Chương 355. Chém yêu ma như thế nào? (2)
Nhìn thân thể bị trọng thương của nó là biết, sau khi nó liều mạng sử dụng một đạo đan quang thì hung uy lập tức tăng vọt, cho dù là Tiểu Từ tông chủ liên thủ cùng hơn mười vị đệ tử Thủ Sơn Tông thì cũng không phải là đối thủ, ngược lại bị nó làm chủ cục diện...
Nhưng bây giờ Phương Thốn đã hiểu được tác dụng của viên đan dược vậy tự nhiên là có đối sách.
Liều mạng sử dụng đan quang cũng không thực sự tốt.
Con Khuyển Ma này đã trọng thương, thân thể suy yếu, việc sử dụng viên đan dược này cũng là một gánh nặng đối với nó.
Cho nên, đầu tiên dùng Thần Minh khiến nó loạn đầu, thần niệm suy yếu, không khống chế được đan quang, làm cho kinh mạch của nó loạn lạc, ảnh hưởng đến khả năng khống chế cơ thể của nó. Sau đó lại thi triển Tiểu Hàn Lệnh, dùng Pháp Tắc Hư Không quấn quanh thân thế nó khiến nó khó có thể hành động. Cuối cùng là thi triển Phược Ma Kim khiến cho Khuyển Ma như cừu non đợi bị làm thịt.
Vì Phương Thốn đẩy ngược Thần Minh Luyện Thân Pháp nên hắn hiểu rõ các loại thuật pháp bên trong Thần Minh Bí Điển.
Không ai có thể hiểu sâu về thuật pháp bằng hắn.
Đương nhiên cũng không có ai hiểu rõ tác dụng của những thuật pháp này hơn hắn.
Sau khi tìm ra tai họa ngầm của Khuyển Ma thì dùng thuật pháp thần diệu của Thủ Sơn Tông áp chế nó cực kỳ đơn giản.
Đương nhiên nó chỉ đơn giản trong mắt Phương Thốn.
Còn trong mắt trưởng lão và đệ tử ngũ đại tông môn thì Phương Thốn lại có chút cao thâm khó lường.
Nhất là một vài trưởng lão lớn tuổi nhìn các đệ tử Thủ Sơn Tông bạo phát thần uy, áp chế Khuyển Ma, ma uy lẫm liệt bậc này thậm chí để bọn hắn nhớ tới Thủ Sơn Tông trước kia, lúc còn gọi là “Thần Minh Tông”...
...
...
-Lão phu đã nói rồi, yêu... yêu này không thể chém, vì sao các ngươi còn không lui lại?
Lúc Khuyển Ma bị trói, Thủ Sơn Tông sắp thắng thì trong hư không bỗng nhiên vang lên một tiếng hét lớn già nua.
Chính là Phạm lão tiên sinh.
Cho dù là hắn, thân là một quận quận thủ, có pháp bảo mà Thần Vương ban thưởng, chưởng khống đất đai một quận, thế nhưng đưa hình bóng của mình đến một khoảng cách xa như vậy thì cũng là một việc cực kỳ tốn sức. Bởi vậy vừa rồi hắn nghiêm nghị dặn dò, nhìn thấy các tông đều đã dừng tay thì cảm thấy yên tâm, chỉ là tự nhiên bây giờ trong lòng lại cảm thấy không ổn thế là lại tới để xem thế cục thì phát hiện một cảnh kinh người.
Một tiếng quát chói tai vang vọng giữa không trung khiến trưởng lão các tông nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời vẻ mặt trở nên cực kỳ phức tạp.
-Lùi lại?
Phương Thốn ngẩng đầu nhìn về phía không trung, cười nói:
-Chúng ta phụng mệnh lão tiên đến đây chém giết Khuyển Ma, vì dân trừ hại, bây giờ Khuyển Ma đã sắp bị chặt đầu thì vì sao lại muốn chúng ta lui binh rồi? Vậy chẳng lẽ chúng ta sẽ không được nhận ba mươi vạn công đức kia?
-Ngươi...
Phạm lão tiên sinh giận dữ, nhưng nhất thời cũng không thể giải thích, chỉ có thể nói:
-Lão phu tự có an bài... Các ngươi mau dừng tay.
-Ha ha.
