Bắc tống phong lưu

Chương 817-1: Sự ra đi của thiên tài (1)

Tuy rằng ba vị tiểu công tử này nhiều lần đối chọi với Lý Kỳ, nhưng khế đất bọn họ mang đến cũng làm lung lay những người còn lại, có nói nhiều hơn nữa, cũng không thực tế bằng những khế đất này. Mọi người đưa mắt nhìn nhau, bắt đầu xem xét độ tin cậy của những lời Lý Kỳ nói.

Ban đầu bọn họ cho rằng Lý Kỳ giống với Vương An Thạch, cưỡng ép thanh tra đất đai, nhưng tuyệt đối không ngờ Lý Kỳ không chỉ không mở lời cầu xin họ, càng không ép buộc họ, ngược lại khẩu khí rất lớn, muốn bọn họ tự mình đến đăng ký, không đến cũng không sao, khiến họ bắt đầu do dự không quyết.

Đây chính là một dạng tâm lý của người tiêu dùng.

Lý Kỳ uống một hớp trà, khóe miệng lộ nét cười, hắn hiểu lấy cứng đối cứng với những người này là không được, chỉ có lấy tiền vàng làm mồi nhử, dụ dỗ bọn họ mắc câu, đừng thấy ở đây không có nhiều người, nhưng một khi tìm được đường đột phá, vậy tình cảnh nguy khốn sẽ nhanh chóng đảo ngược, có thể tưởng tượng, những địa chủ, cường hào còn lại thấy bọn họ tích cực phối hợp Thương Vụ Cục nhưng vậy, nhất định sẽ phát hiện trong đó có mờ ám, cũng không cần Lý Kỳ mở lời, bọn họ sẽ tự mình đến hỏi, mắc câu cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.

Thật lâu sau, Dương Phàm đột nhiên cười nói:

- Nha nội và Tiểu Cửu nói rất đúng, Kinh tế sử xuất thân là thương nhân, cho dù thế nào, cũng sẽ không gạt chúng ta, nhưng mà, ta muốn biết Kinh tế sử dự tính khi nào bắt đầu bước xây dựng thứ hai?

Lý Kỳ cười nói:

- Dương công tử, đây không phải là chuyện nhỏ, không chỉ Kinh thành chúng ta, còn có những địa phương khác trong cả nước, có điều khi mới bắt đầu ta dự định tìm năm nơi thí điểm, hơn nữa Thương Vụ Cục chúng ta phải thương lượng kế hoạch chu đáo, dự tính trong hai năm sẽ chuẩn bị xong công tác dự bị, sau đó sẽ tiến hành đầu tư, xây nhà xưởng.

- Hai năm?

Dương Phàm cau mày nói:

- Vậy trong hai năm này, chúng ta há chẳng phải là phải nộp rất nhiều tiền thuế sao?

Không nộp? Ngươi đúng là trốn thuế riết quen luôn rồi. Lý Kỳ ha hả nói:

- Dương công tử nói sai rồi, các vị đều là người thông minh, nên chắc chắn biết, chỉ cần tin tức này truyền ra, đất đai ở xung quanh Kinh thành tăng giá là điều khó tránh, nói cách khác, chính là tài sản của các vị đang tăng lên trong vô hình, cũng tức là giống như Cao Nha nội nói, nằm một chỗ thu tiền.

Cao Nha nội nghe được mừng rỡ:

- Đúng vậy, đúng vậy, bản Nha nội tốt xấu gì cũng lăn lộn trong giới kinh thương hai năm rồi, có thể nói sai sao, các vị có thể không tin Lý Kỳ, vậy cũng phải tin tưởng ta chứ.

Những người còn lại chỉ cười khổ lắc đầu, tin ngươi thì xong đời rồi.

Tôn Vinh đột nhiên nói:

- Nhưng hiện tại ngài cũng không thể bảo đảm đất của chúng ta nhất định sẽ được Thương Vụ Cục nhìn trúng.

- Ta đây đúng là không thể đảm bảo, bởi vì nếu các vị không đến đăng ký, Thương Vụ Cục sẽ không quy hoạch được, hiện nay nói những điều này vẫn còn sớm.

Lý Kỳ nói:

- Nhưng mà, nếu kinh tế phát triển, cho dù đất của các vị có được chọn làm khu công nghiệp hay không, thì đất cũng sẽ tăng giá, đây là chuyện không thể nghi ngờ. Trước hết, buôn bán càng nhiều, bọn họ càng cần đất để xây dựng cửa hàng hoặc xưởng, thứ hai, bách tính giàu có rồi, cũng sẽ xây dựng sửa chữa phòng ốc, chuyện này cũng không tránh khỏi liên quan đến đất đai, thứ ba, triều đình giàu có rồi, chắc chắn sẽ có qua có lại, tu sửa đường xá quy mô lớn, vân vân, nghĩ mọi cách để có lợi cho thương nhân, đến lúc đó chắc chắn sẽ trưng thu đất đai, đây cũng là tiền tài vô hình, các vị sẽ kiếm được thật nhiều, còn vấn đề kiếm được bao nhiêu, vậy còn phải xem vận may của các vị. Nói tới nói lui, những người không đến đăng ký, chắc chắn một chút bảo đảm cũng không có, lấy ví dụ, nếu triều đình tu sửa một con đường ở Đông Giao, những khoảnh đất không có đăng ký sẽ bị trưng thu mà không cần bồi thường, đến lúc đó cho dù ta có lòng hỗ trợ, nhưng cũng không tìm có lý do, vì một chút tiền thuế này, đáng giá sao?

Mọi người nghe đến đây, cũng bắt đầu động tâm, nhà họ cũng có thế lực nhất định trong triều đình, thậm chí có thể ra một vài chính sách, cũng tức là nói, bọn họ còn có năng lực khiến cho quy hoạch của triều đình có lợi cho họ, trong lòng mỗi người đều lập ra một bài toán như ý.

Dương Phàm ha ha nói:

- Đúng thế, đúng thế, Kinh tế sử ngài biết đó, ta vẫn luôn ủng hộ ngài, lần này cũng không ngoại lệ, Dương gia chúng ta chắc chắn sẽ ra sức ủng hộ Kinh tế sử.

Tiếp đó những người còn lại bắt đầu vui vẻ hòa nhã tỏ ý ủng hộ cải cách của Thương Vụ Cục.

Lý Kỳ cười ha ha, đứng dậy, chắp tay nói:

- Đa tạ sự ủng hộ to lớn của các vị, đối với quyết định hôm nay của các vị, ta chỉ có thể nói tiếng chúc mừng, chỉ bằng quyết định sáng suốt này của các vị, ta tuyệt đối có lý do tin tưởng trong tương lai không xa, các vị sẽ trở thành lực lượng trung kiên của Đại Tống ta, là lực lượng không thể thiếu.

- Ha ha, cùng chúc mừng, cùng chúc mừng đi!

Từ Vệ kia đột nhiên nói:

- Đúng rồi, Kinh tế sử, cha ta biết hôm nay ta đến đây, có một vấn đề bảo ta thỉnh giáo ngài.

- Không dám nhận, Từ công tử có gì xin cứ nói thẳng.

Từ Vệ nói:

- Từ khi luật mới được ban bố, trong nhà ta đã có năm sáu gia nông chuyển nghề thành thợ thủ công hoặc thương nhân, thậm chí có vài người còn hi vọng có thể tăng thêm tiền công, nhà ta cũng không biết xử lý chuyện này như thế nào, mong Kinh tế sử chỉ điểm một chút.

Lại có mấy người cũng tỏ ý nhà mình cũng xuất hiện tình trạng như Từ gia.

Lý Kỳ cười nói:

- Thực ra các vị không nói, ta cũng định thương lượng với các vị chuyện này. Hiện nay giới kinh thương Đại Tống ta đang hồi phục, tiến hành tổ chức lại, lại bởi vì luật mới, dẫn đến nhiều người đều dấn thân vào thương nghiệp, điều này cũng hàm ý là sẽ càng nhiều cơ hội làm việc dành cho mọi người. Thực ra hiện nay còn chưa là gì, bởi vì lưu dân còn rất nhiều, nguồn nhân lực vẫn chưa dùng hết. Ta tin rằng những gia nông bỏ đi trong nhà các vị, nhất định đều có chút quan hệ, hoặc là dự định tự mình làm buôn bán nhỏ, chứ không phải được người khác mời đi.

Từ Vệ gật đầu nói:

- Kinh tế sử quả nhiên thần cơ diệu toán.

Lý Kỳ khoát tay nói:

- Hiện nay bên ngoài còn rất nhiều lưu dân, vốn không cần sợ không tuyển được người, nhưng vài năm sau, tình hình sẽ khác hẳn, lúc nhu cầu lớn hơn, vậy tăng tiền công là điều chắc chắn, đến lúc đó quan hệ giữa các vị và nông dân, cũng sẽ theo đó nảy sinh thay đổi, đơn giản là bọn họ hi vọng có được nhiều hơn, đây là hiện tượng rất bình thường, mọi người không cần lo lắng. Hiện tại Đại Tống ta vẫn là quốc gia lấy nông nghiệp làm chủ, vì vậy thuế nông nghiệp vẫn là nguồn thu chủ yếu của triều đình, nhưng một khi thương nghiệp phát triển, vậy thuế thương nghiệp sẽ dần dần tăng lên, trong tương lai sẽ vượt qua thuế nông nghiệp, trở thành nguồn thu lớn nhất của triều đình, vậy đến lúc đó, thuế thương nghiệp chắc chắn sẽ chia sẻ một phần với thuế nông nghiệp. Thuế nông nghiệp nhất định sẽ giảm, hơn nữa giá cả lương thực chắc chắn sẽ tăng lên tương ứng. Các vị có thể dùng số tiền này bù vào tiền công cho nông dân trong nhà, nói một cách tương đối, các vị vẫn đang kiếm tiền. Tuy rằng hiện nay thương nghiệp đang thịnh vượng, ai ai cũng đều muốn dấn thân vào, nhưng nông nghiệp cũng sẽ không thay đổi, suy cho cùng ai ai cũng phải ăn cơm, nông nghiệp sẽ chỉ càng trở nên quan trọng theo sự phồn vinh của thương nghiệp mà thôi. Cho nên các vị cũng đừng làm to chuyện, mà phải bảo vệ ruộng tốt trong nhà, bởi vì lương thực là căn bản, cố gắng làm tốt điểm này, các vị sẽ có tài phú vô cùng vô tận.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất