Chương 468: Ấn trộm khí vận
"Thảo nào chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi mà ngươi có thể chạy từ quận Thanh Giang tới Linh Vụ Tông để giết người, thảo nào sau mỗi lần giết người ngươi đều sẽ để lại một ấn ký Quỷ Quan, cũng khó trách ta cho người nghe ngóng, phát hiện ngay từ đầu Quỷ Quan đã có thanh danh rất tốt giữa bách tính, thậm chí có người còn lập từ tế bái cho ngươi, thế nhưng không lâu sau đó lại có tin đồn lan truyền rằng Quỷ Quan lạm sát kẻ vô tội, làm việc ác, kể từ lúc đó, thanh danh của Quỷ Quan hoàn toàn mất sạch, hơn nữa những quyển tông liên quan cũng càng ngày càng hỗn loạn, càng ngày càng không ra gì..."
Nghe thấy những lời Tiểu Từ tông chủ nói, những nghi vấn trong lòng Phương Thốn cũng được giải đáp.
Nghe thì có vẻ rất bất đắc dĩ, nhưng suy nghĩ kỹ một chút thì lại cảm thấy khá thú vị, nhưng tất nhiên là không thể cười được.
"Lúc đầu đúng là làm ta giật cả mình, ta cứ tưởng là Quỷ Quan muốn trả thù những người mượn tên tuổi hắn chứ..."
Phương Thốn không khỏi tự giễu một tiếng, làm dịu bầu không khí.
Tiểu Từ tông chủ nhìn hắn một cái, nói: "Lúc đầu đúng là ta có suy nghĩ như thế..."
"Hử?"
Phương Thốn cảnh giác quay đầu nhìn hắn một cái.
Tiểu Từ tông chủ hít vào một cái, nói: "Số người có thể mạo danh tên tuổi ta nhiều như thế, làm sao mà giết hết được chứ, lúc đầu khi có người mạo danh tên tuổi ta, ta cũng không hề ra tay ác độc, nhưng kết quả lại chứng minh... Ngươi đã từng cắt cỏ dại trong ruộng hoang bao giờ chưa?"
Phương Thốn lại cảm thấy hơi buồn cười.
"Việc đã đến nước này, ta cũng không có gì để nói nữa!"
Tiểu Từ tông chủ hít vào một hơi, chậm rãi đứng dậy và thi lễ với Phương Thốn: "Thủ Sơn Tông giao phó cho ngươi!"
Phương Thốn: "?"
"Thân phận của ta đã bại lộ, tất nhiên ta không thể ở lại Thanh Giang được nữa!"
Tiểu Từ tông chủ khẽ trả lời: "Dựa vào luật pháp của Đại Hạ, ta có bị chém đầu mười lần cũng không đủ, mà dựa theo nhân quả của thế gian, nhiều người vô tội phải chết vì ta như thế, ta phải chịu đại tội mới đúng, thế nhưng ta chưa muốn chết nên chỉ đành rời đi, Phương nhị công tử, ngươi có vài bí mật mà ngay cả ta cũng không nhìn thấu được, nhưng nói thật thì tu vi của ngươi vẫn còn hơi kém, chúng ta đừng tiếp tục..."
Phương Thốn ngắt lời hắn, nói: "Ai nói thân phận của ngươi bại lộ?"
Tiểu Từ tông chủ: "?"
Phương Thốn cười cười, ung dung nâng chén trà lên uống một hớp, cười nói: "Nếu nhắc tới cái danh Quỷ Quan, trong tên của chúng ta cũng không có hai chữ Quỷ Quan, nếu nói từng mượn danh của Quỷ Quan để hành động thì ngươi đã từng làm, ta cũng đã từng làm, thất tộc cũng đã từng làm, nhìn ra khắp toàn bộ Thanh Giang, cũng không biết có bao nhiêu Quỷ Quan đã từng làm chuyện như vậy, vậy thì tại sao lại phải vạch trần thân phận của ngươi, tại sao lại bị bại lộ?"
Tiểu Từ tông chủ ngẩn người, nhìn về phía Phương Thốn: "Ý của ngươi là..."
Phương Thốn nhìn về phía hắn, vẻ mặt có vẻ hơi nghiêm túc, nói: "Lần này ngươi còn bao nhiêu người chưa giết?"
"Hai người!"
Tiểu Từ tông chủ nhìn về phía, thấp giọng nói: "Tiểu thư Nam Lý gia và công tử Bạch gia!"
Phương Thốn gật đầu một cái.
Người mà Quỷ Quan giết chính là bảy người chủ trì buôn bán với phía nam trong Thất tộc.
Bởi vì nha phủ quận không làm gì được những người này cho nên hắn phải ra tay giết những người này.
Trước đây đã xảy ra một trận chiến đẫm máu bên ngoài Linh Vụ Tông, có ba người bị giết là nhị gia của nhà họ Hồ, lão chưởng quỹ Vạn Thông Hào làm việc cho Phạm gia, Đại công tử Tần gia, những người khác cũng bị chôn cùng, mà Tiết Ngũ tiên sinh và con rể của Mạc gia cũng bị giết, như vậy là năm người, cho nên chuyện đến nước này, chuyện làm ăn với phía nam vẫn chưa bị cắt đứt, chỉ còn lại công tử Bạch gia là Bạch Hoài Ngọc và tiểu thư của Nam Lý gia.
"Vậy quỷ tỉ của ngươi phải mất bao lâu nữa mới có thể luyện thành?"
Phương Thốn nhìn về phía Tiểu Từ tông chủ, nghiêm túc hỏi một câu, giọng điệu hơi uể oải.
"Ngươi cũng biết chuyện quỷ tỉ sao?"
Lần này, ánh mắt Tiểu Từ tông chủ nhìn Phương Thốn tràn đầy bất ngờ.
"Trông ta giống một kẻ dốt nát lắm à?"
Phương Thốn nhìn hắn một cái, buồn bã nói: "Dù ta chưa tu ma thân, nhưng hiểu biết của ta về thần minh bí điển có lẽ không kém ngươi, vả lại không phải chỉ có mỗi hai chúng ta là có thể biết được bí mật này, Lục Tiêu của Cửu Tiên Tông cũng đã biết chuyện này, cho nên hắn mới muốn đưa Bạch Hoài Ngọc về Thất tộc, vì thế không ngại dùng Thương tiên sinh để lừa ngươi, chỉ để khiến ngươi không thể cắt đứt hết khí vận của Thất tộc!"
"Quả thực rất khó đối phó người này!"
Tiểu Từ tông chủ trầm mặc một hồi rồi nói: "Nhưng mà Bạch Hoài Ngọc đã quay lại!"
"Đó là vì ta để hắn quay lại!"
Phương Thốn nhìn hắn một cái, khẽ thở dài: "Trái lại, bây giờ chỉ có tiểu thư Nam Lý gia là hơi phiền phức..."
"Cũng không phiền phức..."
Tiểu Từ tông chủ bỗng nhiên nhìn Phương Thốn một cái, nói: "Ba năm trước, ta đã từng giết một người cùng huyết thống với Nam Lý gia, cho nên bây giờ trong Thất tộc chiếm khí vận lớn nhất ở Thanh Giang, cũng chỉ có người Bạch gia là ta chưa mượn quỷ pháp để chém mà thôi..."
Ánh mắt hắn nhìn Phương Thốn có chút cổ quái: "Ta tưởng là ngươi cũng đã biết chuyện này rồi!"
Vẻ mặt Phương Thốn hơi có vẻ xấu hổ, thản nhiên nói: "Ta cũng không phải cuồng nhân quyển tông như Lục Tiêu, bỏ sót cũng là điều bình thường!"
Tiểu Từ tông chủ lại trầm mặc, lẳng lặng nhìn Phương Thốn.
Qua một hồi lâu, hắn mới thấp giọng nói: "Ngươi thật sự không có ý định bắt ta sao?"
Phương Thốn đang định lên tiếng, thì chợt nảy sinh một dự cảm và cũng nghĩ đến một chuyện.
Thiên Đạo Công Đức Phổ ở trong thức hải của mình, mà sau khi đi tới Thanh Giang, Thiên Đạo Công Đức Phổ đưa cho mình ba nhiệm vụ lớn, chính là giết Ma Khuyển, bắt Quỷ Quan, trị giếng linh khí, bây giờ thân phận của Quỷ Quan đã bị vạch trần ngay trước mặt mình, mình không đành lòng bắt Tiểu Từ tông chủ, nhưng nếu như mình cứ buông tha cho hắn thì Thiên Đạo Công Đức Phổ sẽ như thế nào?
Sẽ có bao nhiêu tội nghiệt bị đổ lại trên người mình?
Thế là hắn trầm mặc một hồi, nói: "Ta nhất định sẽ bắt Quỷ Quan, nhưng trước đó thì ta còn có chút chuyện muốn làm!"