Bách Luyện Thành Tiên

Chương 508: Phi Thăng Linh Giới

Chương 508: Phi Thăng Linh Giới

"Phi thăng Linh giới? Vì sao chúng ta phải phi thăng đến Linh giới?" Thanh âm của Quỷ diện mang theo vài phần ngạc nhiên.
"Cái gì? không phải ngươi vừa mới nói, có biện pháp giúp ta Cử hà Phi thăng vượt qua Thiên kiếp, Chẳng lẽ ngươi lật mặt muốn lừa ta? " Điền Tiểu Kiếm ngạc nhiên, vẻ mặt tức khắc trở nên âm trầm.
"Tiểu tử, quả thật ta có nói qua chuyện phi thăng. Đường đường là Ma tộc Đại thống lĩnh, cần gì phải nói dối ngươi. Chỉ có điều phi thăng là đi đến Thánh giới chúng ta" Thanh âm của Quỷ diện bình tĩnh, ngữ khí thong dong.
"Cái gì, đến Ma giới? Sao ngươi không nói sớm, nơi đó hiểm ác vô cùng, thứ cho bổn thiếu gia không mảy may hứng thú" Điền Tiểu Kiếm có chút kinh sợ mở miệng.
"Nơi hiểm ác? Điền tiểu tử, xem ra ngươi lại bị điển tịch của cổ tu sĩ lưu lại lường gạt. Luận trình độ tu luyện, Thánh giới chúng ta không chút kém nào so với Linh giới, thậm chí có vài thứ vượt trên một bậc." Quỷ diện im lặng một lát, lạnh lùng mở miệng.
"Thì sao, cứ cho là thế thì tu tiên giả nhân tộc như ta, liệu có thể sinh tồn cùng với các ma vật hình thù kỳ quái sao?"
"Hình thù kỳ quái? Tiểu tử, ta đã nói là ngươi bị cổ tu sĩ độc hại. Không sai, quả thật Thánh tộc có không ít dung mạo xấu quái lạ, ba đầu sáu tay, độ cổ quái thậm chí còn vượt cả Yêu tộc. Nhưng có không ít những tộc nhân bộ dạng không khác gì Nhân tộc các ngươi. Thiên giai công tử, tuyệt sắc mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành cũng không ít" Quỷ diện lười biếng mở miệng.
"Ngươi nói là thật sự... . "
"... Hừ bản tôn đã ký kết cộng sinh huyết khế cùng ngươi, từ nay vinh nhục cùng hưởng, lường gạt ngươi thì có lợi gì đối với ta?" Quỷ diện có chút buồn cười nói.
"Được rồi, là ta đã đa tâm, nếu như thế thì phi thăng đến Ma giới cũng tốt, hiện tại ta nên làm sao đây?" Điền Tiểu Kiếm nhoẻn miệng cười nói.
"Tốt" Ánh mắt Quỷ diện lóe ra, ẩn ẩn lộ vẻ vừa lòng: " Hiện tại Bản tôn tuy không còn sức mạnh, nhưng với những bí ẩn mà ta nắm được, chỉ dẫn một tu sĩ Ly Hợp sơ kỳ như ngươi phi thăng đến Ma giới thì không thành vấn đề"
***
"Phù, rốt cục đã đi ra"
Như Yên tiên tử vuốt lại tóc mai, thở phào một tiếng.
Tuy rằng xuyên qua hang động chỉ mất chừng non nửa tuần trà nhưng nàng có cảm giác vừa thoát khỏi một kiếp.
Lại nói mặc dù không công kích nhưng con Yêu nga trưởng thành vẫn không cam lòng để bọn họ đi qua.
Nhưng cuối cùng nó cùng hàng vạn yêu nga do sợ hãi Bách Linh Chung cùng hai tu tiên giảLy Hợp Kỳ. Tranh đấu chỉ là lưỡng bại câu thương nên đã chọn nước sông không phạm nước giếng.
