Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 139. Phân ba bước

Chương 139. Phân ba bước


Phương Thốn cười, không trả lời câu hỏi của nàng.
Mạnh Tri Tuyết cũng thấy hơi ngại, đổi chủ đề nói:
-Tóm lại chỉ cần người đó có, thì có thể tóm người đó ra, nếu phía lão Triều không có manh mối thì điều tra từ thuật đan, người đó đã biết cách luyện nhân đan, lại tự bố trí yêu trận khiến mây mù che núi, ngăn người tham gia vào điều tra. Mấy chiêu thức này, tất cả đều không phải người luyện khí bình thường có thể làm được, muốn giấu, sợ là cũng không giấu kỹ được.
Phương Thốn nhẹ gật đầu, biểu thị đồng ý.
Đây là việc rất tốn công làm, mà cũng tốn công nói, để Mạnh Tri Tuyết làm là thích hợp nhất…
Suy cho cùng nàng ta là Mạnh ngốc… Mạnh tiên tử!
Mạnh tiên tử rất hữu dụng…


Lời đã nói xong, mọi thứ cũng đã được sắp xếp ổn, hai người ngồi lặng lẽ, Phương Thốn khua cây quạt, Mạnh Tri Tuyết do dự một lúc, sau đó nói nhỏ:
-Phương nhị công tử, hôm qua lúc chúng ta bị lão Triều đùa giỡn, bỗng có cao nhân nhắc tỉnh, chỉ rõ cho chúng ta…
Vừa nói, vừa nhìn Phương Thốn với ánh mắt hoài nghi:
-Cao nhân đó…
-Gì?
Phương Thốn sững người, xua tay cười nói:
-Không phải ta, đừng nghĩ lung tung, đừng nhìn ta như vậy…
Mạnh Tri Tuyết nghe xong, ánh mắt có chút bất lực.
-Công tử, dưa hấu được ướp lạnh xong rồi…
Cũng vào lúc này, Tiểu Thanh Liễu xách dưa được ngâm trong một cái thùng gỗ, phấn khởi đi đến.
Nghe thấy tiếng của Tiểu Thanh Liễu, Mạnh Tri Tuyết bỗng ngẩng đầu lên nhìn cậu ấy.
Phút chốc sau, đột nhiên hướng ánh mắt về phía Phương Thốn, trong ánh mắt mang hàm ý tinh nghịch.
-Ha ha, việc không quan trọng khoan nói, ăn dưa ăn dưa…
Phương Thốn trừng mắt nhìn Tiểu Thanh Liễu, vẫy vẫy tay gọi Mạnh Tri Tuyết:
-Khó mà trốn học được một lần, còn phải suy nghĩ chuyện đau đầu thế này, có hơi đối xử không tốt với bản thân rồi, thôi thì cứ ngắm phong cảnh này, tận hưởng sự tự tại từ cơn gió lạnh thổi tới…
Chuyện hài lòng trong đời người, còn có gì bằng xem náo nhiệt ăn dưa thêm cả làm việc thiện sao?
Mạnh Tri Tuyết là người thuộc trường phái hành động, nói là làm, sau một lần nàng bị Phương Thốn mang theo trốn học hôm trước, nàng ta như tìm được chân trời mới, bên trong học đình, rất ít người nhìn thấy bóng dáng của nàng, ngay cả Hạc Chân Chương cũng bắt đầu thường xuyên mất tích.
Phương Thốn biết bọn họ đã bắt đầu triển khai kế hoạch đối phó với lão Triều, hay nói đúng hơn là điều tra lão Triều cùng yêu quái tu luyện bằng cách luyện nhân đan đứng sau Linh Tú giáo viên, hiện tại không biết bọn họ có tra ra được gì không, vì đây là một mạch nước ngầm rất sâu, hai người kia dùng một tay che trời bấy lâu nay, cho dù là viện chủ hay thành thủ đều không làm được gì thì làm sao bọn họ có thể tra được chân tướng, nói dễ hơn làm.
Vì vậy, lúc này có thể tra ra chân tướng hay không cũng không quan trọng.
Quan trọng là chân tướng này có thể được lan truyền rộng rãi đến mọi người, lưu truyền hậu thế được hay không!
Vì Phương Thốn hiểu rõ đạo lý này nên hắn không tham dự vào chuyện bọn họ đang làm, hắn để bọn họ tự điều tra, tìm ra manh mối, tìm ra chân tướng, cách làm rườm rà lại thụ động như vậy không phải là tác phong của Phương Thốn, hắn thích chủ động tìm ra chân tướng, không đi tìm sơ hở của đối phương mà là buộc những người đó phải lộ ra sơ hở!
Hiện giờ nhân tiêu vẫn chưa lộ ra dấu vết nhưng thái độ của thành thủ cùng viện chủ lại càng làm cho người khác hoang mang.
Ngay cả Thôn Hải Bang cũng lộ ra một cổ tà khí.
Nhưng không sao, hiện tại nhân đan đã ở trong tay của hắn, như vậy bọn họ sẽ dễ dàng bị hắn dắt mũi.
Xem ra sắp phải nghịch chuyển thế tấn công, phòng thủ.
Có thể thấy, bọn họ đang rất sốt ruột…
…Vậy thì cứ để bọn họ tiếp tục sốt ruột một khoảng thời gian nữa vậy!
Nhân đan trong tay hắn, muốn tìm cũng không dễ…
Nhìn từ bên ngoài, Phương nhị công tử vẫn là một học sinh ngoan ngoãn hiếu học, mỗi ngày trời chưa tối mịt thì không về nhà, chỉ đi và về hai nơi là thư viện và nhà, ban đêm chuyển hóa công đức, tìm hiểu phép Ngự Vật, ban ngày tu tập ở học đình.
Trong âm thầm lặng lẽ, thông qua sự tìm hiểu của Tiểu Thanh Liễu, hắn cũng biết tình cảnh hiện tại ở thành Liễu Hồ, bên đó đã sớm nổi gió phun mây, một viên nhân đan mất tích khiến cho toàn bộ thành Liễu Hồ đều rơi vào trạng thái hoảng loạn, theo tìm hiểu của Tiểu Thanh Liễu, các đại đạo đều đã bổ sung cao thủ tọa trấn, thành thủ một phương cũng đã thỉnh các vị kỳ nhân dị sĩ, chẳng phân biệt ngày đêm, suy diễn tung tích của nhân đan.
Nó giống như một sợi dây thừng, càng kéo chặt một phân, thịt sẽ bị căng chặt thêm một chút.
Dưới tình huống như vậy, thậm chí là học sinh tu hành của thư viện cũng chịu ảnh hưởng nặng nề, bởi vì các giáo viên, tọa sư đều đã bị bắt đi tứ phương tám hướng nên trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ không rảnh để lo cho việc học của các học sinh, tất cả đều phải tự học.
Nghe nói, chư vị giáo viên dẫn đầu thư viện là lão tiên sinh Chung Việt.
Vị lão tiên sinh này ở chuyện Linh Tú giáo viên rất nóng tính, quăng vỡ hết vài cái ly trân quý.
Hơn nữa, ngày hôm sau, ông ta chủ động xin ra trận, muốn nghiêm túc điều tra về chuyện nhân đan.
Đối với việc này, Phương Thốn chỉ nghe rồi cười!
Hiện giờ hắn chỉ có một yêu cầu duy nhất cần xem xét.
Làm như thế nào để lợi dụng nhân đan, tiêu diệt Thôn Hải Bang, thậm chí là dẫn dụ nhân tiêu ra ngoài…
Trải qua một phen suy xét cẩn thận, hắn nghiêm túc vạch ra và thực hiện một kế hoạch phức tạp!
Bước đầu tiên, lợi dụng nhân đan.
Bước thứ hai, tiêu diệt Thôn Hải Bang, dẫn dụ nhân tiêu ra ngoài.
Bước thứ ba, về nhà ăn cơm!


Nhưng để thực hiện được kế hoạch vĩ đại này, Phương Thốn cần phải hoàn thành một bước mấu chốt nhất.
Xử lý nhân đan!
Hiện giờ viên nhân đan tác động lên toàn bộ thành Liễu Hồ đang nằm trong tay hắn, kéo dài thêm một thời gian nữa, công đức sẽ bị tiêu hao đi phân nửa. Dựa theo kế hoạch của hắn, ngay cả bước đầu còn chưa hoàn thành, công đức cũng đã bị thâm hụt…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất