Chương 336. Vụ cá cược này, lên rồi (2)
Có phải Thủ Sơn Tông bảo đảm không mời cao thủ khác đến trợ giúp hay không, thậm chí còn hỏi một điều rằng có phải cho dù Khuyển Ma này bị pháp bảo của Thủ Sơn Tông đánh trọng thương hay không, thì cuối cùng vẫn là ngũ đại tông môn giết, vậy vẫn coi như là ngũ đại tông môn thắng đúng không?
Phương Thốn chỉ cười cười đáp ứng.
Đến lúc này, ngũ đại tông môn đã không có bất kỳ lý do gì mà không đồng ý.
Cho dù bọn họ cũng đều cảm thấy, Thủ Sơn Tông càng đáp ứng hào sảng như vậy, càng có thể có cái bẫy nào đó, nhưng bọn họ vẫn không nhịn được phải đáp ứng, một là ba trăm long thạch quá mê hoặc người, hai là thật sự không nghĩ tới có lý do gì để thua ván này...
Nói thế nào đi nữa, cho dù thua, cái giá cũng coi như không quá lớn!
Hoàn toàn không có lý do gì mà không đánh cược...
Đương nhiên rồi, có lẽ bên trong đó có một lý do khiến mọi người rất khó để ý được.
Ván bạc này dù sao cũng là hai người Thanh Tùng và Hàn Thạch trưởng lão đưa ra, hai người này quá tức giận...
Nếu mà không đáp ứng, mấy vị tông môn trưởng lão lo lắng rằng lòng mình sẽ không yên!
…
…
Pháp chu nổ ầm ầm, Kim Phù bay lên không trung, Thần Điểu giương cánh, khói mây lẫn lộn.
Luyện khí sĩ của lục đại tông môn, cho dù là trong quá trình thương lượng những chuyện này, cũng một mực xuất phát về phía Tiểu Thái Xuyên núi Ô Nha, chứ không đề cập đến tốc độ nhanh hay chậm, bởi vì điều động người từ trong tông môn phải cần một thời gian nhất định...
Cuộc đặt cược như vậy đã bắt đầu, các đại tông môn đều bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
Cửu Tiên Tông lập tức triệu tập ba mươi đệ tử tới, ngoài ra còn có thêm một vị trưởng lão am hiểu võ pháp.
Nhạc Thủy Tông lập tức triệu tập sáu mươi tên đệ tử, hai vị trưởng lão tới!
Về phần Vân Hoan Tông, càng dứt khoát hơn, trực tiếp cho người mang một trong hai món pháp bảo hộ đạo tới.
…
…
Mỗi tông môn đều đang tìm mọi cách gia tăng thực lực của mình, ở một mức độ nào đó, lúc này bọn họ đã không suy nghĩ vấn đề thắng thua với Thủ Sơn Tông, mà là đề cập đến bốn đại tông môn khác. Tuy rằng nói, kỳ thật ngũ đại tông môn có thể lựa chọn phương pháp chia đều năm trăm long thạch này, nhưng dù sao ai chém được thủ cấp của Khuyển Ma thì người đó có tư cách lớn nhất để nhận năm trăm long thạch... Vậy thì tại sao phải chia đều chứ?
Rõ ràng bản thân rất hy vọng lấy được long thạch này!
Cũng là suy nghĩ này, số người của quân ngũ trảm yêu này càng ngày càng nhiều, khí thế càng ngày càng thịnh vượng, dường như đã có thể lấn át tất cả, mà dưới khí thế cuồn cuộn này, cờ trên trung tâm pháp chu của Thủ Sơn Tông cũng càng thêm nổi bật.
Trên đường đi, không biết bao nhiêu thế gia, thành thủ, thư viện, tán tu... đều ghi lại tên Thủ Sơn Tông.
Cái khác không nói, chỉ việc mang theo nhiều luyện khí sĩ như vậy xuất hành, đã rất uy phong rồi...
…
…
-Cái này... haiz, đó là cái gì... thôi rồi!
Mà pháp chu của Thủ Sơn Tông bị vô số luyện khí sĩ của ngũ đại tông môn vây quanh ở giữa, Tiểu Từ tông chủ thì đứng ngồi không yên, đi đi lại lại, lúc lại khẽ thở dài một tiếng rồi lắc lắc đầu ở bên cạnh Phương Thốn, lúc thì lại đi qua đi lại trước mặt hắn, có lời muốn nói mà không dám nói, vẻ mặt ngại ngùng, cuối cùng khiến cho Phương Thốn chóng cả mặt, gõ gõ quyển sách nói:
-Ngươi có để cho người khác đọc sách không hả?
Tiểu Từ tông chủ lập tức ngồi xuống, nói:
-Phương trưởng lão, hay là ngươi vẫn nên nói cho ta biết đi...
Phương Thốn hơi giật mình, nói:
-Nói cho người biết cái gì?
Sắc mặt Tiểu Từ tông chủ hiện lên vẻ đau khổ, hỏi:
-Rốt cuộc là ngươi đang giấu diếm thủ đoạn gì?
Phương Thốn cuộn quyển sách lại rồi chỉ về hướng cửa khoang, nói:
-Đi!
Tiểu Từ tông chủ ngượng ngùng đứng dậy, vừa đi vừa quay đầu lại, muốn đi nhưng lại không nỡ.
Trùng hợp lúc này Vũ Thanh Ly tiến vào, nói:
-Bố trận đồ mới của ngũ đại tông môn đã được đưa tới đây!
Tiểu Từ tông chủ lập tức đi theo, nói:
-Vừa hay ta cũng muốn xem một chút!
Phương Thốn mở bố trận đồ ra bàn thì thấy thế trận này vẫn là dùng lục đinh bố giáp trận đồ, ý là vì lục đại tông môn, mỗi người thủ một phương, cùng tiến cùng lui, chính là một loại trận thế tấn công tàn nhẫn nhất, trận pháp không phải là cao minh như thế nào, mà là bao vây tứ phía, không cho đối thủ một chút cơ hội trốn thoát, trận thế bình thường, phần lớn là vây ba phóng một, để lại một con đường sống, ý chính là để cho đối thủ mệt mỏi chạy trốn, tiêu hao tinh lực, không đến mức phải như chó nhảy tường, nhưng Lục Đinh Lục Giáp này, lại thật sự muốn vậy ép đối phương đến chết.
-Xem ra bọn họ thật sự là muốn nhẫn tâm rồi...
Phương Thốn cười, lại xem sự sắp xếp của Thủ Sơn Tông, chỉ thấy trận vị phía sau Thủ Sơn Tông vốn là vị trí Giáp Sửu, hiện giờ đã câu đi, một lần nữa lấp đầy một vị trí Đinh Quý, hơn nữa sự cản trở của thế núi ở đây, cần phải trông coi, chỉ là một cái thung lũng hẹp mà thôi!
Vũ Thanh Ly cười nói:
-Vị trí này, quả thực chính là an toàn nhất, chỉ cần xem kịch là được!
-Nếu như chỉ xem kịch, cũng có nghĩa là chúng ta căn bản không tiếp xúc được mấy con yêu ma, sợ là ngay cả ở bên cạnh trận đại chiến này cũng không chịu được, cho dù trong tay có pháp bảo lợi hại gì, cũng không có đủ không gian để tế ra ngoài... ngũ đại tông môn này đáng sợ đến mức nào, chúng ta thật sự có thể chém con Khuyển Ma kia mà, nếu như vậy, bọn họ dường như rất hận nên phải đuổi chúng ta về Thủ Sơn Tông mới yên tâm sao?
Tiểu Từ tông chủ trông rất bình tĩnh, nhưng thực ra lo lắng không yên.
-Như vậy không phải vừa hay sao?
Phương Thốn cười nhạt, ném trận đồ sang một bên, nói:
-Thật sự để khiến đệ tử Thủ Sơn Tông chúng ta phải ra tay, không nắm chắc thì cũng không phải, tuy rằng có bảo thân pháp, nhưng thật sự muốn những đệ tử này trưởng thành lên, còn cần một khoảng thời gian, hiện tại, quá miễn cưỡng...