Chương 415: Nữ nhân trong đỉnh (2)
Thế giới này, đôi khi chính là như vậy.
Nữ tử này là phàm nhân, lại là đạo lữ trên danh nghĩa của trưởng lão kia, ai có thể quản được những chuyện như vậy?
Về phần có phải nàng tự nguyện trở thành đạo lữ của ông ta hay không, cũng có phải tự nguyện bị tra tấn thành như vậy hay không, thì ai sẽ để ý chứ?
Nếu không phải Vũ Thanh Ly từng giúp mình, mình sẽ để ý sao?
Chủ yếu là quan tâm đến chuyện tới được đây thôi?
...
...
Mà lúc này, bên trong Linh Vụ Tông đang đón nhận luồng sát ý ngập trời, nhìn về phía Vũ Thanh Ly đang vọt tới, vị trưởng lão trẻ tuổi của Linh Vụ Tông Tiết Chấp Chính cũng không đánh lại, mà trong tức khắc thân hình chợt lóe về phía sau, một tiếng ào ào, một gốc thông cổ bên cạnh ông ta đã bị Vũ Thanh Ly phẫn nộ cực kỳ ngăn cản, ngay cả nham thạch dưới chân ông ta cũng bị đánh như cái sàng.
“Súc vật như ngươi...”
“Ta giết ngươi, ta nhất định phải giết ngươi...”
Hai mắt Vũ Thanh Ly đầy gân đỏ, mở miệng gào thét, chỉ là không ngừng tấn công về phía ông ta.
Khí thế hung tàn như vậy, đừng nói đệ tử Trúc Cơ Cảnh, cho dù là luyện khí sĩ Ngưng Quang Cảnh, nhìn cũng đã kinh hồn khiếp vía.
“Giết ta sao?”
Mà thân hình của vị trưởng lão trẻ tuổi Tiết Chấp Chính này lại như làn khói, nhanh chóng lui về phía sau, đỡ lấy từng chiêu thức của Vũ Thanh Ly đánh vào người mình, nhưng đều là đánh vào tàn ảnh của ông ta, ở một mức độ nào đó, ông ta giống như vẫn rất thảnh thơi, nhìn như không ngừng chuyển động, nhưng vẫn duy trì khoảng cách tương đối với Vũ Thanh Ly, nếu như loại bỏ động tác của hai người, bọn họ vẫn như đang đối mặt mà nói chuyện.
Mà đón lấy sự uất hận vô hạn của Vũ Thanh Ly, trên gương mặt âm trầm của ông ta bỗng nhiên lộ ra một nụ cười: “Ngươi dựa vào cái gì mà giết ta chứ?”
Thân hình bơi đi, dễ như trở bàn tay, liền tránh được một chưởng thần thông của Vũ Thanh Ly, thanh âm như du xà chui vào lỗ tai Vũ Thanh Ly: “Ta cưới tỷ tỷ ngươi, chính là có cưới hỏi đàng hoàng, thậm chí có quận phủ làm chứng, tỷ tỷ ngươi gả cho ta, cũng là cam tâm tình nguyện... Ít nhất ngoài miệng cam tâm tình nguyện, về phần chuyện vợ chồng, đó cũng là chuyện của hai người chúng ta, Tiên Đế cũng không quản được...”
“Câm miệng, câm miệng...”
Vũ Thanh Ly giống như dã thú bị thương, tức giận như điên.
“Ha ha...”
Mà hoàn toàn trái ngược với sự phẫn nộ của hắn ta thì Tiết Chấp Chính lại ung dung như không có gì, vô cùng tự tin, trong giọng nói thậm chí còn thêm vài phần thoải mái: “Ta không ngờ rằng ngươi có thể được vị Phương gia kia tán thưởng, có hắn chống đỡ, nhưng vậy thì đã sao?”
“Luận công, ta ở quận phủ làm chưởng lệnh nhiều năm, lập vô số công lao, thậm chí bởi vì nhiều lần trảm đại đạo, được quận phủ khen thưởng, cuối cùng được Tiết thị chủ tiến cử thẳng vào Linh Vụ Tông làm trưởng lão, luận tư, ta cho tỷ tỷ ngươi kim ngân châu báu đeo, cho tơ lụa mặc, cho uống linh đan bảo dược, người trước ân ái, người sau ngọt ngào, tình thâm ý sâu, là nàng ta mê muội việc trong phòng, rồi trở nên vô cùng gầy gò quái dị vậy thì ai dám đến gần chứ?”
“Ha ha...”
Giọng nói của ông ta thực sự rất nhỏ, chỉ có Vũ Thanh Ly có thể nghe được, nhưng thần thái lại lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ: “Ta ở đâu cũng đều cẩn thận, làm việc cẩn thận, chuyện vi phạm luật pháp đều chưa từng làm, cho dù vị Phương nhị công tử kia có chống đỡ cho ngươi thì cũng có thể làm gì? Cho dù ta quả thật đoạt được huyết mạch của nàng ta, nhưng trong khi ta làm việc, hành động vốn không có đụng chạm đến ai, ai lại đối phó được ta chứ?”
“Giết giết giết...”
“Giết súc sinh như ngươi, ta muốn chém ngươi thành vạn mảnh...”
Toàn bộ trên dưới Linh Vụ Tông đều rơi vào trong một loại khó xử khó tả, bọn họ nhìn đệ tử Thủ Sơn Tông Vũ Thanh Ly rồi nhìn Tiết trưởng lão nhà mình, cảm thấy có chút xấu hổ mà ngưng trệ, ai cũng không ngờ vị đệ tử Thủ Sơn Tông kia lại nổi khùng lên như thế chỉ trong chốc lát, nhìn giống như thật sự muốn liều mạng với trưởng lão nhà mình, nhưng người đứng phía sau vị đệ tử Thủ Sơn Tông chính là Phương nhị công tử đó, mọi người không muốn đắc tội với Phương nhị công tử, nhưng mà vì không muốn đắc tội lại tùy ý người bên cạnh hắn hung ác điên cuồng như vậy sao?
Đây chính là trưởng lão Linh Vụ Tông chúng ta, bị một vị đệ tử tông khác bức ép thì chúng ta biết để mặt mũi ở đâu?
Truyền ra ngoài, mặt mũi Linh Vụ Tông phải làm thế nào?
Một tên đệ tử cảnh giới Trúc Cơ lại dám ở trước mặt một vị tu sĩ luyện khí cảnh giới Kim Đan dây dưa không bỏ, thật sự không sợ trong khi ra tay vị trưởng lão này sẽ xử lý hắn sao? Chẳng lẽ trong lòng hắn không có một chút tính toán nào sao, hay là căn bản hắn không để trưởng lão vào trong mắt?
Toàn bộ Linh Vụ Tông đã có không ít đệ tử phẫn nộ.
Nhìn Tiết trưởng lão rõ ràng là cảnh giới Kim Đan lại một mực nhường nhịn, bị người bức ép đến mức liên tục lùi lại, bọn họ đều đã có chút tức giận.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác bọn họ ai cũng không dám tự tiện hành động.
Lúc này, đều theo bản năng đưa mắt nhìn về phía tiểu viện ở Thanh Tịnh cốc...
Đều đang đợi mệnh lệnh của tông chủ.
...
...
Mà vào lúc này trong tiểu viện, trưởng lão Linh Vụ Tông chỉ trầm mặc thật sâu.
Từ khi làm trưởng lão cái Linh Vụ Tông này, hắn không chỉ có một lần nhức đầu như thế này.
Nhìn qua nữ tử kia trong lòng hắn cũng có chút không thoải mái, cho dù bị Phương Thốn chất vấn hắn cũng không vì thế mà thay đổi.
Trước đây Linh Vụ Tông đã làm đến cực hạn, Thủ Sơn Tông muốn dẫn vị nữ tử này trở về, dù là vị nữ tử này chính là đạo lữ của Tiết trưởng lão bọn họ vẫn đồng ý. Đây đã là nhượng bộ lớn nhất rồi. Nhưng hôm nay, đệ tử của ngươi nhất định phải giết Tiết trưởng lão, chuyện này làm sao có thể để Linh Vụ Tông nhường nữa, mang theo tỷ tỷ của ngươi trở về và nhất định phải giết chết trưởng lão tông chúng ta có thể giống nhau được sao?
Nếu như Phương nhị công tử cứ bức bách, vậy thì không phải là vấn đề của Linh Vụ Tông nữa.
Nói toạc ra là cũng là nhị công tử Phương gia ngươi không hiểu chuyện!