Chương 438: Thần kỹ của Lục Tiêu (2)
"Vụ án giết người đầu tiên trong hai vụ án kia, chính là bốn vị Kim Đan và bốn vị Trúc Cơ thừa dịp quản ngục của nhà tù Thanh Giang không có ở đây canh giữ mà phá tan sương độc, rồi lẻn vào bên trong tầng bốn của nhà tù có nhốt bốn mươi mốt phạm nhân, ngay cả một ít phạm nhân ở tầng ba cũng đều bị chém chết, cùng lúc đó lại có một vị luyện khí sĩ Kim Đan cùng với hai người đệ tử dùng phép thôi miên để trà trộn vào nhà kho chứa hồ sơ của quận phủ Thanh Giang, sau đó gây ra một trận hỏa hoạn lớn đốt cả trong lẫn ngoài nhà kho này, đồng thời nhân cơ hội này đánh cắp không ít hồ sơ lẫn ở bên trong..."
"Cũng chính kẻ đã đánh cắp hồ sơ này đã ẩn náu ở trong đội buôn, lúc chuẩn bị len lén vận chuyển những hồ sơ này ra khỏi thành, khi đi tới chỗ cách cửa tây của quận Thanh Giang khoảng ba mươi dặm lại gặp phải sự mai phục của nhóm Quỷ Quan thứ hai, lần này người ra tay là ba vị luyện khí sĩ ở cảnh giới Kim Đan, ra tay vô cùng nhanh, ngay giây phút Vu Thần ra tay, không đến thời gian uống cạn một chén trà đã tiêu diệt sạch sẽ tất cả, bỏ lại đống đầu mà mình đã chặt rồi rời đi!"
"..."
"..."
Mọi người ở trong điện nghe hắn ta kể chi tiết giống như là đang nghe thiên thư vậy, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Từng câu từng chữ, được nói ra vô cùng tỉ mỉ, giống như là không bỏ sót bất kỳ chi tiết nhỏ nào, đây thật sự là nhìn ra trong vòng một đêm hay sao?
Phương Thốn cười vỗ tay một cái, nói: "Thần kỹ của Lục công tử làm cho người ta xem thế là đủ rồi, chẳng qua là những chuyện này đều là chuyện mà chúng ta đã biết!"
Ngụ ý đương nhiên là muốn nghe điều mà mình không biết.
Mà Thần Mục công tử Lục Tiêu lại chỉ nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Điều kỳ diệu chính là ở chỗ này, ta xem kỹ hồ sơ kia, thấy nhóm người thứ hai ra tay làm việc vô cùng sạch sẽ lưu loát, làm việc lại càng thêm cẩn thận, đốt thi diệt khẩu, thiêu đốt dấu vết của đao kiếm, rồi lại triệu hoán gió lớn tới thổi bay tất cả tro bụi trên đất mặt, thậm chí còn sử dụng cả dẫn linh phù, làm nhiễu loạn pháp lực lưu lại ở hiện trường, tránh cho người khác nhìn ra manh mối..."
"Vậy sao..."
Trong lòng Phương Thốn cũng hơi có chút kinh ngạc, trong lòng khen Lâm Cơ Nghi một tiếng.
Sau đó lập tức nghe được Thần Mục công tử Lục Tiêu nói: "Chính là vì như vậy, ta mới càng xác định được là vụ án này không phải là do Quỷ Quan gây nên, bởi vì Quỷ Quan giết người, không những sẽ không che giấu hành tung, thậm chí còn cố ý lưu lại pháp ấn của mình, hắn ta tin tưởng pháp thuật thần thông của mình đều không giống với bất kỳ kẻ nào, cho nên hoàn toàn không có lo lắng là người khác có thể tra được cái gì, đối với hắn ta mà nói, đây ngược lại là một loại uy hiếp..."
Phương Thốn thầm nghĩ trong lòng: "Bản lĩnh của cái tên họ Lục này cũng không có gì hơn..."
"Mà giả chính là giả, cho dù bọn họ có làm cẩn thận hơn nữa, cũng sẽ luôn để lại dấu vết!"
Lục Tiêu nhẹ giọng mở miệng, tay áo nhẹ nhàng mở rộng ra, nói: "Đây là người sau khi thăm dò quận phủ đã sử dụng pháp lực với đôi mắt, nhớ kỹ tình hình lúc đó, trong đó manh mối có giá trị nhất chính là một gốc cây ở phía sau tảng đá, phía trên còn có chút vết cháy, có lẽ là lưu lại trong lúc hai bên đánh nhau, chẳng qua là vị trí của tảng đá này vô cùng bí ẩn, cho nên mới không có để cho bọn họ kịp thời xóa sạch hết..."
"Đây cũng là một trong những manh mối quan trọng nhất để lần theo dấu vết của tên Quỷ Quan kia!"
Tất cả mọi người ở trong điện đều ngẩng đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy hắn ta biến ra ảo ảnh của tảng đá kia ở phía trước người, ở phía dưới có vết cháy to bằng đầu ngón tay, xung quanh cũng không còn dấu vết nào khác, có thể thấy được là do pháp thuật gây nên, chẳng qua là điều khiến cho mọi người hai mặt nhìn nhau chính là...
Một chút vết cháy này, có thể chứng minh được gì?
Trên đời này có rất rất nhiều luyện khí sĩ, có ai mà không hiểu biết một chút về pháp thuật dùng lửa chứ?
Ngươi muốn nói về vết lửa cháy, ta dùng chút sức là có thể đốt một đóa hoa lửa cho người xem...
...
...
"Một chút vết lửa cháy, đương nhiên là không coi vào đâu!"
Thần Mục công tử Lục Tiêu nhẹ giọng nói: "Nhưng mà bởi vì thuật pháp trên thế gian này khác nhau, đương nhiên là vết lửa cháy cũng khác nhau, nhìn qua thì có vẻ giống nhau, nhưng mà nhìn kỹ một chút là có thể phát hiện ra sự khác biệt.
Vết lửa cháy này bên ngoài thì thiêu cháy tảng đá, nhưng mà bên trong lại kết sương, có lẽ là một loại âm hỏa, chỉ với điều này đã có thể loại bỏ phần lớn thuật pháp của các tông môn, mà đúng lúc ta cũng đã tìm ra được thân phận của đám người đã chết kia, vị Kim Đan kia chính là tọa sư của một thư viện ở huyện Thanh Hòe, hai vị Trúc Cơ kia là đệ tử của hắn ta, còn những người khác đều là người áp tải bình thường..."
"Tư liệu của những người này cũng đã được quận phủ cẩn thận điều tra, tất cả lai lịch đều được viết ở trên hồ sơ, cũng không có người nào trong số đó am hiểu âm hỏa cả, như vậy có thể biết được, người để lại vết âm hỏa cháy này chính là hung thủ, chỉ cần có thể điều tra được vết âm hỏa cháy này đến cùng là thuật pháp thần thông của tông môn nào là lập tức có thể đoán được Quỷ Quan ra tay lần này đến từ đâu!"
Mọi người ngồi trong điện nghe vậy, tất cả đều có chút kinh ngạc, theo bản năng trợn to hai mắt.
"Bộp" "Bộp"
Đúng lúc này trong điện có người vỗ tay hấp dẫn sự chú ý của mọi người, vậy mà lại là Phương nhị công tử, hắn cười nói: "Vậy ngươi đã đoán được là ai chưa?"
Thần Mục công tử nhận lấy ánh mắt của Phương Thốn, nhẹ nhàng gật đầu: "Sáu tông môn ở Thanh Giang, bao gồm cả thất tộc, quận phủ và vô số thuật pháp thần thông lớn nhỏ biến ảo khôn lường, Lục Tiêu cũng không dám nói là hiểu rõ tất cả. Nhưng mà theo ta biết, trong số các thuật pháp được biết đến, duy chỉ có ba đạo có thể dẫn tới âm hỏa, một đạo trong đó đến từ quận phủ, chính là Cấm Minh Chi Diễm, không phải là thứ mà người bình thường có thể thi triển được!"