Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 155. Trả lại phương pháp cho hắn (3)

Chương 155. Trả lại phương pháp cho hắn (3)


Tướng chủ kia nghe vậy thì cười giễu nói:
-Ha ha, nói cái gì mà Bảo Thân không chia cao thấp, chẳng qua cũng chỉ là trò cười lớn mà tất cả mọi người đều biết, nếu như phương pháp Bảo Thân không chia cao thấp vậy thì Nhị m Dương Tiên Thánh nhất phẩm, Tứ Lưu Ly Kim Ngọc tam phẩm từ đâu ra?
Trên mặt dường như cũng hơi cảm khái lại ẩn ẩn kèm theo vẻ lạnh lùng chế giễu:
-Huống hồ, mặc dù năm đó Phương Xích tiên sư tu hành phương pháp Bảo Thân bình thường nhất của Đại Hạ chúng ta nhưng bây giờ hắn ta đã là tiên sư có địa vị cao quý, Phương gia ở Liễu Hồ cũng đã không còn là Phương gia ở Liễu Hồ năm đó, Phương nhị công tử là đệ đệ duy nhất của tiên sư há có thể tu phương pháp Bảo Thân tứ phẩm này?
-Vậy… ta đi chém giáo viên nhiều chuyện này?
-Không cần!
Người bưng chung rượu thản nhiên nói:
-Chúng ta chỉ cần đưa phương pháp mà hắn cần phải có cho hắn là được rồi!
-Luyện tức cao giai, bắt đầu từ việc vận hành nội tức bên trong, nuôi dưỡng nhục thân…
-Đợi khi luyện tức hoàn tất, căn cơ của bảo thân cũng đã được đặt xuống. Ngược lại, sẽ có thể nhanh hơn những người khác tận nửa bước để hoàn thành bảo thân sao?
Khi tan học, Phương Thốn vẫn đang suy nghĩ về những gì mà Lam Sương tiên sinh đã dạy cho hắn ta ngày hôm nay, cảm nhận sâu sắc được việc có lão sư chỉ dạy và không có lão sư chỉ dạy, quả nhiên là hoàn toàn không giống nhau. Cùng trên một con đường tu hành, nhưng nhờ vào một số mấu chốt quan trọng, sự phân bố năng lượng vào những thời điểm nhất định, hoàn toàn có thể khiến bản thân đi nhanh hơn những người khác…
-Những gì mà Lam Sương tiên sinh chỉ ra, quả thực là vấn đề lớn nhất mà mình đang gặp phải…
-Chỉ là nếu như mình thực sự tu hành theo cách này, sau này mình cũng chỉ có thể tiến vào Cửu Tiên Tông tu hành mà thôi…
-…
-…
Với những suy nghĩ này trong đầu, Phương Thốn quay trở lại Phương trạch. Sau khi ăn tối xong thì bình tĩnh ngồi xuống suy nghĩ.
Hắn thử cái phương pháp mà Lam Sương tiên sinh đã truyền thụ cho hắn ở trong lòng một lần, càng nghĩ càng cảm thấy Nguyệt Hoa Thần của Cửu Tiên Tông vô cùng khác thường và huyền bí. Nếu chỉ là căn cơ bình thường của Bảo Thân, vậy thì sau khi tu luyện thành công, cũng chỉ có thể sở hữu nhục thân và sức mạnh vượt qua người thường, có thể thoát thai hoán cốt, khống chế ngũ khí. Còn Nguyệt Hoa Thân này rõ ràng là trên cả ngũ khí, càng lợi hại hơn một bậc.
Đây cũng chỉ mới là căn cơ mà thôi!
Sau khi tu luyện Nguyệt Hoa Thân thành công, thậm chí có thể tu hành Bảo Thân thông qua pháp môn này, thủ đoạn ngự địch và nhiều hơn thế nữa!
Nếu so với Bảo Thân và Luyện Tức Cảnh bình thường, thì rõ ràng đây là bước vào một thế giới khác.
Và sau khi luyện thành Nguyệt Hoa Thân này, so với Bảo Thân bình thường, nó lại tiến vào một thiên địa khác!
Đương nhiên rồi, cho dù hiện tại không đề cập tới những thứ này, chỉ cần nửa bước đi mà Lam Sương tiên sinh đã dành cho hắn, cũng đã là cực kỳ đáng quý rồi.
Nếu với tốc độ hiện tại, hắn còn hơn một tháng nữa, là có thể tu luyện đến Luyện Tức Cảnh viên mãn rồi. Đến lúc đó, tu luyện Bảo Thân lại là một vấn đề nan giải khác. Mạnh Tri Tuyết đã bắt đầu tu luyện từ một năm về trước, nhưng hiện tại cũng chỉ mới luyện được hơn phân nửa. Hắn ta chỉ còn có nửa tháng, vậy thì có bao nhiêu cơ hội để trước khi rời khỏi thư viện có thể tu luyện thành công Bảo Thân hả?
Đi trước nửa bước này, vậy thì cơ hội cũng sẽ lớn hơn rồi.
-Chỉ là mình thực sự phải nhận ân tình này của Lam Sương tiên sinh ban cho sao?
Phương Thốn ngồi trên giường, bình tĩnh suy nghĩ.
-Công tử…
Cũng ngay khi Phương Thốn sắp đưa ra quyết định thì giọng nói khe khẽ của Hoàng quản gia vang lên từ ngoài cửa.
-Có chuyện gì?
Phương Thốn thu lại nội tức, bình tĩnh hỏi.
Hắn ta biết, sau khi hắn ta đã dặn dò xuống dưới, nếu không có việc gì quan trọng thì Hoàng quản gia tuyệt đối sẽ không dám vào phòng để quấy rầy hắn ta.
-Vừa rồi có người tới thăm, nói là gửi đến di… di vật của đại công tử!
Giọng của lão Hoàng quản gia có chút run rẩy, không thể kiểm soát được.
-Soạt!
Phương Thốn đột nhiên mở mắt ra, con ngươi không khỏi hơi co rút lại:
-Là di vật của huynh trưởng sao?


Trong đầu hắn ta đột nhiên hiện lên vô số nghi ngờ. Nhưng hắn ta rất nhanh liền bước ra khỏi phòng, đi theo lão Hoàng quản gia đến lương đình ở sân ngoài. Chỉ nhìn thấy chính giữ ngôi đình đó, trên cái bàn đá đã đặt sẵn một cái hộp đen, nhưng lại không thấy bất kỳ một người nào cả. Khi hỏi lão Hoàng quản gia thì mới biết người bên kia chỉ đưa hộp đen đến và nói rõ mục đích, sau đó liền đi ngay, người hầu trong nhà đuổi theo ra ngoài, nhưng đã không thấy người đâu rồi.
Phương Thốn nhìn xung quanh, đã không thấy bóng hình của Tiểu Thanh Liễu ở đâu cả, nên cũng không hỏi thêm.
Hắn ta chỉ nhíu mày nhìn chiếc hộp đen đó. Một lúc lâu sau, hắn ta mới từ từ đưa tay lên, với lấy nắp hộp.
-Công tử…
Lão Hoàng quản gia đột nhiên lên tiếng, nhanh chóng chạy đến trước mặt của Phương Thốn, và quay đầu lại, van xin nói:
-Để ta mở cho!
Phương Thốn nhìn thấy sự lo lắng của ông ta, trầm lặng một lúc rồi khẽ gật đầu.
Lão Hoàng quản gia dùng đôi bàn tay run rẩy đó ấn lên nắp hộp, do dự một chút rồi nói:
-Hay là công tử đứng ra xa một chút trước được không?
-Không cần đâu, cứ mở ra đi!
Sau khi nghe Phương Thốn ra lệnh xong, Lão Hoàng quản gia hít một hơi thật sâu vào, nhắm mắt lại và dứt khoát mở ra.
Khoảnh khắc nắp hộp vừa mở ra, ông ta ngay lập tức nhảy lùi ra sau vài bước, đồng thời duỗi hai tay ra chặn ngay trước mặt của Phương Thốn, để đề phòng có biến cố gì đó xảy ra.
Nhưng trong hộp, không có một chút âm thanh nào, cũng không có thay đổi gì cả.
Lão Hoàng quản gia nhắm mắt lại đợi một hồi lâu, thấy không có gì bất thường, lúc này mới yên tâm được một chút. Vươn đầu ra liếc nhìn vào trong cái hộp đó, thần sắc có chút do dự, quay sang Phương Thốn nói:
-Công tử, trong hộp này hình như là một quyển kinh thư…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất