Chương 78: Nhanh Chóng Quyết Định
Vừa nghe vậy, Trình Tinh Hà lập tức duy trì khoảng cách với ta:
“Ngươi nói là việc của ngươi, đừng kéo theo ta.”
Vợ hắn vẫn còn hơi nghi ngờ, ta lại từng bước dụ dỗ:
“Ngươi suy nghĩ thật kỹ, ngươi vốn đang yên đang lành là một ông chủ lớn, nếu ngươi không nói ra sự thật, ngươi chỉ có thể mang danh tiếng là một tên trộm, chết như thế vinh quang lắm sao?”
“Danh tiếng này, trên thì thật sự có lỗi với cha mẹ, dưới thì có lỗi với con cái, con nhà các ngươi sau này phải ngẩng đầu làm người thế nào đây, đi học sẽ bị người ta coi thường đúng không? Cha mẹ ngươi không phải sẽ bị người ta đâm chọt sau lưng sao, vợ ngươi phải đối mặt với người nhà mẹ đẻ thế nào đây?”
“Đừng nói nữa!”
Những lời này hiển nhiên nói đến điểm yếu của tên trộm kia, hắn túm tóc mình gào khóc lên.
Chủ thầu hoàn toàn không rõ bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì:
“Đại sư, ngài nói là tên trộm này bị chết oan sao?”
Hắn đương nhiên không phải kẻ trộm, từ ánh mắt của hắn cũng nhìn ra, mắt rũ xuống, chắc chắn là ngoại tình bên ngoài, mà lông mày của vợ ngươi như trăng non mắt câu, cũng là tướng dâm phụ, hai người này hợp lại ở nhà các ngươi thì có thể có chuyện gì tốt chứ, hắn tất nhiên là gian phu của vợ ngươi.
“Ta nói!”
Vợ hắn cuối cùng cũng ngước mặt lên, nước mắt rơi lã chã, nói:
“Ta sẽ nói tất cả mọi chuyện cho các ngươi biết, chỉ cầu xin các người chuyển lời cho già trẻ trong nhà ta là ta không phải là kẻ trộm!”
…
Ta lập tức nhìn về phía vợ hắn:
“Ngươi níu kéo bám dai như đỉa là do oan uổng vì bị trở thành kẻ trộm nên không cam lòng đúng không? Bây giờ mọi thứ đã nói trắng ra rồi, bọn ta chắc chắn sẽ trả lại công đạo cho ngươi.”
“Không, cái chết của ta không phải ngoài ý muốn!”
Vợ hắn khàn giọng hét lên:
“Là người phụ nữ này hại chết ta! Dù thế nào, ta đều phải khiến nàng đền mạng!”
“Ôi chao.”
Trình Tinh Hà thấp giọng nói:
“Hay là người phụ nữ này ham của giết người? Nhìn giống như Phan Kim Liên, không nghĩ tới là Tôn Nhị nương à!”
“Mẹ nhà ngươi!”
Chủ thầu lập tức nổi gân xanh, còn muốn nói gì đó, xem ý là thề chết bảo vệ tôn nghiêm của vợ hắn nhưng đã bị ta kéo về phía sau.
Thì ra ông chủ của thủy sản Hâm Lợi kia tên là Triệu Hâm Lợi, bình thường không có sở thích gì khác, chỉ thích chơi đùa với phụ nữ, nhưng trong nhà quản lý chặt chẽ, hắn lại lấy cớ lén lún ra ngoài, luôn lái BMW X5 ra ngoài nhận đơn chỉ vì thêm wechat của khách nữ để hẹn gặp mặt.
Mà bà xã của chủ thầu này vô cùng ham hư vinh, trong đơn vị những người khác có túi xách, có mỹ phẩm, nàng cũng nhất định phải có được. Lúc trước nàng cho rằng chủ thầu có rất nhiều tiền nên mới gả cho hắn, không nghĩ tới tiền chủ thầu cầm về còn không đủ để nàng mua túi xách, về chuyện này nàng rất oán hận, mỗi ngày nhìn túi xách của người ta khó chịu đến mức nào.
Một ngày nọ, Triệu Hâm Lợi tiếp vợ của chủ thầu, hôm đó trời mưa to, vợ chủ thầu giương mắt thấy người khác đều có xe sang đưa đón, còn mình thì phải tự đi, trong lòng mất cân bằng, Triệu Hâm Lợi đã sớm nhìn ra, một người có tài một người có sắc, hai người rất thuận lợi cám dỗ nhau.
Sau này, bà xã của chủ thầu thực hiện được tự do mua túi xách, mỗi ngày đều trải qua vô cùng thoải mái, gần như muốn đi ngang đường, đối với loại người như Trương Mạn cũng không thèm nhìn. Hơn nữa, Triệu Hâm Lợi cũng quen biết không ít người ở trong giới xã hội đen, càng là giúp nàng kiêu ngạo hơn, xem như là tiểu nhân đắc chí, thấy ai không vừa mắt là chỉ cần một cú điện thoại bảo Triệu Hâm Lợi gọi đàn em tới, lão già dưới lầu kia cũng bị đánh như vậy.
Hai người này ở bên cạnh nhau như keo như sơn, cho đến ngày đó, chủ thầu nói muốn ra ngoài mua vật liệu xây dựng, vợ hắn vô cùng vui vẻ gọi Triệu Hâm Lợi qua đây, nàng lại vừa ý kiểu túi xách mới.
Lúc ấy Triệu Hâm Lợi đang quản lý hàng hóa, nói không có thời gian qua đó, vợ hắn thoáng cái đã mất hứng, nói túi xách là phiên bản giới hạn, chần chờ sẽ không còn nữa nên đã liên tục gọi mười cuộc điện thoại.
Triệu Hâm Lợi không còn cách nào khác, vì đang quản lý hàng hóa nên đành mang theo tiền mặt ra ngoài, tiền mặt không ít nên để trên xe không yên tâm, đương nhiên là mang vào nhà chủ thầu.
Hai người đang muốn làm chuyện kia, không ngờ hôm đó chủ thầu không mua được vật liệu xây dựng nên về sớm.
Vợ chủ thầu lại không sợ - ở nhà nàng nói một thì không có hai, cho hắn đội mũ xanh, hắn cũng không làm gì được?
Nhưng Triệu Hâm Lợi sợ hãi, tại sao hắn lại quen biết xã hội đen, vì cha vợ hắn là xã hội đen, nếu như chủ thầu nhân nói ra ngoài, cha vợ hắn biết được sẽ dìm hắn xuống sông Phúc Thọ mất, vì thế Triệu Hâm Lợi quyết định nhanh chóng - ta phải đi.