Chương 469: Ấn trộm khí vận
Tiểu Từ tông chủ trầm mặc nhìn hắn, một hồi lâu sau mới khẽ nói: "Đa tạ, đúng là ta cũng có chút chuyện chưa làm xong!"
Qua hồi lâu, bỗng nhiên hắn ngẩng đầu nhìn Phương Thốn và nói: "Vì sao chuyện trên thế gian này luôn luôn không như ý muốn nhỉ?"
Phương Thốn nhìn hắn, không nói gì.
...
...
"Sao ta lại chạy tới đây?"
Mà vào lúc này, dưới chủ điện Linh Vụ Tông, Phạm lão tiên sinh ngồi ở thủ vị, phía dưới, tất cả chưởng lệnh và thần tướng của Thất tộc, Lục tông, quận phủ đều đến bái kiến, nhìn thấy vẻ mặt u ám của lão tiên sinh, không một ai dám nói chuyện, bọn hắn đều biết, từ sau khi Khuyển Ma bị trảm ở núi Ô Nha, lão tiên sinh đã rời khỏi Thanh Giang, mặc dù không nói rõ nhưng bọn hắn đều biết, lão tiên sinh bôn tẩu khắp nơi là vì muốn gạt bỏ chuyện Khuyển Ma bị chém giết, bây giờ ông ta bỗng nhiên về quận Thanh Giang, phải chăng chuyện phiền phức kia đã được giải quyết rồi sao?
Nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của đám người phía dưới, Phạm lão tiên sinh rõ ràng tức giận nhưng không có chỗ phát tiết, ông ta hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: "Lão phu mới rời khỏi Thanh Giang chưa được bao lâu mà đã trở mặt rồi. Trước thì có kẻ cướp ngục của ta, lại đốt quyển tông của ta, trắng trợn giết chóc ngoài thành Thanh Giang, thậm chí còn chạy vào trong tông môn các ngươi giết người làm càn, ta không về nữa thì ai biết bầu trời Thanh Giang có bị lật luôn hay không?"
Chúng luyện khí sĩ nghe thấy vậy thì đều trầm mặc.
Để mà nói thì thật ra, Phạm lão tiên sinh tức giận cũng có cái lý của nó.
Nhìn chung những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này, khắp toàn bộ quận Thanh Giang đúng thật là đã rất hỗn loạn.
"Lão tiên sinh, ta đã xem rồi!"
Một nữ tử đội mũ rộng vành, đeo khăn lụa mỏng che mặt đi vào từ ngoài điện, trong tay bưng một cái đỉnh nhỏ in hình trăng lưỡi liềm, khói trắng trong đỉnh nhẹ nhàng lượn lờ, ở sau lưng nàng ta còn có hai hàng người, một hàng nam tử, một hàng nữ tử, tất cả đều chân trần tóc dài, trên mặt bôi thuốc màu có mùi thơm lạ lùng, mặc bào phục, trông rất giống người nước ngoài, rõ ràng không phải luyện khí sĩ của Nguyên Thần quốc.
Các nàng là người đi theo Phạm lão tiên sinh lần này, lúc vừa tới nơi này đã lập tức đi Thiên Điện do thám.
"Sao rồi?"
Phạm lão tiên sinh chắp tay với các nàng, trầm mặt hỏi.
"Đúng như tưởng tượng!"
Nữ tử này đi tới gần, nâng chiếc đỉnh nhỏ trong tay lên, hơi khói bay lên, hóa thành một ấn ký.
Ấn ký đó giống như là trực tiếp đóng dấu ở trong hư không, viết bốn chữ triện "Tội đáng chém", giống như huyền ảo.
Mọi người đều nhận ra, đây chính là ấn ký Quỷ Quan để lại tại hiện trường sau mỗi lần giết người.
Sắc mặt Phạm lão tiên sinh lập tức trở nên u ám dị thường, lạnh lùng đảo mắt qua đám người: "Các ngươi nói xem đây là thứ gì?"
Không một ai lên tiếng trả lời.
Tiết chưởng lệnh của quận phủ nhỏ giọng nói: "Đây là ấn ký thị uy của Quỷ Quan sau mỗi lần giết người đúng không?"
"Hừ!"
Phạm lão tiên sinh không đáp mà lạnh lùng hừ một cái, nói với nữ tử đang bưng cái đỉnh nhỏ: "Ngươi nói cho bọn hắn biết đi!"