Phương Thốn cười cười, nhìn về phía hai vị trưởng lão.
Sắc mặt hai vị trưởng lão Thanh Tùng cùng Hàn Thạch lộ ra vẻ hết sức khó xử, bọn hắn thở dài một tiếng rồi đồng thời phất tay áo lên, giữa không trung lập tức xuất hiện một đám mây che khuất bóng dáng của Phạm lão tiên sinh. Rõ ràng Phạm lão tiên sinh vẫn đang gầm thét thế nhưng thanh âm cũng trở nên càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng yếu, cuối cùng không nghe thấy gì nữa, tuy lão không cam lòng, nhưng cũng chẳng còn cách nào.
Ô Nha Sơn gần biên giới Thanh Giang, hắn có thể truyền tống bóng dáng đến đã là rất miễn cưỡng rồi.
Phương Thốn một lần nữa nhìn Khuyển Ma, trong lòng đã quyết định xong:
-Nên kết thúc.
...
...
-Đáng hận, đáng hận, gâu gâu...
Mà con Khuyển Ma trên không trung kia bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ có thể mượn dược hiệu của đan dược mới có thể chống đỡ lâu như vậy. Bây giờ nó bị Tiểu Từ tông chủ áp chế, chống đỡ càng lâu càng có cảm giác khí huyết sôi trào, nếu tiếp tục đấu nữa chỉ sợ nó sẽ bạo thể mà chết, trong lòng nó tràn đầy tuyệt vọng, nhất là khi nhìn thấy bóng dáng lão tiên sinh bị che khuất thì càng biết là mình không còn cơ hội sống nữa...
Giờ phút này nó mặc kệ tất cả phun ra một mảnh khí huyết hóa thành từng ngọn lửa hung hãn trên không trung.
Mà thân thể của nó thì càng ngày càng nhỏ lại, tốc độ tăng vọt bay trên không trung.
Lúc này nó đã không còn bị Kim Tuyến Vân Tằm Ti trói buộc, vẫn luôn có hy vọng chạy thoát, nhưng mà nó lại phát hiện Tiểu Từ tông chủ đang từ phía nam lao đến. Trong lòng nó giật mình muốn phóng về hướng tây thì lúc nhìn về phía tây lại thấy có một vị Hàn Tùng trưởng lão dáng người khô gầy đang lạnh lùng nhìn nó, nó giật mình nhìn về phía đông thì thấy Hàn Thạch trưởng lão đã tới.
Nó lo lắng bay ngược trở lại phía bắc thì lại thấy một nam tử trẻ tuổi mặt đầy hung ác đang lạnh lùng canh giữ ở phía bắc, trên thân khí tức Thần Ma đang khuấy động, dường như hiển hóa ra một tôn thần ma u ám mịt mờ, quanh thân đều có tia chớp màu đen quấn quanh, phía sau lưng hắn tựa như đang có cánh cổng địa ngục trong truyền thuyết...
-Gàoo...
Ngay lập tức Khuyển Ma từ bỏ ý định giao thủ với tên này, lần nữa quay đầu lại.
Lúc này nó đã mất hết can đảm, đành phải liều lĩnh dùng một đạo đan quang.
Sáu đạo đan quang đang tỏa ra từ cơ thể của nó trong chốc lát mất đi một đạo, mà trong nháy mắt quanh thân nó có vô số huyết mạch nổ tung, một tầng bụi cuồn cuộn như gió lốc quấn quanh thân nó...
-Các ngươi ép ta vào chỗ chết, vậy ta đồng quy vu tận cùng các ngươi...
Giọng nói lạnh lùng mang theo vẻ tuyệt vọng cùng thống khổ vô cùng, nó đột nhiên xông lên giữa không trung, tốc độ nhanh hơn thiểm điện, trong khoảnh khắc vọt tới trước mặt Phương Thốn, cái miệng đỏ tươi đẫm máu mở ra cắn về phía Phương Thốn.
-Không tốt...
Tiểu Từ tông chủ cùng tất cả mọi người xung quanh đều kinh hãi.
Chẳng ai ngờ rằng con Khuyển Ma này thế mà còn có thủ đoạn như vậy...
Bây giờ sinh cơ trên người nó đã gần như bị dập tắt, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại có được tốc độ khủng bố như thế trong thời gian ngắn...