Chương 504: Có lý càng cuồng
Đối mặt với một người là mấy chục người, nhưng không có người nào tiếp cận được tiểu lâu mà còn liên tiếp bị bại lui!
…
…
“Hỗn trướng, thật vô lý!”
Phạm lão tiên sinh đứng từ xa nhìn thấy cảnh tượng này, ông ta tức giận như muốn phun ra một búng máu, trong mắt ông ta có vô số ngọn lửa giận đang tuôn ra, nếu Tiểu Từ tông chủ không ra tay, ông ta còn không biết một người thoạt nhìn thì trung thực, bị người khác bỏ qua sự tồn tại nhiều năm như vậy lại là Quỷ Quan, nhưng hôm nay, Tiểu Từ tông chủ ra tay dường như muốn công khai thừa nhận thân phận của hắn ta.
Khó chịu nhất chính là ông ta có đầy đủ chứng cứ để xác thực hắn ta là Quỷ Quan nhưng hắn ta còn dám phản kháng!
“Chư bộ thần tướng của quận phủ ở đâu? Chưởng lệnh ở đâu? Binh sĩ của Tập Yêu Tư đang ở đâu?”
“Luyện Khí sĩ của ngũ tông ở đâu? Binh mã thất tộc đang ở đâu?”
Lão tiên sinh đột nhiên quát lên điên cuồng, thanh âm kích động, ánh mắt giận dữ nhìn khắp thành Thanh Giang, chỉ điểm: “Nay Quỷ Quan Thủ Sơn Tông đã hiện thân, các ngươi còn chần chờ gì nữa? Muốn ở lại xem náo nhiệt sao? Còn không mau bắt lấy hắn cho ta!”
Thanh âm kích động vang lên quanh thành Thanh Giang.
Thần tướng cùng nhóm chưởng lệnh chiếm đóng tứ phương sôi nổi nhận mệnh, vội vàng xông lên giữa không trung, giống như mây đen cuồn cuộn kéo tới.
Toàn bộ Luyện Khí sĩ ở thành Thanh Giang bất kể trình độ tu vi, mấy trăm người đều xông lên theo lệnh của ông ta.
Mặt khác, những Luyện Khí sĩ của thất tộc vốn tính toán bảo đảm mọi chuyện phát triển thuận lợi cho thất tộc, chứ không muốn tham dự quá sâu vào vấn đề này để tránh bại lộ nội tình cùng thực lực của Luyện Khí sĩ thất tộc, cũng bảo toàn được mệnh lệnh, các cao thủ ở giữa sôi nổi chạy về giữa không trung, triển khai pháp bảo cùng phù triện, kết hợp với hung khí đánh về phía đệ tử Thủ Sơn Tông đang ở giữa không trung của Thanh Giang.
Ở xung quanh, tông chủ ngũ tông cùng các trưởng lão được điểm danh cũng vội vàng ngẩng đầu, khí cơ trên người bắt đầu biến động.
Trong nháy mắt, giữa không trung xuất hiện một mảnh khí cơ đem ngòm như muốn nuốt chửng mọi thứ.
Đường đường là thực lực của một quận, làm sao một tông môn mới chống cự được.
…
…
Mà lúc này, trận chiến bên ngoài tiểu lâu đã diễn ra từ lâu, căng như dây đàn, mà ở bên trong tiểu lâu, Phương Thốn còn đang nghiêm túc giảng thuật cùng chư vị đồng học: “Tam Ma Thất Thần Ấn của ta không phải là thuật pháp, không cần phải luyện khí pháp, chỉ cần luyện tâm. Hồng trần nhiều thương độc, hủy nhân tâm khiếu, tẩm nhân thần hồn, vì vậy, tiền bối của Luyện Khí sĩ toàn tránh hồng trần để tránh làm bẩn mắt của chính mình, và lĩnh ngộ thiên địa chi khiếu vào lúc thiên nhiên thay đổi, tu hành cũng thay đổi thì Luyện Khí sĩ chúng ta mới đuổi kịp sự thay đổi của thiên địa, thâm nhập hồng trần, không được bảo thủ, càng không thể để mặc kệ mọi chuyện mà ngược lại phải đối mặt với khó khăn và rèn luyện hồng trần vì đạo tâm chi kiếp, mượn tam độc thất thương luyện đạo tâm!”
Hắn nhìn về phía chư vị đồng học và tiểu hồ ly nào đó đang ngồi một bên giả bộ nghe không hiểu, nhưng lại bày ra vẻ nghiêm túc lắng nghe, trên mặt có một loại nghiêm túc cùng ngưng trọng xưa nay chưa từng có: “Chúng ta không tu luyện trường sinh bất tử, chỉ tu luyện hồng trần tiên, lấy chân tâm từ nhân gian…”
Bất kể là Mạnh Tri Tuyết, Hạc Chân Chương, Mộng Tình Nhi, hay là đám người Vũ Thanh Ly vừa mới trở về, lúc này đều có vẻ mặt phức tạp. Một mặt, những gì Phương Thốn giảng đều vượt quá sự hiểu biết trước đây của bọn họ, cảm giác như đang tiếp thu huyền diệu tinh thâm nhưng lại khiến người khác tỉnh ngộ sự thật khắc nghiệt, mặt khác, tình thế bên ngoài tiểu lâu càng lúc càng nghiêm trọng, tùy thời đều có thể bị đánh sập, mà bọn họ lại thản nhiên ngồi trong tiểu lâu nghe kinh, chẳng lẽ Phương nhị công tử không còn quan tâm đến chuyện sinh tử?
…
…
Cũng chính vào lúc này, theo tiếng quát chói tai của Phạm lão tiên sinh, mọi thứ vẫn như cũ.
Nhưng ngay sau đó, những Luyện Khí sĩ lại phát hiện tình thế có vẻ không ổn.
Những Luyện Khí sĩ theo nghiêm lệnh của lão tiên sinh vội vàng chạy tới, thanh thế xuất ra nhưng xung quanh chỉ là một hình ảnh hỗn độn, tuy nhân số của Luyện Khí sĩ nhiều, nhưng hầu hết đều là Trúc Cơ, thậm chí còn thấp hơn nữa, cấp bậc tu vi như vậy mà dám tham dự đại chiến, vây sát Kim Đan, dựa vào cá nhân mỗi người căn bản là không đủ khả năng để chiến đấu nên chỉ còn cách kết thành trận thế, trên dưới đồng lòng mới có thể có hy vọng.
Nhưng khi bắt đầu, bọn họ còn không thể kết thành trận thế, chỉ có vô số tiếng la hoảng loạn, không đầu không đuôi, giống như vô số nơi trọng yếu đều phải có chỉ huy đưa ra mệnh lệnh nhưng lại không phối hợp.
Chỉ cần một đội nhân mã lộn xộn như vậy, toàn bộ trận thế sẽ không thể thực hiện được.
Càng làm cho người ta phun trào máu họng, đó là ngũ tông!
Hiện giờ, nói về thực lực của toàn bộ thành Thanh Giang, mạnh nhất là ngũ tông, bởi vì bọn họ không những có tông chủ mà mỗi một tông đều đưa tới không ít trưởng lão, có hơn mười vị Kim Đan, đủ để thấy lực lượng của bọn họ cộng lại cũng có thể huỷ diệt toàn bộ Thanh Giang.
Lúc trước, những người này tụ tập lại là vì bắt Quỷ Quan.
Hiện giờ, thân phận của Tiểu Từ tông chủ đã bị đưa ra ngoài ánh sáng, rõ ràng là đã đến lúc bọn họ phải ra tay.
Nhưng lúc này, không ai trong số họ di chuyển.
Mỗi một vị tông chủ và trưởng lão đều lạnh lùng nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, như thể đang… suy nghĩ!
“Tông chủ, chúng ta đi giúp bắt Quỷ Quan sao?”
Theo hướng của Lạc Thủy Tông, một vị trưởng lão nhìn cả người Tiểu Từ tông chủ tràn đầy khí thế hung ác, thấp giọng dò hỏi.
Tông chủ Lạc Thủy Tông chỉ cười, nói: “Nôn nóng làm gì, hiện tại còn chưa biết ai là Quỷ Quan…”
Vị trưởng lão kia nhìn về phía Tiểu Từ tông chủ như đang suy tư gì đó, cũng không lên tiếng hỏi.
…
…
“Đáng giận…”