Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 338. Từng đống xương khô (2)

Chương 338. Từng đống xương khô (2)


Trưởng lão Cửu Tiên Tông và đệ tử thoáng dừng một chút, lạnh lùng nhìn lại, lãnh đạm nói:
-Là ai đang nói chuyện?
-Ào ào.
Ngọn núi Bạch Cốt kia bỗng nhiên đổ xuống, từ trong đống xương khô, một con đại mãng xà vảy đen dài bảy tám trượng bỗng đâu chui ra, yêu khí quanh người nó bốc hơi, tỏa ra yêu khí hung sát vô tận, đầu mãng xà khổng lồ không ngừng lắc lư, dần dần hóa thành một con mãng xà đầu người, trên người yêu ma mặc một chiếc áo giáp màu đen nặng nề, trong tay mang theo một chiếc kích tam giác, vẻ mặt hung hăng cười lớn rồi nói:
-Là ông nội ngươi đây.
Ào ào, xương khô ở chung quanh cũng vỡ vụn, một con tiểu yêu chui ra, lớn giọng kêu lên, không ngừng reo hò.
-Cái này...
Nhìn thấy yêu tướng này cản đường, ánh mắt trưởng lão và đệ tử của Cửu Tiên Tông đều lạnh lẽo, nói:
-Yêu ma của núi Ô Nha ngông cuồng như vậy sao?
Thấy luyện khí sĩ của nhân tộc, không nói lập tức nhượng bộ rút lui, hoặc quỳ xuống cầu xin tha thứ, mà còn dám nói ra những lời ngông cuồng như vậy?
-Chẳng trách núi Ô Nha này có thể có biệt danh ghê gớm như thế, yêu ma tràn lan như vậy, cũng đã rất nhiều năm chưa từng thấy qua...
Cưỡi trên mây, Lục trưởng lão của Cửu Tiên Tông thở dài một tiếng, lại nhẹ nhàng nói:
-Quả thật, ngay cả lão phu cũng quên mất, đã bao nhiêu năm chưa từng thấy qua yêu ma dám xưng ông nội ở trước mặt lão phu...
Cát trưởng lão cũng gật đầu, cười rồi thở dài một tiếng, sau đó nhìn chung quanh.
Chỉ thấy lúc này trên không trung xa xôi, núi non trùng điệp khắp nơi, đều có không ít yêu ma nhảy ra, ngăn cản đường đi, quát lớn về hướng các trưởng lão và đệ tử của đại tông môn, có người cầm yêu khí trong tay, có người vung cờ, còn trực tiếp phun ra một ngọn lửa dữ dội, đốt cháy toàn bộ núi rừng, giống như ngăn cản trước mặt các tông môn, khí thế độc ác hừng hực, lại khiến mọi người có một loại cảm giác như đang trong chiến trường.
-Ha ha, đã sớm nghe nói người của quận Thanh Giang bên kia có chút phát ngôn ngông cuồng, muốn bất kính với Thực Nguyệt Thần Quân nhà ta. Các ngươi thật sự là tự tìm tới cửa, đừng có nói nhảm, Thực Nguyệt Thần Quân chúng ta không thù không oán với luyện khí sĩ Thanh Giang các người, nước sông không chạm nước giếng, nếu như các ngươi biết điều rút lui thì chúng ta có thể sống yên ổn với nhau, còn nếu muốn chạm đến lãnh địa nhà ta, vậy đừng trách chúng ta xuống tay vô tình...
Đối diện với Cát trưởng lão và Lục trưởng lão, vị yêu tướng kia vẫn đang lớn tiếng quát.
Một đám đệ tử Cửu Tiên Tông nghe được thì đùng đùng tức giận, nhưng các trưởng lão không hạ lệnh nên cũng chỉ có thể tạm thời nhẫn nại.
Trong lúc nhất thời, Cửu Tiên Tông dường như trở nên trầm mặc, giống như bị yêu tướng dọa cho sợ luôn.


-Nơi này cách cổng núi Ô Nha còn hơn ba mươi dặm, với thực lực của đám đệ tử ta, toàn lực chạy tới, cần thời gian một nén hương, trước tiên chạy tới tông môn của núi Ô Nha, cũng chắc chắn sẽ phải đỡ lấy sự phản công lớn nhất của núi Ô Nha.
Cát trưởng lão cũng không để ý tới lời yêu tướng kia, mà ánh mắt lại lướt về phía khu vực chung quanh, trong lòng đang tính toán gì đó.
Cùng lúc đó, các chư tông khác đều có suy nghĩ giống nhau, hoặc là tính toán vị trí của chư tông và khoảng cách giữa mình với núi Ô Nha, hoặc là đo lường thực lực của những yêu tướng này, tính xem làm thế nào để mình công vào trong núi sẽ có thể thắng nhất.
Trong hư không, cũng không xuất hiện kiểu bầu không khí kịch liệt đối kháng, ngược lại có vẻ có chút kiềm chế.
Mà lúc này, con đường phía trước là hợp lý nhất, gặp ít yêu ma chặn đường nhất của Thủ Sơn Tông, chúng đệ tử đều tràn đầy khẩn trương.
Phương Thốn tỏ ra bình tĩnh nói với Vũ Thanh Ly:
-Sử dụng thần phù!
Vũ Thanh Ly đáp ứng, không thèm nhìn đám tiểu yêu đang cản đường pháp chu, mấy tiểu yêu đang nhảy nhót mắng to, mà là lấy một đạo thần phù vào trong tay theo một trật tự, sau đó bên cạnh như không có người, đánh pháp lực vào, trực tiếp tế lễ giữa không trung.
-Ào ào.
Thần phù bay lên không trung, nhất thời trôi nổi khắp không gian, đến mấy chục dặm cũng có thể thấy được.
Mấy tiểu yêu đối diện đều ngây ngẩn cả người, đây là muốn làm cái gì, chúng ta đứng ở chỗ này, ngươi tế lên không trung làm gì?
Đốt cháy nhiều tiền hơn, để khiến phù triện nổ như pháo hoa sao?


-Không hay rồi, Thủ Sơn Tông tranh động thủ rồi...
Nhưng cũng chỉ trong chốc lát, theo thần phù tế ở giữa không trung, sắc mặt của năm vị trưởng lão chung quanh lập tức biến đổi.
Nhìn thấy phương hướng tế hiến thần phù kia, chính là đến từ Thủ Sơn Tông, họ lập tức đều biết có gì đó không ổn, tự nói trong lòng:
-Thủ Sơn Tông trước kia tự tin như vậy, dám đánh cược với Ngũ Tông đã chứng tỏ bọn họ quả thật có thủ đoạn lợi hại nào đó, nắm chắc rằng có thể đánh chết Khuyển Ma kia, hiện giờ bọn họ muốn tranh ra tay trước, chẳng lẽ muốn là người đầu tiên khiến cho Yêu Ma của núi Ô Nha kia chú ý đến chỗ đó?
Trưởng lão của ngũ tông, không ai để ý tới những yêu ma chặn đường này.
Luyện khí sĩ đều tu luyện công phu dưỡng khí, thấy từng đống xương khô thì đã là gì, bị yêu ma mắng là cháu nội thì cũng có là gì?
Không đáng để nhắc đến!
Điều bọn họ để ý, ngược lại chính là phản ứng của Thủ Sơn Tông!
So với yêu ma của núi Ô Nha này, điều bọn họ càng lo lắng hơn chính là Thủ Sơn Tông sẽ thắng trận đánh cược này!
Cũng bởi vậy, nhất cử nhất động của Thủ Sơn Tông đều làm người ta phải lay động!
-Ào ào...
Cũng trong lúc thần phù bay lên không trung, ngay cả yêu tướng chặn đường phía trước cũng đã dẫn tới thì bỗng nhiên Cát trưởng lão của Cửu Tiên Tông chợt nhào ra, trong giây lát ống tay áo lớn được mở ra, đi tới trên đỉnh đầu yêu tướng xà thủ kia, yêu tướng kia cũng kinh hãi, quái một tiếng, xà thủ nhất thời thăm dò trong không trung, dài khoảng bốn năm trượng, phải cuốn lấy Cát trưởng lão.
-Chà, vài con xà trùng mà cũng dám xưng vương xưng bá sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất