Chương 429: 12 mạch cuối cùng
Nhìn cái hố dưới tay của Lâm Cơ Nghi thì ba người Hồng Đào nương tử, Trùng Sư, Quỷ Thư Sinh đều kinh ngạc mà nhảy dựng lên.
Đây là gạch đá xanh ở tiên điện của tông môn đã trải qua gia trì pháp lực đấy...
Với tu vi của bọn họ, có thể một đấm làm gạch đá xanh này bị nứt ra đã là vô cùng khó khăn rồi...
Vậy mà trong tình huống không một tiếng động đã ấn đá xanh này xuống thành một cái hố, đây là sức mạnh như thế nào hả?
Là Ngưng Quang hay là Kim Đan hả?
Lúc khuấy gió nổi mưa và âm thầm bố cục trong thành Thanh Giang, lý do bọn họ phải giả thần giả quỷ khiến người khác cho rằng sau lưng họ có một bối cảnh cường đại, cũng là bởi vì mặc dù thân phận của vị Phương nhị công tử này không bình thường thật nhưng lại không dọa được người khác. Dựa theo đạo lý thì một vị tiểu luyện khí sĩ cảnh giới Trúc Cơ, chỉ cần nói ra thôi cũng đủ khiến người ta không nể rồi...
Nhưng ai có thể nghĩ tới được, hắn chỉ cần nhẹ nhàng ban thưởng một chút thôi cũng đủ khiến người ta phải kinh hãi rồi?
"Cũng không tệ lắm..."
Nhìn cái hố hình bàn tay bị một chưởng làm cho lún xuống trong một thời gian ngắn, Phương Thốn chậm rãi gật đầu.
Trước đó hắn tự mình dùng yêu thi ở núi Ô Nha để nuôi hồ điệp, chiêu này xem ra là làm đúng rồi.
Trước khi rời khỏi Thủ Sơn Tông hắn đã nuôi mấy con hồ điệp đó ở bên trong. Chính là muốn xem xem những thứ trước khi còn sống đại đa số là yêu vương, thậm chí là những yêu thi mà yêu vương bình thường không thể so sánh có thể nuôi ra sự huyền diệu gì. Sau một thời gian trôi qua, dựa vào khí tiên thiên cảm ứng hồ điệp hắn cũng cảm nhận được một số biến hóa, sự biến hóa khiến người ta vui mừng và ngạc nhiên.
Tất cả những con hồ điệp đều đã tiến bộ mà tiến bộ nhiều nhất chính là hai con hồ điệp lớn kia.
Tuy nhiên cũng có một số đáng tiếc, không biết là do tập tính trời sinh của nó ảnh hưởng hay là do nhu cầu giai cấp của bản năng nào đó mà hai con hồ điệp lớn đó cư nhiên lại tự tàn sát lẫn nhau. Cuối cùng, một con nuốt chửng con kia và thành điệp vương.
Mà con điệp vương này lại lộ ra một tập tính bá đạo nhất định nào đó, bắt đầu khu trục và diệt sát những con hồ điệp khác.
Dường như nó muốn chiếm lấy toàn bộ yêu thi phủ kín hậu sơn kia.
Chuyện này tất nhiên là không được rồi, bằng cách này nó có thể nhanh chóng trưởng thành nhưng những con hồ điệp khác chỉ có thể chết đói.
Vì vậy mà sau khi gặp Quỷ Quan, Phương Thốn đã dùng tâm thần triệu hoán hồ điệp từ Thủ Sơn Tông tới đây. Dựa vào sức mạnh của nó chưa tới một ngày đã có thể vô thanh vô tức bay tới Linh Vụ Tông và lặng lẽ chờ đợi.
Trong khoảng thời gian này Phương Thốn đã xem qua tất cả thuật pháp của Thất tộc, Linh Vụ Tông và cả thuật pháp mà trước đây mang từ Vân Hoan Tông tới, cũng có nhiều cảm ngộ mới. Số lượng kinh nghĩa thuật pháp của Thất tộc cũng rất nhiều, nhưng Thất tộc đương nhiên là có chủ ý riêng của Thất tộc. Kinh nghĩa thuật ý mà bọn họ đưa có nhiều cái không thuộc phạm vi của “Thuật Kinh” hoặc “Hồn Kinh”, trộn lẫn với nhiều thứ lộn xộn.
Cái gì mà Hóa Linh Pháp của Nam Cương, Luyện Ấn Pháp của Yêu tộc, thậm chí cả Hóa Huyết Thuật, Trừu Cốt Thuật của Vĩnh Dạ Hoang Nguyên truyền ra… Hình như bọn họ cũng nhìn ra bây giờ Phương Thốn đang muốn bổ sung toàn bộ kinh nghĩa thuật pháp của Thủ Sơn Tông nên cần rất nhiều “Thuật Kinh” và “Hồn Kinh”, thậm chí cả những thuật pháp có liên quan đến “Võ Kinh”. Nhưng bọn họ chính là cố ý tránh đi, chỉ có những thứ không liên quan được đưa đến...
Giống như là ta muốn học ba năm cấp ba, năm năm đại học, ngươi lại cho ta một thùng 3000 Whys of Blue Cat, bách khoa toàn thư UFO thế giới...
...Đáng giận nhất chính là bên trong còn có vài quyển cố sự hội!
Chỉ tiếc ám chiêu này của bọn hắn không có tác dụng với Phương Thốn!
Bản thân Phương Thốn chính là tu tạp gia!
Cũng chính nhờ vào mớ kinh nghĩa thuật pháp loạn xì ngầu này của Thất tộc mà Phương Thốn đã nghĩ ra việc sử dụng con hồ điệp này!
Kết hợp hóa linh, luyện ấn, hợp thần chi thuật diễn hóa ra luyện ấn pháp!
...
...
Con hồ điệp này ban đầu được Phương Thốn nuôi bằng khí tiên thiên nên sinh ra linh tính và luyện thành cổ trùng.
Sau đó nó từ cơ thể của một tán tu Trúc Cơ Cảnh ở giang hồ phá kén mà ra, thôn phệ thần hồn và khí tiên thiên của tán tu giang hồ đó.
Xét về cảnh giới thì bây giờ nó đã có thể so sánh với Trúc Cơ Cảnh rồi.
Sau khi được nuôi ở hậu sơn, thậm chí nó còn thôn phệ cả huyết nhục lẫn khí tiên thiên và pháp lực còn dư lại trong cơ thể của Khuyển Ma và các đại yêu vương. Nếu dựa theo lý luận của cảnh giới thì nó đã vượt qua Trúc Cơ. Còn về phần nên xem nó là yêu vương hay là Ngưng Quang thì đã rất khó để hình dung được rồi, chỉ có thể nói từ cảnh giới mà nói thì nó tuyệt đối có thể xem là đã bước vào Thần Cảnh, hơn nữa còn không thấp.
Nhưng mà quái điệp được nuôi ra như vậy thì không thể trực tiếp đấu pháp được.
Trong đám hồ điệp thì nó rất hung dữ, có thể đi ngang, nhưng nếu đấu pháp với người thì một Luyện Tức Cảnh cũng có thể dùng phù đập chết nó.
Nhưng khi Phương Thốn sử dụng pháp môn trong “Linh Kinh” để dán nó lên thân của Lâm Cơ Nghi thì lại là một chuyện khác.
Lâm Cơ Nghi có thể mượn thần tính của nó thi triển ra sức mạnh vượt xa sức mạnh của hắn ta.
Sức mạnh này ít nhất có thể so sánh với Kim Đan!
...
...
Tất nhiên, sức mạnh này cũng có những khuyết điểm của nó.
Giống như khi nãy Lâm Cơ Nghi vừa mới ra một chưởng thôi mà hắn ta đã có chút quá sức, mệt mỏi đổ mồ hôi lạnh.
Đó là bởi vì pháp lực của bản thân hắn ta vẫn chưa thể tiếp nhận sự thay đổi này. Nếu sau này hắn ta muốn làm chủ được sức mạnh này thì cần phải khổ luyện gấp bội, dùng mọi cách để nâng cao pháp lực của mình. Nhưng cứ cho là vậy thì lúc đấu pháp với người khác hắn ta cũng không thể cầm cự quá lâu. Nếu không thể kết thúc trận đấu trong thời gian ngắn, hắn ta có thể sẽ hoàn toàn bị tiêu hao mà ném cái mạng nhỏ của mình đi...