Bậc Thầy Phong Thủy

Chương 70: Nghĩ Cách Đối Phó

Chương 70: Nghĩ Cách Đối Phó
Hòa Thượng đưa tay ra chọc, chắc chắn nó không động đậy được nữa mới vui vẻ nói:
"Đúng là chết rồi!"
Sau đó hắn liền hỏi ta:
"Nhưng không phải chỗ này là mộ tướng quân mộ sao? Con rùa này từ đâu ra vậy? Nó chiếm mộ tướng quân, vậy tướng quân đi đâu rồi?"
Ta chỉ thứ mà con rùa lớn nhả ra:
"Ngươi nhìn cái này liền hiểu."

Đó là một bộ áo giáp, không biết làm bằng vật liệu gì mà ở trong bụng con rùa lớn lâu như thế vẫn còn sáng bóng như mới. Bên cạnh áo giáp còn có mấy binh khí, giống như đồ chôn cùng.
Hòa Thượng trợn mắt:
"Nói như vậy, thi thể tướng quân đã bị con rùa này ăn rồi?"
Ta gật đầu một cái:
"Không sai."
Hòa Thượng sờ đầu, nhớ lại đống vôi mình mang theo, lập tức hỏi:
"Nhưng mà...làm sao ngươi biết? Ngươi còn có thể tiên tri biết trước sao?"
Đương nhiên ban đầu ta cũng không biết, nhưng ta đã nhìn thấy khí xanh ở miệng giếng.
Nếu có khí xanh thì chắc chắn sẽ có linh vật tác quái, nhưng chỗ này có thể có linh vật gì chứ? Lúc đầu ta nghi ngờ năng lực của mình không đủ nên mới nhìn sai, nhưng ngay sau đó lại nhớ đến Hòa Thượng nói từng đào được bia đá gãy một nửa ở chỗ này.
Không ai có thể làm vỡ bia đá trong mộ được, chắc chắn nó vỡ vì lí do nào đó. Hơn nữa trên tấm bia đá có xích sắt, điều này cũng rất kỳ quái, bia đá không thể động, khóa nó làm gì?
Thời cổ đại có một phong tục là dùng rùa lớn để trấn mộ - để con rùa vác bia đá, cầu cho ngôi mộ vững chắc. Bình thường đều là tượng rùa đá cõng bia, nhưng cũng có lúc lại dùng rùa thật.
Nếu ở đây có một con rùa lớn thì sẽ có thể giải thích được khí xanh và xích sắt kia.
Con rùa lớn như thế vốn có linh tính, huống chi lại ở mảnh đất linh quy ôm trứng có thuộc tính tương hòa, lâu dài sẽ bị nhuốm sát khí trở thành tinh quái. Nếu nó có thể ăn thi thể khí ngất trời của tướng quân sát thì sức mạnh sẽ tăng gấp đôi, đương nhiên có thể thoát ra khỏi xiềng xích và bia đá trấn áp mình.
Mà chỗ này bị trận phong thủy trấn áp, nó có lợi hại hơn nữa cũng không ra được. Nhưng vài năm trước nó bị chủ thầu tòa nhà Thủy Loan nhìn trúng, tạo ra trận Bát Phương Áp Tài ở trên người nó.
Giống rùa vốn giỏi mang vác vật nặng, lại còn ăn được người sống cúng tế. Nhưng không biết tại sao hiệp nghị lại tan vỡ giữa chừng, nó bắt đầu để quỷ cọp vồ ăn người sống, khiến nơi này biến thành quỷ lầu.
Hòa Thượng càng nghe càng hứng thú:
"Vậy sao ngươi lại nghĩ ra cách dùng vôi đối phó với nó?"
Ta nói còn phải hỏi sao, con rùa kia ăn sát khí lâu rồi, trên người lại có cái mai cứng rắn, chắc chắn sẽ không dùng đao thương được. Ta dùng tay không làm sao đối phó được với nó? Đương nhiên chỉ có thể nghĩ cách khác - nếu không ra tay được ở bên ngoài thì hãy ra tay từ bên trong, tìm điểm yếu của nó.
Hòa Thượng nghe vậy thì rất vui vẻ, luôn miệng nói không ngờ ta lại thông minh như thế. Trình Tinh Hà cũng có chút bội phục nhìn ta, hắn đang ngồi bên cạnh con rùa, cắt cổ rùa ra lấy vài thứ.
Hòa Thượng nhìn thấy lập tức hỏi hắn đang làm gì, không ngại thối nữa sao?
Ta liền nói cho Hòa Thượng hắn gian xảo lắm, máu của con rùa sống lâu như vậy là đồ cực bổ, hơn nữa trên người nó còn có nhiều sát khí, ngươi có tiền cũng không mua được. Có câu ăn gì bổ đấy, máu trên đầu rùa có tác dụng gì không cần nói cũng biết.
Hòa Thượng nghe vậy thì vô cùng kích động, cũng muốn làm theo, kết quả vì mùi quá nặng nên mới phải lùi bước.
Cùng lúc đó, ta thấy hình như trong bóng tối có bóng người.
Điều này khiến ta sợ hết hồn, đậu má đáng lẽ ra ở đây không thể có cốt bất hóa chứ?
Nhưng ta chưa kịp nhìn rõ, chỉ cảm thấy bóng người kia vái ta một cái, sau đó nắm chặt bàn tay rồi lại nhả ra như để ra hiệu, cuối cùng biến mất.
Chẳng lẽ...là tướng quân kia?
Thi thể tướng quân kia bị ăn mất, sẽ không bao giờ được siêu sinh. Xem ra ta giết con rùa này đã giúp hắn thoát khỏi số phận đó, hắn đang cảm ơn ta.
Nhưng động tác tay đó là sao?
Lúc chiếu đèn pin qua, sát khí ở đây đã tan hết, không còn thấy gì nữa.
Đến khi mang con rùa kia lên, ta thấy quả nhiên sát khí trong tòa nhà này đã giảm xuống. Bây giờ chỉ còn lại phong thủy tốt linh quy ôm trứng, có thể giúp tiền vào như nước. Mà mấy thầy phong thủy đến xem náo nhiệt kia thấy con rùa này thì đều ngẩn ra:
"Không ngờ tên nhóc này lại có bản lĩnh như thế!"
"Có biết hắn là người nhà nào không?"
"Nghe nói là Dã Hồ Thiện!"
"Không thể nào, Dã Hồ Thiện không có bản lĩnh này!"
Hòa Thượng vô cùng hãnh diện:
"Các ngươi còn dám xem thường ca ta nữa không, các ngươi thử hỏi chính mình xem ai có bản lĩnh này!"
Những thầy phong thủy cười nhạo ta đều không lên tiếng, chỉ có râu đen cắn răng nhìn chằm chằm con rùa lớn, đau lòng ôm đầu nói ta đúng là một tên thổ phỉ, giết hại sinh linh, phí của trời.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất