Chương 312: Hoá ra là yêu thầm
- Coi trọng Tào Tung? Thọ Khang công chúa nghe lời của Bảo An công chúa trước hết là sửng sốt, sau đó không ngừng cười khanh khách, đến lúc cuối ôm bụng cười gập cả người, cả buổi trời mới lấy lại hơi, vừa cười vừa nói: - Nhị tỷ, tỷ đừng đùa nữa, ta sao có thể xem trọng tên tiểu tử Tào Tung kia được, y còn nhỏ hơn ta 2 tuổi nữa đấy, còn về nguyên nhân ta tìm y, kỳ thật cũng không phải là không nói cho người khác biết được, chỉ là muốn nhờ y giúp ta xem thử tiệm mà ta mở có vấn đề gì thôi.
- Muội, muột thật sự không có thích Tào Tung? Thọ Khang công chúa nhìn bộ dạng của muội muội, cũng không cảm thấy nàng như đang nói dối, tuy nhiên ngay sau đó lại nghi ngờ truy hỏi: - Còn nữa, muội mở tiệm từ khi nào, sao ta không biết chuyện này?
- Đương nhiên là không có! Thọ Khang công chúa lười giải thích lại chuyện mình với Tào Tung, liền bắt đầu nói về cửa hàng của nàng: - Nhắc đến cái tiệm này, toàn bộ đều là do đại tỷ, nhị tỷ tỷ cũng biết mà, đại tỷ có một nhánh thuyền đội ở phía nam, hai năm nay thường xuyên đi vùng Nam Dương, đem về rất nhiều đồ vật trân quý ở hải ngoại, tiệm của đại tỷ căn bản là chứa không hết, nàng lại lười mở thêm tiệm mới, liền muốn giao cho tiệm khác bán, vừa hay ta biết chuyện này, sau đó liền tự mở tiệm để bán những thứ đó, nhưng không biết vì sao, tiệm của đại tỷ rõ ràng kiếm được bộn tiền, mà tiệm của ta làm mấy đã liền lỗ vốn.
Thọ Khang công chúa bắt đầu tỉ mỉ kể lại chuyện cửa hàng của mình, kỳ thật nàng cũng không e dè khi nhắc đến Tào Tung, tuy nhiên trong lời của nàng, thì lại là Tào Tung chủ động đến giúp đỡ, vừa hay nàng cũng không biết gì trong chuyện này, thế là liền đồng ý, kết quả Tào Tung cũng có chút bản lãnh, sau khi được y chỉ điểm, hiện giờ việc làm ăn của Trân Kỳ Trai đã tốt hơn nhiều rồi. Tháng này thậm chí còn kiếm được chút tiền.
Nhìn bộ dạng thẳng thắn vô tư của Thọ Khang công chúa, cuối cùng Bảo An công chúa cũng đã tin lời của nàng nói đều là sự thật, dù gì thì hai người họ là chị em song sinh, giữa hai người vô cùng thân thuộc, nếu Thọ Khang công chúa nói dối, tuyệt đối không thể gạt được nàng. Phát hiện này khiến Bảo An công chúa rốt cuộc cũng đã thở phào, tuy rằng nàng rất muốn Thọ Khang công chúa sớm lập gia đình, nhưng danh tiếng của Tào Tung chẳng tốt đẹp gì, cho nên người làm tỷ tỷ như nàng không thể nào đồng ý với chuyện này, điểm này thì lại bất đồng với suy nghĩ của Triệu Nhan và Tào Dĩnh.
Cùng lúc đó, bên Triệu Nhan và Tào Dĩnh cuối cùng cũng hỏi ra được sự thật. Chỉ là sự thật mà Tào Tung nói ra khiến bọn họ rất kinh ngạc, lại cảm thấy hợp tình hợp lý. Theo Tào Tung nói, y quả thật là thích Thọ Khang công chúa, cho nên mới ra sức lấy lòng đối phương như vậy, tuy nhiên Thọ Khang công chúa lại không biết chuyện y thích nàng, chỉ xem Tào Tung như một người bằng hữu nhiệt tình, Tào Tung cũng không có biểu hiện gì đặc biệt, nếu dùng lời của hậu thế, thì Tào Tung cũng chỉ là yêu thầm Thọ Khang công chúa mà thôi.
- Thì ra là thế, ta đã nói mà, với tính cách và mắt nhìn người của tam tỷ, hình như cũng không có khả năng đi thích cửu ca nhi! Lúc này Tào Dĩnh thấp giọng lẩm bẩm.
Tuy nhiên khi Tào Dĩnh vừa dứt lời, liền bị Tào Tung lớn tiếng kháng nghị:
- Tứ tỷ, ta biết mình không xứng với công chúa. Nhưng tỷ cũng đâu cần phải tổn thương ta ngay trước mặt ta như vậy chứ?
- Ta nói đều là lời thật, thế gia chúng ta mạnh hơn cái tên Vương Sân đó nhiều, nếu bản thân ngươi cố gắng, lấy công chúa cũng không phải là điều không thể! Lúc này Tào Dĩnh cũng tức giận nói, dựa vào gia thế Tào gia bọn họ, mà còn phải đau đầu vì hôn sự của Tào Tung, đây cũng chỉ có thể nói quả thật là do danh tiếng của Tào Tung quá kém thôi.
- Được rồi, được rồi, hai tỷ đệ các nàng đừng ầm ĩ nữa! Lúc này Triệu Nhan vội ngăn hai người đang cãi nhau là Tào Dĩnh và Tào Tung ra, sau đó lại vô cùng hứng thú hỏi Tào Tung: - Cửu Ca Nhi, ngươi thích tam tỷ ta từ khi nào, sao ta lại không hề hay biết gì cả?
Nghe thấy câu hỏi của Triệu Nhan, Tào Tung lập tức đỏ mặt, tuy nhiên cuối cùng vẫn mở miệng đáp: - Ta... Ta cũng không biết là ta thích Thọ Khang công chúa từ khi nào nữa, dù sao thì cũng lâu rồi, thêm nữa ta cũng biết mình không xứng với công chúa, cũng căn bản không hy vọng xa vời có thể lấy được công chúa, chỉ là thời gian trước khi biết tiệm của công chúa vẫn luôn thua lỗ, vừa hay đây lại là điều duy nhất ta có thể giúp được nàng, thế là chủ động tiếp cận công chúa, không nghĩ tới liền bị các ngươi nhìn ra.
- Không nghĩ tới Cửu Ca Nhi chúng ta còn là người si tình, hay là giờ chúng ta nói với tam tỷ việc ngươi thích tỷ ấy, nói không chừng có thể khiến cho tam tỷ cảm động, sau đó thật sự suy xét việc chiêu ngươi làm phò mã. Lúc này Tào Dĩnh cười trêu ghẹo nói, tuy nhiên theo nàng thấy, Tào Tung căn bản không có khả năng trở thành phò mã.
- Tứ tỷ, tỷ đừng giễu cợt ta nữa, mặt khác các ngươi ngàn lần đừng truyền chuyện này ra, đặc biệt là không được để Thọ Khang công chúa biết, nếu không ta quả thật là không còn mặt mũi gặp nàng ấy nữa. Tào Tung cười khổ mở miệng nói, chuyện y thích Thọ Khang công chúa trước giờ chưa từng nói với ai, nếu hôm nay không bị Triệu Nhan và Tào Dĩnh ép tới không còn cách nào khác, thì y cũng sẽ tuyệt đối không nói ra.
- Giúp ngươi giữ bí mật không vấn đề gì, ngoài ra việc ngươi theo đuổi tam tỷ chúng ta cũng sẽ không can thiệp vào, tuy nhiên ta cũng sẽ không giúp đỡ gì nhiều cho ngươi, hết thảy đều phải do ngươi tự mình cố gắng. Lúc này Triệu Nhan mở miệng nói.
- A? Tam ca nhi huynh không phản đối? Tào Tung nghe thấy lời của Triệu Nhan cũng hết sức kinh ngạc nói.
- Tại sao ta phải phản đối? Triệu Nhan cũng đồng dạng hết sức kinh ngạc, thân làm một người hậu thế, có cái nhìn rất thoáng đối với loại chuyện tình yêu thế này, chỉ cần Tào Tung có thể theo đuổi được Thọ Khang công chúa, người làm đệ đệ như hắn cũng sẽ chỉ chúc phúc cho họ.
- Thật tốt quá, tam ca nhi không hổ là huynh đệ tốt của ta, thật thú vị. Tào Tung nghe đến đây vô cùng vui vẻ hét lên, y vốn nghĩ rằng chuyện mình thích Thọ Khang công chúa khẳng định sẽ gặp phải sự phản đối mãnh liệt của Triệu Nhan, dù gì thì cũng không có người nào đồng ý để tỷ tỷ của mình gả cho một người có tiếng xấu, nhưng không nghĩ tới Triệu Nhan lại không hề để ý chuyện này chút nào.
Nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của Tào Tung, lúc này Triệu Nhan lại lần nữa mở miệng nói: - Ngươi theo đuổi tam tỷ ta không phản đối, thậm chí cho dù là tam tỷ có thật sự gả cho ngươi cũng không sao, nhưng tiền đề là tất cả những điều này phải được tam tỷ tự mình đồng ý, hơn nữa ngươi ngàn vạn lần đừng giở âm mưu quỷ kế gì, nếu không để ta biết được, Vương Sân sẽ là tấm gương của ngươi!
Nghĩ đến thảm trạng hiện tại của Vương Sân, Tào Tung không khỏi hoảng sợ, tuy nhiên ngay sau đó y lại lập tức kháng nghị nói: - Tam ca nhi huynh đừng so ta với Vương Sân có được không, tuy rằng ta thừa nhận nhân phẩm của ta không được tốt lắm, nhưng còn tốt hơn nhiều so với Vương Sân.
- Vậy cũng không nhất định, chính vì có thứ gọi là biết mặt biết người không biết lòng, ai biết bản tính của ngươi như thế nào? Triệu Nhan cười nói, kết quả tự nhiên lại bị Tào Tung phản bác, hai người ngươi một câu ta một câu ầm ĩ không ngừng, đối với điều này Tào Dĩnh không thèm để ý, bởi vì nàng biết việc cãi nhau giữa hai người họ căn bản sẽ không thương tổn đến hoà khí.
Đợi sau khi Tào Tung rời đi, Bảo An công chúa rất nhanh tìm đến Triệu Nhan và Tào Dĩnh để hỏi han tin tức, đồng thời thuật lại tình huống mình vừa hỏi được từ bên Thọ Khang công chúa, đây càng thêm chứng minh là Tào Tung quả thật đơn phương yêu Thọ Khang công chúa, tuy nhiên Triệu Nhan và Tào Dĩnh lại không nói thật với Bảo An công chúa, mà lựa chọn giấu giếm chuyện Tào Tung thích Thọ Khang công chúa, chỉ nói với Bảo An công chúa Tào Tung giúp đỡ chuyện làm ăn của Thọ Khang công chúa, dù gì thì họ đã đáp ứng với Tào Tung là sẽ giữ bí mật cho y, tự nhiên là càng ít người biết chuyện này càng tốt, đối với việc này Bảo An công chúa cũng không hoài nghi gì.
Sáng sớm hôm sau, Triệu Nhan không có đi thăm Âu Dương Uyển Linh nữa, việc này hôm qua hắn đã nói trước với đối phương rồi, bởi vì hôm nay hắn phải chuyển nhà, tôi tớ của cả vương phủ khi trời còn chưa sáng đã bắt đầu bận rộn, đợi sau khi ăn xong điểm tâm, xe lớn xe nhỏ liền bắt đầu rời khỏi vương phủ, Triệu Nhan và Tào Dĩnh bọn họ cũng ngồi xe ngựa tiến đến biệt viện ngoại thành.
Xe ngựa lộc cộc lộc cộc tiến lên phía trước, Triệu Nhan cũng thỉnh thoảng ghé vào cửa sổ nhìn xung quanh, khi thấy xe ngựa ra khỏi thành, những thứ lọt vào tầm mắt đều là ruộng lúa mượt xanh mơn mởn, những nông phu cần mẫn đã bắt đầu làm việc trên ruộng lúa, mà khi nhìn thấy hình ảnh này, Triệu Nhan cũng cảm thấy tâm tình của mình cũng tốt hơn nhiều, xem ra bản thân quả thật là không thích hợp với việc thường xuyên ở trong thành.
Khi xe ngựa của Triệu Nhan đến trước biệt viện của Thượng Thuỷ Trang, nhìn thấy lại là cảnh tượng náo nhiệt, gần như toàn bộ già trẻ lớn bé của Thượng Thuỷ Trang đều được huy động, đương nhiên không phải là để nghêng đón hắn, mà là hôm nay chính là ngày trồng rau, là trụ cột kinh tế trong thôn, mỗi khi đến lúc trồng rau, đều là ngày lễ lớn trong thôn.
Chỉ thấy trong ruộng rau, lao động nam nữ khỏe mạnh đang đánh trâu cày đất, người già và những đứa trẻ lớn hơn một chút thì tay cầm bừa cào, đập nhỏ những miếng đất bùn lớn ở trong ruộng, cào bằng, đợi sau khi cày xong một mảnh đất, người một nhà liền bắt đầu gieo hạt giống vào ruộng, sau đó xách nước từ sông đến tưới, một mảnh đất không lớn lắm nhưng có thể khiến họ phải bận bịu cả ngày trời.
Triệu Nhan ghé vào cửa xe nhìn những trang hộ lao động cần mẫn của Thượng Thuỷ Trang, khi những trang hộ gần đường nhìn thấy họ, cũng lập tức đứng thẳng người hành lễ với họ, trên gương mặt lộ ra sự tôn kính từ tận đáy lòng, dù gì thì cải trắng của năm kia giúp họ thu được nhiều lợi, tuy rằng năm ngoái cải trắng tràn đầy Đông Kinh, nhưng ít nhất cũng tốt hơn một chút so với củ cải mà hồi trước họ trồng.
Trang đầu Vương Thất nhìn thấy xe ngựa của Triệu Nhan, lập tức ném cái cuốc trong tay xuống rồi chạy tới, cách cửa sổ cười nói với Triệu Nhan: - Quận vương, tiểu nhân đang có việc muốn cầu kiến ngài đây, không ngờ vừa vặn hôm nay lại gặp được ngài, không biết giờ quận vương có tiện hay không?
- Ha ha, có chuyện gì cứ nói thẳng, hôm nay bổn vương chuẩn bị chuyển đến biệt viện ở dài ngày, kế tiếp có thể là sẽ rất bận rộn. Triệu Nhan cười to nói, nhìn thấy những người quen như Vương Thất bọn họ, hắn cảm thấy tâm tình của mình càng tốt hơn rồi.
- Là thế này, hai loại hạt giống mà quận vương cho tiểu nhân vào năm ngoái sau khi gieo xong thì sinh trưởng rất tốt, sau khi thu hoạch đa phần đều đưa đến vương phủ, sau đó Lã quản gia nói vương phi và công chúa đều rất thích ăn, năm kia tiểu nhân có giữ lại không ít hạt giống, có thể để người trong trang cùng trồng một chút hai loại hạt giống kia không? Vương Thất cười nói.
Triệu Nhan vừa nghe hoá ra là chuyện này, lập tức cười, mở miệng nói: - Hai loại hạt giống kia gọi là bí đỏ và cà chua, bổn vương cũng đã từng thử qua, vị không tồi, năm nay trồng nhiều một ít đi, còn về trồng như thế nào, thì do các ngươi tự mình quyết định!
- Đa tạ quận vương! Vương Thất nghe được lời của Triệu Nhan cũng vui vẻ ra mặt, lập tức thi lễ một cái về phía xe của Triệu Nhan, còn về Triệu Nhan thì cũng phất phất tay, bảo y tiếp tục đi làm việc, dù gì thì Triệu Nhan cũng có rất nhiều việc cần xử lý, ví dụ như việc quan trọng nhất đó là hắn phải đi trường quân đội xem thử xem, cũng không biết là một năm nay trường quân đội đã trở thành bộ dạng gì rồi?
...
----------oOo----------