Hai người nhẹ nhàng thở ra rồi liếc nhau, hóa thành hai đạo kinh hồng phá không tiếp tục bay đi.
Qua chừng nửa canh giờ thì Lâm Hiên đột ngột dừng độn quang, lơ lửng giữa không trung.
"Đệ đệ, làm sao vậy."
Mộng Như Yên cũng dừng độn quang, nhíu đôi mi thanh tú.
"Không có gì. Chỉ là trong lòng ta cảm thấy có chuyện bất hảo." Lâm Hiên nhướng mày nói.
"Ừm, chúng ta nên cảnh giác hơn."
Hai người vừa bay được một lát thì một trận thú rống vang vọng truyền vào tai.
"A, kia là cái gì"
Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại, chỉ thấy nơi chân trời xa xa xuất hiện một đạo hắc tuyến, như thủy triều thổi quét về bên này.
Dần dần hắc tuyến hiện rõ ra là hàng vạn con Yêu tộc đang chạy như điên tới nơi này.
Số lượng yêu thú nhiều không đếm xuể, che kín một vùng trời. Thỉnh thoảng có yêu thú bởi vì bay quá cao, bị các tia chớp cấm chế đánh trúng. Cho dù không bị cháy sém thành than thì trọng thương rơi xuống, khó tránh khỏi bị thú triều dẫm nát.
"Yêu thú bạo động."
Sắc mặt Lâm Hiên cùng Mộng Như Yên đều có chút khó coi. Sự tình này bọn họ mới từng nghe qua trên điển địch chứ chưa từng gặp bao giờ.
Lâm Hiên đem thần thức thả ra, một lát sau lộ vẻ cười khổ: "Tỷ, phạm vi thú triều này quá lớn, muốn vượt qua e rằng không dễ".
"Nói như vậy nhưng chúng ta cũng chỉ còn đường xông qua." Mộng Như Yên thở dài.
Tuy rằng đám yêu thú chỉ là cấp hai cấp ba, không có quái vật Hóa Hình Kỳ nhưng số lượng phải lên tới hàng trăm vạn!
Lúc này bạch quang lóe lên, một thiếu nữ khuynh quốc khuynh thành xuất hiện bên cạnh hai người.
"Thiếu gia, Như Yên tỷ tỷ, chúng ta cùng nhau xông qua."
Lời còn chưa dứt Nguyệt Nhi phất ngọc thủ một cái, một cây phiên kỳ cỡ bàn bay vút ra.
Âm phong như mực. Sau khi hấp thu lượng lớn tinh hồn của tu sĩ và yêu tộc, uy năng của nó đã vượt trên cả Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn mà lại có hiệu quả quần công.
Linh quang toàn thân Lâm Hiên chợt lóe, tế ra Bích Diễm Kỳ Lân Giáp. Thú triều trước mắt đáng sợ chủ yếu là số lượng. Không cần dùng bảo vật, chỉ là kiếm khí đã đủ diệt sát bọn chúng.
Mộng Như Yên cũng không tế ra bổn mạng bảo vật. Ngọc thủ phất một cái, một dải lụa mỏng màu lam nhạt uốn lượn lơ lửng quanh thân.
Ba người đã chuẩn bị xong, thú triều ngày càng gần.
Lâm Hiên vỗ vào bên hông, hai cái bình ngọc vút ra rơi vào tay hai nữ tử.
"Đây là. . . ." Mộng Như Yên có chút nghi hoặc, nắp bình vừa mở thì một làn hương thơm thoải mái tinh khiết nhẹ nhàng tỏa ra:
"Vạn Niên Linh Nhũ."
"Không sai, đây là do một giọt Vạn Niên Linh Nhũ pha loãng thành, tuy rằng không thể tức thời bổ đầy pháp lực, nhưng tốc độ khôi phục chân nguyên nhanh hơn các linh dược khác rất nhiều." Lâm Hiên nhanh chóng giải thích.
Lúc này đợt thú triều chỉ còn hơn trăm dặm. Vạn Thú tề rống, ngay cả thiên địa cũng biến sắc. Cả một đám chi chít có bay có chạy trên mặt đất, thanh âm ầm ầm làm cho cả Bồng Lai Sơn rung lên dữ dội.
Ba người ngẩng đầu, trên mặt tràn đầy vẻ ngưng trọng.
Như Yên tiên tử phất ngọc thủ một cái, thủy nguyên khí mạnh mẽ ngưng tụ bên người.
Vố số Băng trùy xuất hiện che lấp một khoảng trời.
Lâm Hiên phất tay trái, mấy chục đạo kiếm khí từ ống tay áo bay ra, đón gió hóa dài tới mấy trượng, tiếp theo lóe lên phân ra làm ba, ba hóa thành chín...
Chung quanh hắn xuất hiện kiếm quang dày đặc.
Nguyệt Nhi đem Thú Hồn Phiên tế lên, một đóa u vân đen thùi như mực rộng tới hàng mẫu cuồn cuộn. Bên trong truyền đến tiếng quỷ khóc thê lương, ẩn dấu không biết bao nhiêu âm hồn quỷ vật.
Rống! Rống! Rống!
Thú triều đã liều mạng bổ nhào tới.
Tròng mắt ba người hơi co lại, Lâm Hiên hét lớn một tiếng:
"Đi."
Thanh quang chợt lóe, chỉ thấy hàng ngàn kiếm quang như mưa bắn vào đám yêu thú, rất nhanh huyết vũ đầy trời nhưng chỉ như ném hòn đá nhỏ vào hồ nước, chỉ tạo nên một chút gợn sóng.
Tình cảnh Như Yên tiên tử cùng Nguyệt Nhi cũng không khác biệt, công kích của ba người vô cùng mạnh mẽ, nhưng yêu thú tầng tầng lớp lớp nhiều vô số kể, vẫn liều mạng gào thét lao tới.
Chung quanh đều là yêu thú tê rống, Lâm Hiên cắn chặt răng, phải mở một đường máu.
***
Mấy canh giờ sau, tại một nơi đồi núi chập chùng, phóng tầm mắt nhìn lại thì vô cùng im ắng. Ngoại trừ tiếng gió thổi lay cỏ dại vi vu, trong phạm vi trăm dặm không có bất cứ tiếng động nào.
Đột nhiên nơi chân trời xuất hiện một quang điểm tốc độ cực nhanh. Lóe lên vài cái thì một đạo kinh hồng màu xanh ánh vào tầm mắt. Kinh hồng lượn một vòng thì thanh quang thu liễm, hiện ra một thiếu niên có dung mạo bình thường.
Đúng là Lâm Hiên!
Lúc này trên mặt hắn tràn đầy vẻ mệt mỏi. Tấm thanh bào loang lổ vết máu, ống tay áo trái còn rách một đường, nhìn qua bộ dáng vô cùng chật vật.
Ngẫm lại những gì vừa mới trải qua, Lâm Hiên có chút sợ hãi.
Cuồng thú chi triều lúc trước, không phải mấy trăm vạn mà tới cả hàng ngàn vạn. Hơn nữa ngoài Yêu tộc bình thường còn có một số cổ thú hỗn loạn ở trong đó.
Lâm Hiên liên tiếp gặp nguy mấy lần. Có một hồi, bị một quái thú Mãnh Mã Cự Tượng đánh trúng, nếu không phải trên thân có Bích Diễm Kỳ Lân Giáp cùng thân thể cứng rắn không kém Yêu tộc Hóa Hình hậu kỳ thì đã trọng thương. Hắn thi triển toàn lực, rốt cục mới mở một đường máu đánh giết ra. Do xung quanh bạt ngàn yêu thú, ốc còn không mang nổi mình ốc chớ là mang rêu. Hắn đã thất lạc Nguyệt Nhi cùng tỷ tỷ.
Lâm Hiên có chút lo lắng, hai nàng tuy là tu sĩ Ly hợp nhưng đợt thú triều vừa rồi rất khủng bố. Cho dù là tu tiên giả đứng đầu Nhân giới vẫn có thể ngã xuống. Cũng may khi trước đã trên thân ba người đã hạ ấn ký. Nếu chạy thoát thì không phải khoảng cách quá xa sẽ tìm được nhau.
Lâm Hiên ngồi xuống một quả đồi, mới vừa nhắm mắt không bao lâu thì nhướng mày.
Một đạo độn quang sắc thẳm xanh ở chân trời phía xa ánh vào tầm mắt.
Lâm Hiên mừng rỡ, cả người lóe thanh quang vô cùng mau lẹ bay tới.
Rất nhanh hai bên gặp nhau, ngọc dung của Như Yên tiên tử ánh vào tầm mắt. Bộ cung trang cung màu trắng của nàng cũng loang lổ vết máu. Tóc mai có chút rối bời, không cần phải nói đã trải qua rất nhiều nguy hiểm.
"Tỷ, ngươi không việc gì thật tốt quá."
"Ừm, coi như ngu tỷ vận khí không rồi, vài lần thiếu chút nữa ngã xuống." Mộng Như Yên như còn sợ hãi nói, sau đó đôi mi thanh tú nhướng lên: "A, Nguyệt Nhi muội muội còn chưa đến sao?"
"Chắc Nguyệt Nhi cũng vô sự, chúng ta chờ một chút là được."
Thần thông của tiểu nha đầu không kém hắn bao nhiêu. Huống chi trong tay còn có Thiên Huyễn Giao Văn Thuẫn và Huyền Âm Bảo Hạp.
"Đệ đệ đã tin tưởng như vậy, chúng ta ở đây chờ Nguyệt Nhi muội muội" Mộng Như Yên hé mở đôi môi anh đào, sắc mặt trở nên bình thản.
Sau đó hai người hạ độn quang bắt đầu nghỉ ngơi, đả tọa chờ Nguyệt Nhi đến hội hợp.
Nhưng qua một canh giờ vẫn chưa không thấy thanh âm của Nguyệt Nhi.
Hai canh giờ sau, vẫn không có tung tích của tiểu nha đầu.
Mắt thấy sắc trời đã dần dần hôn ám. Như Yên tiên tử có chút đứng ngồi không yên.
Thời gian không nhiều, trì hoãn tại đây không biết còn kịp tìm được Truyền Tống trận hay không?
Thấy thế Lâm Hiên thở dài nói: "Tỷ tỷ, chi bằng ngươi đi trước một bước."
"Ta đi, vậy còn ngươi?" Mộng Như Yên ngạc nhiên, có chút ngơ ngác.
"Ta định phản hồi đường cũ tìm Nguyệt Nhi." Thần sắc Lâm Hiên vẫn bình tĩnh, chỉ là thanh âm vô cùng trầm thấp.
"Như vậy sao được. Truyền Tống trận sau chín ngàn năm mới dùng một lần, ta đi rồi thì hai người các ngươi..."
"Tỷ, ngươi đi đi, không có Nguyệt Nhi ở bên, ta phi thăng Linh giới cũng vô nghĩa." Lâm Hiên lắc đầu, sau đó cả người nổi thanh quang chuẩn bị bay về đường cũ.
Mộng Như Yên cắn hàm răng, cảm thấy không ổn nhưng không biết khuyên bảo nên như thế nào. Có điều khi nàng đang lo lắng thì một đạo độn quang tiến nhập thần niệm hai người.
"A, đây là... "
"Nguyệt Nhi!"
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ mừng rỡ, vù một thoáng đã bay tới. Mộng Như Yên cũng đầy vui mừng bay theo.
"Nguyệt Nhi, nàng…không sao chứ!"
Thanh âm của Lâm Hiên đầy vẻ quan tâm, ngàn vạn ngôn ngữ muốn nói nhưng chỉ thốt được mấy lời.
Đợi lâu như vậy, tiểu nha đầu có lẽ là cửu tử nhất sinh, vất vả mới chạy thoát ra. Nhưng xem Nguyệt Nhi trước mắt, hai bàn chân nhỏ nhắn để trần, một thân bạch y phiêu phiêu giữa không trung. Phảng phất như đang tản bộ giữa muôn hoa, trang phục không vương một vết máu.
Lâm Hiên không khỏi nghi hoặc. Chú ý tới Thú Hồn Phiên trên tay nàng thì thấy phiên kỳ này đã có biến đổi. Nó vốn có màu đen mà lúc này trở nên đỏ sẫm như máu tươi. Tuy lệ khí bên trong ẩn hàm nhưng với thần thức của Lâm Hiên đã cảm ứng rành mạch.
Lượng lệ khí cực lớn khiến hắn rúng động. Chẳng lẽ…
"Thiếu gia, không ngờ do có bảo vật này, đám yêu thú không dám tiếp cận ta quá ba trượng. Rất nhiều Yêu tộc giẫm đạp lên nhau mà chết, ta đem hồn phách chúng thu vào, tổng cộng được gần trăm vạn, ngươi xem Thú Hồn Phiên này."
Cùng tỷ tỷ lo lắng cả nửa ngày, không ngờ tiểu nha đầu nói nhẹ nhàng thì như đang giỡn. Lâm Hiên dở khóc dở cười nhưng chợt nghĩ thời gian không còn nhiều.
"Chúng ta đi thôi!"
Lâm Hiên cùng hai nàng độn quang nối vào nhau, ba người hợp lực thì tốc độ bay nhanh hơn một chút.
Bay một đêm thì cảnh sắc trở nên sáng rõ, bọn họ đi tới bên ngoài một hạp cốc.
Lâm Hiên dụng thần niệm đảo qua không phát hiện cấm chế, không chút do dự bay vào.
Bên trong là một vùng cỏ non xanh tươi rộng rãi.
"A, chính là Cổ Truyền Tống trận, rốt cục đã tìm được" Thanh âm kinh hỉ của Mộng Như Yên truyền vào trong tai.
Lâm Hiên nheo mắt nhìn theo, xa xa có hơn mười cột đá to dựng ở bốn phía. Có điều hấp dẫn tầm mắt hắn chính là một Truyền Tống trận cũ kỹ, không biết đã trải qua bao nhiêu phong sương tuế nguyệt.
Lâm Hiên mừng rỡ đem thần thức thả ra không ngừng tìm tòi chung quanh.
"Đệ đệ, không cần lo lắng, chung quanh Truyền Tống trận này không có cấm chế."
Như Yên tiên tử mỉm cười nói, hiển nhiên là nàng đã dụng thần thức cảm ứng. Hiện không còn nhiều thời gian, thời gian cách Tu La môn đóng cửa chỉ còn hai ngày một đêm mà thôi.
Lời còn chưa dứt thì cả người nàng nổi linh quang đang muốn bay vút qua. Có điều Lâm Hiên nhanh hơn một chút, tay phải đột nhiên kéo lấy cánh tay Như Yên tiên tử.
"Ngươi..." Mộng Như Yên ngẩn ngơ, có chút ngạc nhiên.
Lâm Hiên xem như không thấy duỗi tay vỗ vào bên hông. Linh quang chợt lóe, một kiện bảo vật xuất hiện trước mặt.
Là một cái viên bàn cỡ bàn tay, được làm từ một loại tài liệu vô danh nào đó, linh lực tỏa ra chỉ như một kiện Linh Khí thôi.
"Đây là cái gì?"
Trong đôi mắt đẹp của Mộng Như Yên hiện dị sắc, có chút kinh ngạc mở miệng.
Lâm Hiên không giải thích mà đem Khắc Cấm Bàn thu vào tay. Bảo vật này vốn là pháp khí có hiệu quả phụ trợ, không cần tế luyện cũng có thể sử dụng.
Tuy rằng còn lưu lại một chút khí tức của Tư Đồ Phương nhưng với thực lực cường đại của hắn có thể dễ dàng xóa đi.
Lâm Hiên bấm tay niệm chú ngữ, ngón trỏ chậm rãi điểm tới viên bàn.
Ông...
Thanh âm âm lãnh giống như gió núi thổi qua. Khắc Cấm Bàn quay tròn luân chuyển, bắn ra một cột sáng màu vàng cỡ cánh tay hài nhi.
Giống như bị kích thích, đột nhiên không gian hiện một tầng sương mù màu trắng đem các cột đá cùng Truyền Tống trận bao phủ lại.
Cột sáng do Khắc Cấm Bàn phát ra bắn vào trong tầng sương vụ lại không tạo thành bất cứ động tĩnh gì.
Sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi. Khuôn mặt xinh đẹp của Như Yên tiên tử cũng có chút kinh hãi. Đây là cấm chế gì mà có thể giấu diếm được thần thức tu sĩ Ly Hợp .
"Đệ đệ, chúng ta ứng phó thế nào?"
Lâm Hiên cau mày. Hai mắt lại biến thành ngũ sắc lưu ly mỹ lệ, lóe ra kỳ quang không thôi. Vận dụng Phượng Vũ Cửu Thiên quyết đến cực hạn nhưng hắn chỉ thấy mờ ảo.
Lâm Hiên hai tay vũ động không ngừng, từng đạo từng đạo pháp quyết kích bắn ra.
Khắc Cấm Bàn chợt lóe, từ bên trong tỏa ra mười mấy kim sắc phù văn lóng lánh. Sau đó như thiên ngoại phi hồng bắn vào trong màn sương mù trắng ngà.
Lần này sương vụ dày đặc bắt đầu lưu động. Thanh âm xèo xèo như rót nước vào lò lửa vang ra.
Lâm Hiên vui vẻ, trong miệng thốt ra chú ngữ huyền bí đồng thời đánh ra vài đạo pháp quyết.
"Như thế nào?" Đảo mắt qua một tuần trà, Lâm Hiên ngừng động tác. Mộng Như Yên nhìn sắc mặt hắn mà cẩn thận mở miệng hỏi : "Đệ có biện pháp bài trừ cấm chế này chăng?"
"Biện pháp thì có nhưng phải cần khoảng nửa ngày, đồng thời cần tỷ phối hợp nữa"
Lâm Hiên vuốt mồ hôi trên trán đồng thời vẻ mặt giãn ra, tuy trận pháp này rất huyền ảo như chưa đến mức nghịch thiên như Thiên hạ Tuyệt Trận gì đó.
"Nửa ngày? Thời gian còn lại của chúng ta không nhiều, cần ta phối hợp như thế nào thì đệ đệ cứ việc nói." Thanh âm Mộng Như Yên nửa lo nửa mừng.
"Được, tỷ tỷ..."
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ ngưng trọng hướng sang, Nguyệt Nhi cũng không nhàn rỗi đi tới, ba người phối hợp chặt chẽ.
***
Oanh!
Một tiếng nổ lớn truyền vào tai, màn sương trắng cuồn cuộn kịch liệt như một con Cuồng Long, Lâm Hiên thao túng Thông Thiên linh bảo không ngừng kích tới.
Lại qua một lát, tiếng nổ bạo liệt liên tiếp truyền ra. Rốt cục sương trắng tan đi, trận pháp tán loạn, cảnh vật bên trong lần nữa hiện ra.
Lần này các cột đá đã biến mất, chỉ còn lại Truyền Tống trận.
"Vù!"
Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra, thân hình chợt lóe đã tới bên cạnh.
"Ồ, đây là...."
Ánh mắt vừa trên Truyền Tống trận, không ngờ sắc mặt hắn trở nên đại biến.
Mộng Như Yên cũng nhìn qua, vẻ mặt trở nên âm hàn. Thanh âm có chút nghẹn ngào: "Không ngờ vất vả như vậy, kết quả là công dã tràng"
Cũng khó trách hai người thất thố như thế. Chỉ thấy Cổ Truyền Tống trận tinh mỹ thâm ảo này đã bị phá hủy một khối cỡ bàn tay.
Trận này có thể Phá Toái Hư Không vượt qua thiên kiếp nhập Linh giới, sự thâm ảo phức tạp của nó đương nhiên ngoài hiểu biết của ba người.
Muốn chữa trị là người si nói mộng!
Ba người im lặng không nói nhưng trong mắt hiện đều vẻ không cam lòng. Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua trên Truyền Tống trận thì đột nhiên nhướng mày, như là phát hiện điều gì trên mặt lộ vẻ hưng phấn.
"Đệ đệ, làm sao vậy?"
Lâm Hiên không trả lời mà duỗi tay vỗ vào bên hông, một ngọc giản màu trắng bay vút ra trước trán. Hắn đem thần thức chìm vào.
Một lát sau hắn ngẩng đầu, sắc mặt lại càng cổ quái, tựa như kinh hỉ lại giống như không tưởng tượng nổi.
"Sao vậy, rốt cuộc đệ phát hiện điều gì, mau nói cho tỷ tỷ " Mộng Như Yên nhìn hắn, nửa lo lắng mà lại có chút hy vọng.
Lâm Hiên vẫn không trả lời mà đem ngọc giản trực tiếp đưa tới trong tay nàng.
Mộng Như Yên cũng đem thần thức chìm vào, một lát sau vẻ mặt vô cùng kinh hãi: "Thứ này ngươi thu được từ nơi đâu?"
Nguyên là phù văn trong ngọc giản này thâm ảo vô cùng nhưng đối chiếu thì giống hệt trên Truyền Tống trận trước mắt. Nội dung này là Lâm Hiên nhất thời hứng khởi, đem ghi lại từ Truyền Tống trận tại hành cung Tu La vương trong Vô Định Hà.
"Lai lịch của vật này tạm thời không đề cập tới, tỷ tỷ cảm thấy dựa vào nó thì chúng ta có thể tu bổ được Truyền Tống trận này?" Lâm Hiên chậm rãi mở miệng.
"Thử xem sao!" Trên mặt Như Yên tiên tử lộ chút hy vọng. Hai người bắt đầu tìm tài liệu trong túi trữ vật.
***
Gần hai ngày một đêm nữa trôi qua, trải qua sự cố gắng, vô cùng may mắn là Truyền Tống trận đã sửa xong.
Lâm Hiên cùng Như Yên tiên tử đem các khối cực phẩm tinh thạch gắn vào những hốc trận.
Tức thời trong trận tỏa ra ánh sáng lóng lánh như thủy ngân.
Hữu dụng!
Lâm Hiên mừng rỡ, đang muốn kiểm tra thêm thì những tiếng nổ như phích lịch truyền vào tai.
Thiên địa nguyên khí trở nên hỗn loạn vô cùng, vô số tia chớp xẹt qua phía chân trời, thậm đồng thời những lốc xoáy lớn nhỏ xuất hiện tại đỉnh đầu ba người...
Chẳng lẽ...
"Không ổn, hình như Tu La môn sắp đóng cửa..." Mộng Như Yên biến sắc la lên.
Lâm Hiên cũng kinh hãi, hiện giờ tiến vào Truyền Tống trận rất nguy hiểm. Nếu không may rất có thể rơi vào không gian phong bạo.
Nhưng để vuột mất thời cơ thời cơ chín nghìn năm trước mắt thì hắn không cam lòng.
Lâm Hiên cùng Mộng Như Yên liếc nhau. Thân hình hắn chợt lóe, đã xuất hiện ở trong Truyền Tống trận. Nguyệt Nhi tâm ý tương thông cũng theo sát sau, Mộng Như Yên cũng cắn răng đi vào.
Tức thời một vầng sáng chói lòa bao bọc lấy thân thể rồi ba người đồng thời biến mất.


Bách Luyện Thành Tiên

Huyền Vũ
www.dtv-ebook.com


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất