong trí nhớ của ta, ông cậu ba vẫn luôn ở trong trạng thái ẩn cư, dựa vào khách hàng quen kiếm miếng cơm ăn đã đủ thỏa mãn rồi, không phải vì buộc phải kiếm sống tuyệt đối sẽ không ra ngoài. Cho nên cho dù thuật phong thủy của hắn lợi hại, cũng không tích góp được bao nhiêu tiền cho ta, ta càng không thấy hắn kết giao qua lại với bất kỳ người nào trong giới, hắn còn không cho phép ta kết giao với đồng nghiệp, ta luôn cho rằng có thể do hắn nợ tiền đồng nghiệp nào đó mà không trả nên sợ người ta tìm được hắn.
Râu chuột vừa nghe vậy, giống như rất kích động, ho khan dữ dội, hồi lâu sau mới bình tĩnh lại, gật gật đầu:
“Ta đã lớn tuổi rồi...Nên nghĩ đến từ lâu...Lão già này khi còn trẻ đã mạnh hơn ta rất nhiều, đời sau cũng mạnh hơn so với ta nuôi...”
Xem ra râu chuột đã quen biết ông cậu ba rất lâu rồi, đừng là nước lớn xông vào miếu Long Vương, vậy thì thật xấu hổ, lão đầu nhi tỉnh lại chắc chắn sẽ lấy cây gậy gõ nát đầu ta. Ta lập tức hỏi hắn về mối quan hệ giữa hắn với ông ba của ta thế nào?
Râu chuột thở dài và nói:
“Đều là chuyện xưa xửa xừa xưa rồi, không nên nói nhiều, trở về truyền lời cho Mã hắc là, nói là khi nào ta giúp xong chuyện Tây Xuyên La Định Xuân sẽ đi qua thăm hắn.”
Ta đành phải gật đầu, suy nghĩ hay là không nên nói ra chuyện ông cậu ba đã mất trí, hắn rất sĩ diện, nếu để cho bạn cũ biết hắn mỗi ngày đều ngóng trông cầm rà rem tìm Hằng Nga, chẳng phải rất mất mặt sao.
Mà lúc này, giọng nói râu chuột lạnh xuống, nhưng là nhìn An Gia Dũng nói:
“Thằng nhóc này, ngươi lấy đứa nhỏ nhà bạn già của ta làm người chịu tội thay để ngăn cản tai họa cho mình, lá gan rất lớn đấy.”
Lời này nghe có vẻ giống như tán gẫu, nhưng trong nháy mắt ta liền nghe được sát khí từ bên trong!
An Gia Dũng vốn còn lấy râu chuột làm chỗ dựa vững chắc, thế nào cũng không ngờ tới râu chuột lại có quan hệ sâu xa với ta, thoáng cái lập tức trợn tròn mắt, lắp bắp nói:
“Không phải, ta cho rằng hắn không có người nhà thân thích, chết rồi cũng không có người hỏi thăm nên mới...Nếu ta biết hắn có quan hệ với ngài, cho ta mượn một trăm lá gan, ta cũng không dám ra tay trên đầu Thái Tuế đâu!”
Râu chuột không nói gì, che miệng ho khan hai tiếng, An Gia Dũng hiển nhiên cũng cảm giác được không ổn lắm, lại biết bản lĩnh của râu chuột, sợ hãi đến mức trên trán tuôn ra mồ hôi ướt đẫm, hai tròng mắt cũng liên tục xoay chuyển, bỗng nhiên bắt lấy ta, run rẩy nói:
“Bắc Đẩu, ta không cố ý, ngươi nể tình chúng ta là bạn học nhiều năm vậy rồi, giúp ta cầu xin đại sư, tha cho ta lần này...”
Vừa rồi còn muốn bức chết ta, bây giờ lại cầu xin ta?
Ngay sau đó, hắn dường như nhớ ra cái gì đó, lại kéo Cao Á Thông lại đây, lớn tiếng nói:
“Ta biết ngươi thích Cao Á Thông, ta để nàng bồi ngươi một đêm, không, để nàng ở bên ngươi một tháng, một năm cũng được, chỉ cần nói giúp ta một câu tình cảm, ngươi muốn làm nàng thế nào thì tùy ý ngươi!”