Chương 173: Hoa đăng tiễn biệt
Nhìn đến Triệu Nhan nhất định kiên trì thân thể Triệu Anh Ninh có vấn đề, Triệu Tông Thịnh cũng không thèm lo lắng lại lập tức truy vấn:
- Tam ca nhi ngươi lại thừa nước đục thả câu rồi, nhanh nói cho ta biết thân thể Anh Ninh rốt cuộc làm sao vậy?
Triệu Nhan nghe đến đó liền cười phất tay cho tôi tớ lui xuống, sau đó mới mở miệng nói:
- Đường tỷ, vấn đề này kỳ thực tỷ tự biết, chẳng qua ngại ngùng nói ra.
Triệu Anh Ninh nghe được Triệu Nhan nói thế, giống như nghĩ đến điều gì lập tức sắc mặt đỏ lên, cúi đầu không lên tiếng, Triệu Nhan vừa cười vừa nói:
- Trước đây Đường tỷ béo như vậy, hiện tại trong mấy tháng ngắn ngủi gầy đi nhiều vậy, da trên người sẽ có chút lỏng lẻo, bình thường có quần áo che đậy, nhưng sau này chẳng may lập gia đình thì.... hahahaha!
Triệu Nhan nói xong cuối cùng không nói thêm chi nữa, tuy nhiên lúc này Triệu Tông Thịnh cũng hiểu vấn đề, ông vội hỏi:
- Tam ca nhi, chuyện này ngươi phải chịu trách nhiệm, nhất định phải khiến thân thể đường tỷ ngươi khang phục lại mới được a!
Triệu Anh Ninh lúc này tuy có chút thẹn thùng, nhưng nàng đã sớm phát hiện vấn đề này, đặc biệt vị trí ngực có chút lỏng lẻo, rủ xuống, nhưng dù sao nàng cũng là nữ hài tử, loại sự tình này thật ngượng ngùng nói cho kẻ khác biết, không nghĩ ngay cả việc này đường đệ hắn cũng biết nên nhất thời có chút khẩn trương nhìn về phía Triệu Nhan, hi vọng hắn giúp đỡ mình giải quyết chuyện này.
Chỉ thấy Triệu Nhan cười ha ha mở miệng nói:
- Kỳ thực vấn đề này cũng không phức tạp, sau khi trở về Đường tỷ phải giống như ở đây, kiên trì ăn nhiều rau quả, sau đó mỗi ngày duy trì tập luyện yoga và vận động, mấy tháng sau làn da sẽ khôi phục, còn có chút quần áo chuyên biệt ta sẽ bảo Dĩnh nhi, ngày sau đưa qua cho tỷ!
Nghe được chỉ cần ăn rau và tập yoga liền có thể khôi phục, hai cha con Triệu Anh Ninh đều nhẹ nhàng thở ra, lập tức tạ ơn Triệu Nhan, Triệu Tông Thịnh liền đề xuất phải đón Triệu Anh về ăn mừng lễ đón năm mới, vốn ông cũng không có quyết định này, nhưng nhìn nữ nhi giảm béo hiệu quả thế, người trở nên xinh đẹp, mang đến cho ông niềm vui bất ngờ, muốn thừa dịp năm mới, đem chuyện này đi khoe khoang chung quanh một chút, không chừng có thể có được một mối hôn sự tốt.
Đối với yêu cầu của Triệu Tông Thịnh, Triệu Nhan cũng đáp ứng, hiện tại Triệu Anh Ninh đã có ý thức giảm béo, dù không có mình ở bên cạnh giám sát, nàng cũng sẽ tự mình tiết chế ẩm thực, và chú ý vận động, chỉ cần làm được hai điều này sau này sẽ không lo bị béo phì nữa, huống chi sắp sang năm mới, đúng là cơ hội lớn để cầu lương duyên, đợi Triệu Anh Ninh tìm được một mối hôn sự tốt, chuyện này cuối cùng cũng không còn vấn đề gì nữa.
Triệu Anh Ninh nghĩ đến mình có thể trở về nhà, lập tức cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, dù sao trong khoảng thời gian này nàng ăn khổ so với mười mấy năm trước cộng lại, nhưng sau đó lại cảm thấy như có gì đó không đúng, bởi vì nàng phát hiện tuy rằng mình ăn khổ nhưng đổi lại hiểu được rất nhiều thứ, nhận thức được những thiếu sót của mình, thậm chí còn cùng Bảo An công chúa, Tào Dĩnh các nàng trở thành bạn khuê mật, nghĩ đến sau này mình phải về lập gia thất, sau này không có khả năng giống như bây giờ cùng các nàng ở chung, Triệu Anh Ninh thấy thật đau xót, sống mũi cay cay, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Nghĩ đến nữ nhi bảo bối của mình lập tức khóc, Triệu Tông Thịnh trong nhất thời cũng luống cuống, ngược lại là Triệu Nhan lập tức đoán ra tâm sự của Triệu Anh Ninh, liền mỉm cười nói với Triệu Tông Thịnh:
- Bá phụ, đường tỷ ở chỗ ta mấy tháng cùng nhị tỷ ở chung tốt lắm, hiện muốn rời đi trong lòng có chút không nỡ, hay để đường tỷ ở biệt viện thêm một ngày, mai hãy phái người đến đón nàng?