"Đây là ấn hồn!"
Nữ tử kia nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Tu pháp trên thế gian, dù là yêu ma người hay là quỷ thì đều không thoát khỏi phạm vi của «Thất kinh», nhưng phương hướng nghiên cứu của mỗi người đều khác nhau, ấn ký này chính là «Hồn kinh», pháp môn uyên thâm bên trong đại biểu cho một loại công chính nghiêm minh, địa pháp Thiên Hình, Quỷ Quan giết người, thay trời hành phạt, xét tội lỗi, người bên ngoài nhìn vào thì chỉ thấy hắn giết người bừa bãi, nhưng hắn không phải chỉ đơn giản giết người mà là làm theo đủ nguyên tắc, trước tra xét sau giết, ấn này chính là ấn ký mà hắn để lại sau khi điều tra, thẩm tra rồi định tội!"
Chúng luyện khí sĩ nghe được lời ấy, không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Mà sắc mặt Phạm lão tiên sinh thì đã vô cùng khó coi, u ám tới mức như sắp chảy nước.
Nữ tử kia tiếp tục nói: "Ấn này cũng có thể coi là chỗ lòng người hướng về, cũng có thể coi là Thiên Tâm lạc ấn, đất đai một quận chỉ nên có một đạo, đó chính là dâng Tiên điện Đại Hạ, là mệnh của Nguyên Thần cung, Phạm lão phu tử cầm Sơn Hà Ấn trong tay, quản lý quận Thanh Giang, nhưng hôm nay, Quỷ Quan đi vào quỷ vực, tư thẩm tư trảm, lại giống như là đánh cắp khí uẩn của Thanh Giang, ngầm đoạt quyền hành, bây giờ quỷ tỉ này có thể lưu ấn hư không, hồi lâu cũng không tiêu tan chứng tỏ bảo vật này của hắn đã sắp luyện thành, Sơn Hà Ấn trong tay Phạm lão tiên sinh đã bị hắn trộm không ít khí vận!"
"Cái gì?"
Chúng tu nghe được lời ấy đều biến sắc, mọi người chỉ nói Quỷ Quan ghê tởm, ai ngờ còn có ẩn tình như thế chứ?
"Chính kẻ này rắp tâm hại người, trộm khí vận Thanh Giang của ta!"
Lúc này, Phạm lão tiên sinh dùng sức vỗ bàn trà, quát: "Năm gần đây, mực nước giếng linh khí Linh Tỉnh của Thanh Giang ta càng ngày càng giảm, linh khí khô cạn, trăm bề khó hiểu, bởi vậy lão phu mới mời Thánh nữ làm vô thượng hồn pháp của Nguyệt tộc Vu Bộ tới giúp ta cứu Linh Tỉnh, Linh Tỉnh chưa được cứu, nhưng lại phát hiện ra dã tâm của kẻ này trước, hừ, Linh Tỉnh chính là tâm chư mạch giao hội của Thanh Giang, linh tuyền bên trong càng dồi dào thì Thanh Giang ta sẽ càng mưa thuận gió hoà, họ họ an cư, linh mạch trong núi của các ngươi cũng sẽ dồi dào linh khí, càng ngày càng mạnh!"
"Còn Sơn Hà Ấn trong tay bản quan tất nhiên sẽ càng ngày càng mạnh, nhưng bây giờ, linh tuyền ngày càng khô cạn, đã kinh động đến Nguyên Thần cung, lúc đầu không biết, nhưng tới tận hôm nay mới biết, hoá ra là bị yêu nhân này trộm khí vận, quỷ tỉ cỡ này, nhưng mà năm đó Ma Thai trộm thiên chi pháp ma tộc tu luyện ra được gây rối loạn Thần Châu, ngay cả ma tộc cũng đã bị Tiên Đế Đại Hạ đánh đổ từ lâu, không ngờ phương pháp này lại xuất hiện ở Thanh Giang..."
Càng nói càng giận, ông ta chợt đập bàn trà: "Các ngươi nói lão phu làm sao có thể tha cho hắn được chứ?"
“Hóa ra vấn đền liên quan đến Linh Tỉnh và Ấn Sơn Hà trong tay Phạm lão tiên sinh…”
Nghe đến đây, các luyện khí sĩ tại hiện trường thực sự sửng sốt, nét mặt thay đổi.