Chương 427: Hắc điệp chi tứ
Nhưng mà Phương Thốn dường như cũng có chút thoải mái hơn rồi, mỉm cười chào tạm biệt tông chủ Linh Vụ Tông rồi quay về khách điện.
"Tông chủ và trưởng lão ở đây uống trà trước, một lát nữa nói chính sự sau!"
Sau khi trở về khách điện, Phương Thốn sắp xếp cho Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão ở gian ngoài uống trà trước. Tự mình và mấy vị đệ tử khác của Thủ Sơn Tông đi vào nội thất, thấy xung quanh không còn ai nữa mấy đệ tử của Thủ Sơn Tông mới cởi bỏ mũ rơm trên đầu xuống, rút ra kim bạc ẩn tàng khí cơ trên người, lộ ra hình dung nguyên bản, cũng chính là Lâm Cơ Nghi, Hồng Đào nương tử, Trùng Sư Quái Ly bọn họ.
"Chuyện ở quận Thanh Giang làm rất tốt!"
Phương Thốn cười với bọn họ và nói: "Lần này chúng ta có bao nhiêu người đến hả?"
"Bốn mươi hai người!"
Lâm Cơ Nghi đáp, bước lên trước đưa ra một quyển trục ra và nói: "Danh sách ở đây!"
Phương Thốn lấy qua rồi tùy ý mở ra liếc nhìn mấy cái, không khỏi cười nói: "Nhiều như vậy… các ngươi làm sao làm được vậy?"
"Nhờ ba món lợi khí của công tử đưa cho, không khó để làm việc này!"
Lâm Cơ Nghi khom nhẹ lưng rồi hồi bẩm: "Chế phục một tên trong số họ mất tận năm ngày, vừa đạp điểm vừa làm rõ điểm mấu chốt của bọn họ, còn phải bố trí kế hoạch. Nói mãi mới nhờ được một vị nữ đệ tử tư thông với hắn rồi đưa sinh tử phù cho hắn nuốt, rồi thông qua hắn cho một vị kết bái huynh đệ với hắn nuốt, cũng chỉ mất ba ngày. Hai ngày sau đó hai người bọn họ liên thủ trị phục thêm một tên. Sau đó trên một bữa yến tiệc, ba người bọn họ liên thủ giúp chúng ta thu phục thêm mười mấy tên..."
Phương Thốn nghĩ tới đây liền cau mày.
Lâm Cơ Nghi vội vàng bổ sung thêm: "Số người thu phục quá nhiều, khó tránh có người không phục quản giáo. Công tử yên tâm, đã thanh tẩy một lượt rồi!"
Phương Thốn có chút ngạc nhiên nhìn Lâm Cơ Nghi, trong lòng đột nhiên nổi hứng, cố ý nhíu mày.
Lâm Cơ Nghi vội vàng nói tiếp: "Không chỉ thanh tẩy một lượt mà ngay cả những điểm yếu hại của bọn họ cũng đã nắm trong tay. Cho dù bọn họ có thực lực có bản lĩnh phá giải sinh tử phù hoặc là thà chết cũng không hiệu lực cho chúng ta..."
"Bây giờ cũng đã trung tâm cảnh cảnh rồi!"
Trên mặt của Phương Thốn lộ ra một chút kinh ngạc.
Trước đó hắn đã đưa ba loại lợi khí Sinh Tử Phù, Thần Minh Bảo Thân Pháp, ngân phiếu cho Lâm Cơ Nghi và Hồng Đào nương tử, để bọn họ đến quận Thanh Giang giúp hắn bố cục trong giang hồ trước, thu phục mảng giang hồ đó. Nhưng xét cho cùng thì các phương thế lực, lợi ích của quận Thanh Giang đều được phân phối rất rõ ràng, có thể nói là một khối thiết bản, muốn chia được một chén canh làm gì dễ dàng như vậy, nhưng từ kết quả hiện tại cho thấy...
Mấy tên này cũng giỏi thật đấy!
Sau khi hỏi kỹ một chút đã cho thấy mấy tên này cũng hầu tinh thật. Họ nắm giữ trong tay tứ phẩm Bảo Thân pháp, lại ra tay rất hào phóng, lai lịch ngân phiếu dưới lớp vỏ bọc càng thêm phi phàm, hơn thế nữa Sinh Tử Phù lại là lợi khí khống chế sinh mệnh của con người. Những người bị bọn họ trị trụ đều cho rằng bọn họ cao thâm mạt trắc. Thậm chí còn đoán rằng người đứng sau bọn họ có thể là một vị thần vương...
Còn mấy tên này thấy thế thì cứ thuận buồm xuôi gió, ám thị bọn chúng rằng người đứng sau bọn họ còn có liên quan đến Triều Ca...
Bây giờ bọn họ ở giang hồ của đại quận Thanh Giang đã là đại danh từ của sự thần bí và cường đại rồi.
Đối với danh sách mà bọn họ đưa cho Phương Thốn, hắn càng xem càng thấy thú vị.
Trong bốn mươi hai người này không phải tất cả đều là cảnh giới Kim Đan. Trên thực tế, Kim Đan Cảnh cũng chỉ có bảy tám người, Ngưng Quang Cảnh cũng chỉ có năm sáu người, còn lại đều là Trúc Cơ Cảnh. Nhưng mà thân phận của bọn chúng đều là các chủng các dạng, có một số người trong số chúng thoạt nhìn Phương Thốn còn cảm thấy lãng phí Sinh Tử Phù của mình, nhưng nghĩ kỹ lại thì càng cảm thấy cũng có chút hữu dụng...
“Tốt lắm!”
Phương Thốn nhìn bốn người Lâm Cơ Nghi, Hồng Đào nương tử, Trùng Sư Quái Ly, Quỷ Thư Sinh bọn họ mà tán thưởng.
Nếu họ chỉ đáp ứng được kỳ vọng thấp nhất của hắn vậy thì Phương Thốn sẽ chỉ cho bọn họ thuốc giải trong ba tháng để giữ cho bọn họ sống tiếp mà thôi. Nếu họ đạt được mục tiêu mà hắn hy vọng vậy thì Phương Thốn nhiều nhất cũng chỉ cảm thấy đầu tư của hắn không có lỗ. Nhưng bây giờ chuyện mà bốn người họ làm đã vượt ngoài mong đợi của hắn.
Bốn người này vốn là nhìn sắc mặt của Phương Thốn có chút lo sợ, thế nhưng lại được tán thưởng, nhất thời đều có chút kích động.
“Công tử quá khen, bọn ta chỉ là phụng mệnh làm việc mà thôi!”
Lâm Cơ Nghi là người phản ứng đầu tiên, hạ bái nói: “Thuộc hạ chỉ phụ trách giúp công tử chọn ra người hữu dụng, hạ cổ là do Trùng Sư làm!”
Trùng Sư Quái Ly ở một bên vội nói: “Thuộc hạ chỉ phụ trách hạ cổ, bố cục là do Hồng Đào nương tử làm!”
Hồng Đào nương tử đỏ mặt, lắp bắp nói: “Kỳ thực công việc mà ta làm chủ yếu là mắng người, mấy chủ ý đó đều là Quỷ Thư Sinh...”
Cuối cùng là Quỷ Thư Sinh kinh ngạc và vội vàng nói: “Thật ra là do tam bảo mà công tử đưa cho dùng quá tốt, đem tam bảo này trói trên người của cẩu thì cẩu cũng có thể thống nhất giang hồ...”
Ba người còn lại đều đồng loạt quay sang nhìn hắn ta, thần sắc vô cùng kỳ quái, Quỷ Thư Sinh vội vàng cúi đầu không dám nói nữa.
...
...
“Được rồi, không cần câu nệ như vậy!”
Phương Thốn thấy vậy thì bật cười, để bọn họ đều đứng ra nói.
Lâm Cơ Nghi, Hồng Đào nương tử, Trùng Sư, Quỷ Thư Sinh, Lão Cô Đầu, Thần Lão Quái, Lục Dăng bảy người này đầu là những người mà hắn đã tự mình chọn lựa ra khi còn ở cái nơi hỗn thủy thành Liễu Hồ đó. Bảy người này thường ngày ở trong địa bàn của chính mình, ít nhiều cũng là tán tu tà tu nổi lên ở cái nơi nước đen đó. Cái khác không nói, có thể xuất đầu ở trong giang hồ thì một thân bản lĩnh cũng không phải là giả.
Mà khi hắn đến quận Thanh Giang thì Lâm Cơ Nghi, Hồng Đào nương tử, Trùng Sư, Quỷ Thư Sinh bốn người này đã kịp theo hắn tới đây, ba người còn lại thì ở thành Liễu Hồ xem xét tình hình.