- Tam ca nhi nói không sai, phụ thân, hay là ngày mai lại phái người đến đón con, tối nay con muốn cùng đường tỷ các nàng hảo hảo hội tụ, nói không chừng lần này về phải lập gia đình rồi, về sau không còn cơ hội như vầy nữa!
Lúc này Triệu Anh Ninh cũng mở miệng năn nỉ, trên gương mặt còn treo hai hàng nước mắt nhìn thật đáng thương.
- Ha ha ha ta còn tưởng răng chuyện gi chứ hóa ra chỉ có điều này không bỏ được, đây chỉ là chuyện thường tình của con người, nữ nhi con cứ việc ở lại đây thêm một ngày, mai phụ thân lại đến đón con!
Triệu Tông Thịnh không cần suy nghĩ cười to đồng ý, trước kia vì Triệu Anh Ninh thân thể mập mạp, lại chịu một ít cười nhạo của các thiếu nữ quý tộc kinh thành làm tính tình nàng có chút quái gở, bình thường nào có tỷ muội tốt, bây giờ có thể cùng Bảo An công chúa các nàng làm bằng hữu, khiến cho kẻ làm phụ thân như ông còn gì cao hứng hơn.
Sau đó Triệu Anh Ninh cùng phụ thân hàn huyên một hồi, rồi cùng Triệu Nhan đưa Triệu Tông Thịnh rời đi, sau đó nàng vội vàng chạy vào nội trạch, xem bộ dáng là nói cho Bảo An công chúa các nàng chuyện mình phải rời đi, đối với chuyện Triệu Anh Ninh phải rời đi, trong lòng Triệu Nhan cũng có vài phần thương cảm, dù sao ở chung mấy tháng, hắn ngày ngày nhìn Triệu Anh Ninh thay đổi gầy xuống, hơn nữa trưởng thành rất nhiều, bây giờ nhìn đối phương rời đi, tự nhiên có gì đó thiếu mất đi.
Bảo An công chúa và Tào Dĩnh các nàng nghe Triệu Anh Ninh phải về nhà, một đám đều buồn rầu, tuy nhiên các nàng cũng hiểu lần này Triệu Anh Ninh trở về hẳn là có thể tìm được một mối hôn sự tốt nên không ngăn đón, cuối cùng không biết là ai đề nghị nên thiết yến buổi tối đễ tiễn Triệu Anh Ninh, kết quả mọi người đồng ý.
Vào buổi tối, Tào Dĩnh cho phòng bếp chuẩn bị thức ăn thật phong phú và rượu ngon, sau đó mang đến phòng khách chỗ Triệu Anh Ninh, tất cả mọi người cùng tụ một chỗ vừa ăn vừa trò chuyện, lúc bắt đầu còn vui vẻ cười nói, cuối cùng không biết như thế nào không khí bắt đầu có chút thương cảm, khi đó Triệu Anh Ninh liền đứng lên hướng Triệu Nhan và Tiết Ninh Nhi biểu lộ lòng cảm tạ, cũng nhờ hai người họ trợ giúp mà nàng mới giảm được tấm thân béo trở thành một thiếu nữ bình thường
Sau khi cảm tạ xong, Triệu Anh Ninh lại không kìm nổi nước mắt chảy xuống, Tào Dĩnh và Bảo An công chúa các nàng cũng đồng dạng bi thương, chỉ có Triệu Nhan không hiểu ra làm sao hết, theo hắn Triệu Anh Ninh chẳng qua chỉ về nhà lập gia đình mà thôi, sau này có thể sẽ ở lại Đông Kinh thành, về sau muốn gặp mặt rất dễ dàng, thật không hiểu rõ những nữ nhân này sao bây giờ nhìn lại như là sinh ly tử biệt?
Đến thời điểm tàn tiệc rượu, Tiết Ninh Nhi đứng lên vì mọi người gảy một bản, coi như là để tiễn Triệu Anh Ninh, sau đó dưới sự yêu cầu nhiệt tình của mọi người, Triệu Nhan đem tiệc rượu hôm nay họa thành tranh sau đó đưa Triệu Anh Ninh như món quà lưu niệm, làm nàng càng cảm động khóc lớn.
Tuy nhiên sau khi hoàn thành bức tranh, Triệu Nhan bị đuổi ra ngoài, bởi vì Triệu Anh Ninh các nàng muốn tâm sự một ít chuyện khuê mật, thậm chí các nàng còn tính tối nay tập thêm một lần yoga xem như tiễn Triệu Anh Ninh, thuận tiện tiêu hóa thức ăn một chút, cho nên tự nhiên không để Triệu Nhan ở lại, đành bảo hắn đi ngủ trước.
- Thật sự là một bang nữ nhân qua cầu rút ván, lõa thể yoga ta đều đã xem qua, ai mà thèm nhìn các ngươi mặc quần áo tập yoga.
Bị đuổi ra ngoài Triệu Nhan có chút bất bình tức giận, đồng thời có chút hoài niệm thành tựu máy tính đời sau, bên trong có rất nhiều kỷ niệm mà hắn luyến tiếc không xóa.
Kỳ thực yoga Tiết Ninh Nhi dạy Triệu Nhan cũng đã xem qua, đương nhiên không cần nhìn lén, mà là Tiểu Đậu Nha chạy đến đó học được về phòng biểu diễn cho Triệu Nhan xem, tuy nhiên cái dáng người cứng nhắc của Tiểu Đậu Nha chẳng có gì để xem, Triệu Nhan cũng chỉ coi như xem tạp kĩ, thường thường còn có thể vỗ tay tán thưởng để khích lệ Tiểu Đậu Nha tiếp tục biểu diễn.
Rời khỏi viện tử của Triệu Anh Ninh, Triệu Nhan cũng không trở về phòng nghỉ ngơi mà đi vào sân ở tiền viện của thợ mộc Chu Hồng, tuy rằng giờ này đã gần canh hai, nhưng trong hậu viện Chu Hồng vẫn đèn đuốc sáng trưng, bởi vì sắp sang năm mới rồi, Triệu Nhan ở trong quận vương phủ mời người chế tạo một chiếc lồng đèn, mặt khác bên trong phủ cũng có rất nhiều lồng đèn lớn nhỏ, này chính là phương tiện mưu sinh của cả nhà Chu Hồng, nên cứ trời tối là họ đều bận đến nửa đêm mới đi ngủ.
Triệu Nhan mới vào sân, Chu Hồng đang bận việc lập tức gác lại chào đón thi lễ, Triệu Nhan cười đem ông nâng dậy hỏi:
- Thế nào, trong tay có thể làm hoàn toàn sao?
- Quận vương yên tâm, Lã quản gia cho thời gian rất đầy đủ, năm trước chúng ta đem loại đèn cần tạo làm khung sườn trước, qua năm vận chuyển đến quận vương phủ sắp đặt, sẽ không làm trễ hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu!
Chu Hồng vỗ ngực cam đoan nói, cái mặt chân thành chất phác, thoạt nhìn như trẻ ra vài tuổi, mà thật cũng chẳng có gì kỳ quái, từ khi ông mang theo một nhà vào quận vương phủ, về sau mỗi tháng có lương cố định, hơn nữa có thể làm tư kiếm tiền, đương nhiên sẽ nộp về quận vương phủ một phần, tuy nhiên có quận vương phủ làm chỗ dựa vững chắc, làm cho người mướn ông làm việc lại lo lắng hơn, không ai dám nợ ông tiền công.
Nhìn Chu Hồng có lòng tin như vậy, Triệu Nhan cũng cười ha ha, sau đó lại cổ vũ vài câu, và nhìn một chút hoa đăng Chu Hồng bọn họ chế tạo. Lại nói tiếp hoa đăng thứ này là khởi nguyên twf Hán triều, ở Tống triều càng hưng thịnh, thậm chí còn trong nhóm người thợ mộc truyền xuống một chi nhánh, chỉ chuyên làm đèn hoa đăng thủ công, bình thường lấy nghề làm đèn hoa đăng này sinh sống. Cả nhà Chu Hồng có truyền thống làm thợ mộc, đối với chế tác hoa đăng tuy cũng hiểu được chút ít, nhưng cũng chỉ chế tác được loại nhỏ và không quá phức tạp, giống nhưng hoa đăng trước cửa lớn quận vương phủ, liền phải cam kết làm ra đèn hoa đẹp như thợ thủ công chuyên nghiệp.
Hiện tại Chu Hồng bọn họ chỉ có thể chế tác khung sườn hoa đăng, ngày sau đến quận vương phủ tiếp tục dán giấy vẽ hình, cho nên hiện tại cũng chẳng có gì đáng xem, Triệu Nhan hôm nay đến đây cũng không phải vì mấy đóa hoa đăng, nên chỉ đại khái nhìn một chút, sau đó mới hỏi Chu Hồng:
- Chu Hồng, lần trước ta bảo ngươi tìm người chế tác cho ta vật kia như thế nào rồi, khi nào thì có thể chế tác xong?