Chương 471: Hai con đường (2)
Phương Thốn nghe vậy, cười nói: “Điều tra những người đã khuất của thất tộc với điều tra sự phân tán của kinh nghĩa Ma đạo, cái nào nhanh hơn?”
Thần Mục công tử trầm mặc không nói, cũng không tiếp thoại.
Luyện khí sĩ của thất tộc đều có chút thấp thỏm, nhìn sang phía Phạm lão tiên sinh.
Những luyện khí sĩ xung quanh có là đồ đần cũng nhìn ra được.
Nếu thật sự muốn điều tra, tất nhiên điều tra những người đã khuất của thất tộc sẽ nhanh hơn, nhưng có lẽ thất tộc không muốn để người khác điều tra…
Khuôn mặt Phạm lão tiên sinh chìm trong ánh nến xung quanh, có vẻ tâm trạng ông ta vô cùng tồi tệ, một lúc lâu sau đột nhiên lãnh đạm nói: “Quỷ Quan giết người, không phải chỉ trong một ngày, càng không phân biệt phải trái đúng sai. Nếu điều tra những người bị hắn ta giết, có thể phát hiện ra điều gì? Tu luyện Ma đạo tà pháp là một trọng tội. Bây giờ đã có hắn ta tu luyện, không biết chừng cũng đã có những yêu nhân khác cũng đang tu luyện, vì vậy theo lời của Lục tiểu tử nói, điều tra từ điển tịch Ma đạo, tìm hiểu ngọn ngành, tiêu diệt hết thảy, để sau này không gặp phải phiền phức nữa…”
Các luyện khí sĩ trong điện đều thấp giọng đồng ý.
“Ha ha...”
Nhưng đúng lúc này, Phương Thốn đột nhiên phá lên cười, thu hút vô số ánh nhìn.
Ngay cả ánh mắt đang nhìn Phương Thốn của Phạm lão tiên sinh cũng không giấu nổi sự tức giận.
“Nếu ta nhớ không lầm, trong Kinh nghĩa điển tịch trước đó thất tộc có đưa tới cho ta, có một số ghi chép về triều đại trước…”
Phương Thốn cười nhẹ: “Năm đó, Tiên Đế bệ hạ đánh bại Ma tộc, hủy diệt Ma Thai của bọn họ, cắt đứt nòi giống của họ, nhưng Tiên Đế bệ hạ có tấm lòng từ bi, không đuổi cùng giết tận, chỉ yêu cầu những ai còn sống sót của Ma tộc tự phế Luyện Thân pháp, phân tán điển nghĩa, đày xuống nhân gian, không còn làm chuyện tà ác, ngay cả lục tông của Thanh Giang hiện tại, e rằng có rất nhiều truyền thừa từ Ma Tông ngày đó. Lục tiểu hữu muốn điều tra dòng chảy Kinh nghĩa điển tích của Ma tộc, là muốn đảo lộn toàn bộ quận Thanh Giang, đúng không?”
Các Luyện khí sĩ nghe vậy, thần sắc có chút nghi ngờ.
Thần Mục công tử Lục Tiêu càng trầm ngâm, định nói rồi lại thôi.
Phương Thốn cười nói: “Ta không có ý kiến gì, nếu Lục tiểu hữu muốn điều tra, có thể bắt đầu từ Thủ Sơn Tông của ta, quả thực không dám giấu giếm, Thủ Sơn Tông có không ít truyền thừa có được từ Ma tông năm đó, hai chữ Thủ Sơn cũng từ hai chữ Thần Minh mà ra…”
Các luyện khí sĩ nghe được, không ít lão bối nghĩ thầm trong lòng.
Đúng là không ít truyền thừa…
Năm đó, Ma tộc bị tan nát, xáo trộn, có không ít những truyền thừa tương đối hoàn chỉnh lọt ra ngoài, Thần Minh Tông năm đó chính là một huyết mạch trong đó, vì vậy xét từ một mức độ nào đấy, toàn bộ truyền thừa của Thần Minh Tông chính là truyền thừa của Ma tộc, chỉ là không đủ hoàn chỉnh.
Nói về tình nghi, khả năng lớn nhất bị tình nghi đầu tiên chính là Thủ Sơn Tông…
Đương nhiên, khả năng nhỏ nhất bị tình nghi cũng là Thủ Sơn Tông, thực sự bởi vì Thủ Sơn Tông không có cao thủ…
Chỉ dựa vào Tiểu Từ tông chủ không não và hai trưởng lão không tài cán gì?
“Haizzz, điều duy nhất khiến Phương Thốn cảm thấy đáng tiếc chính là những người bị Quỷ Quan nhắm tới…”
Phương nhị công tử lợi dụng suy nghĩ sâu xa của mọi người, mỉm cười thở dài, cố ý hướng về phía công tử nhà họ Bạch vừa trở về, Bạch Hoài Ngọc, hắn liếc mắt nhìn rồi thở dài: “Nếu như điều tra người chết trước, có thể hiểu được tại sao Quỷ Quan giết người, rồi có thể biết được người mà hắn ta định giết tiếp theo là ai để lên kế hoạch bảo vệ trước, nhưng nếu điều tra từ Ma đạo điển tích thì khi nào Kinh Sơn Pháp Hải mới có manh mối, và khi nào mới có một kết quả?”
“Nếu Quỷ Quan lại có kế hoạch giết người trong thời gian này thì sao?”
Đáp lại ánh mắt của hắn, sắc mặt công tử nhà họ Bạch, Bạch Hoài Ngọc đột nhiên trắng bệch.
Tất cả các luyện khí sĩ đều cau mày, nhìn về phía họ.
Phương Thốn cố ý cười nói: “Đừng cho rằng bây giờ trên núi có nhiều cao thủ thì có thể ngồi vậy rung đùi không lo nghĩ gì. Trước đây, có bao nhiêu cao thủ mai phục bên cạnh Thương tiên sinh, thậm chí là toàn bộ đại trận hộ sơn của Linh Vụ Tông cũng chỉ bảo vệ một mình hắn ta. Nhưng kết quả, Quỷ Quan vẫn có thể lấy đầu hắn ta một cách dễ dàng. Vậy, ai dám đảm bảo đêm nay sẽ không có ai chết?”
Thần Mục công tử đột nhiên cảm thấy có điều gì không đúng, ánh mắt hơi lo lắng, muốn mở miệng nói gì đó.
Nhưng lúc này, Phương Thốn đã quay đầu nhìn về phía công tử nhà họ Bạch, nói một cách buồn bã: “Sai một ly, đi một mạng!”
“Tách…”
Chiếc chén trong tay công tử nhà họ Bạch, Bạch Hoài Ngọc bỗng rơi xuống mặt đất, thần sắc lo lắng đến cực điểm.
“Ta… Ta nói…”
Dưới hàng nhìn ánh mắt đổ dồn về phía mình, hắn ta run rẩy nói: “Những người Quỷ Quan giết… đều… đều là…”
“Đều đang bí mật làm ăn với Đại Yêu Tôn ở phía nam…”
“Cái gì?”
Một câu nói của công tử nhà họ Bạch, Bạch Hoài Ngọc, trong nháy mắt làm trong điện trở nên xôn xao.
Cho dù là rất nhiều lão già thành tinh rồi, đã sớm đoán được ngọn nguồn của sự việc, nhưng mà sau khi Bạch Hoài Ngọc tự mình nói ra mọi chuyện thì họ vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Trước đây rõ ràng Thần Mục công tử Lục Tiêu đã đoán được nguyên nhân Quỷ Quan giết người, thậm chí còn đặt bẫy, nhưng tại sao lại không thể nói ra nguyên nhân Quỷ Quan giết người ra trước mặt mọi người? Vì sao đã lâm vào tình thế cấp bách rồi mà vẫn giữ thái độ kiên quyết rằng chỉ sau khi gặp lão tổ nhà họ Lục thì mới có thể nói?
Lúc đầu mọi người đã cho rằng Quỷ Quan giết người là để báo thù, nhưng tại sao lại báo thù, tại sao lại ra tay với Thương tiên sinh vừa mới rời khỏi gia tộc đến Linh Vụ Tông chưa bao lâu, mặc dù ông ta là người ở rể nhà họ Mạc, nhưng lại không có cùng huyết thống với nhà họ Mạc mà.
Hóa ra là như vậy, hóa ra là như vậy!