Chương 503: Quỷ Quan quang minh chính đại giết người (2)
Mấy chục vị luyện khí sĩ nhảy lên không trung, đột nhiên có hào quang hiện trên đỉnh đầu, thi triển pháp thuật mà hóa thành thần quang, giống hệt như một con mãng xà lớn đang xông về phía trước, mấy chục vị luyện khí sĩ đứng gần nhau, có thể tự mình thi triển thần quang ra ngoài, giống như là hóa thành một làn sóng lớn, khí tức hủy diệt phát ra ngoài hung hăng mà hiện về phía trước.
Nhìn thấy thần quang còn mạnh hơn cả mình tưởng tượng, không biết có bao nhiêu sắc mặt của bách tính ở bên dưới đã thay đổi, vô thức mà trốn chạy bốn phương.
Ngay cả hai bị trưởng lão và mấy vị đệ tử đứng sau lưng Tiểu Từ tông chủ cũng đều run như cầy sấy, nói ra thì mất mặt, mặc dù họ đều là luyện khí sĩ, nhưng mà đối phương lại có nhiều người liên thủ với nhau như vậy nên họ theo bản năng mà cảm thấy sợ hãi, chỉ muốn chạy trốn đi…
Sức lực chênh lệch quá lớn, họ không hề có chút ý niệm muốn kháng cự nào.
…
Mà đón lấy ánh sáng kia, Tiểu Từ tông chủ cao gầy kia bắt đầu nở nụ cười, nụ cười có một ý tứ phức tạp không thể nào mà hình dung được, sau đó hắn không lùi mà tiến lên, sải bước tiến lên trước, nâng một cánh tay lên, xung quanh lập tức có pháp lực vô cùng mạnh mẽ phát ra, cuồn cuộn đầy ma ý, giống như là cả người đang xảy ra biến hóa, lửa giận không ngừng bao lấy cơ thể, lửa giận quanh người như biến thành thật…
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Từng tiếng từng tiếc lửa giận kia vang lên, trở nên vô cùng hung ác mà bổ nhào về phía trước.
Đột nhiên vào lúc đó, mười mấy đạo thần quang của đối phương cũng đã bay đến, hai bên giao chiến với nhau, thời gian cứ như là ngừng lại, tỏa ra một sức mạnh làm cho người ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ, năng lượng bay hết ra xung quanh, ngưng quang và trúc cơ của thất tộc và quận phủ đều chia năm xẻ bảy ra, đứng cũng không vững, mà còn những luyện khí sĩ Kim Đan phóng ra những thần quang thì lảo đảo lùi về sau một đoạn.
Chuyện này còn chưa tính, uy lực của Tiểu Từ tông chủ lại quá lớn, làm cho bọn họ không tài nào mà thở nổi, dù có cách bốn năm trượng thì vẫn không thể hóa giải được sức mạnh của đối phương, cuối cùng hét lớn một tiếng rồi toàn bộ đều bị đẩy ra sau, bộ dạng trở nên vô cùng nhếch nhác.
“Không thể nào?”
Vô số người nhìn thấy cảnh tượng đó, tròng mắt cũng sắp rơi ra khỏi mắt rồi.
Chỉ với sức mạnh của một con người đã đánh lui được mười mấy vị luyện khí sĩ, mà hơn mười người trong đó đều là Kim Đan…
Sự chênh lệch thực lực này xa đến thế nào cơ chứ?
Ai ai cũng biết vị tiểu tông chủ của Thủ Sơn Tông đang suy yếu đến tận cùng rồi, tu vi cũng chỉ bình thường mà thôi.
Nếu hôm nay không tận mắt thấy được, ai có thể ngờ được vị tiểu tông chủ bình thường im lặng ít nói, hầu hết thời gian đều bị người khác vô thức mà quên đi mất này lại có bản lĩnh kinh người như vậy cơ chứ?
…
“Hóa ra là ngươi…”
Cũng ngay tại đây, toàn bộ trưởng lão của thất tộc và Phạm lão tiên sinh nhìn thấy Tiểu Từ tông chủ ra tay, trong chớp mắt đã phản ứng lại, ai ai cũng lộ vẻ mặt kinh sợ mà hét lên: “Hóa ra Quỷ Quan chính là ngươi…”
Trước đây họ chỉ điều tra được Quỷ Quan này nhất định có quan hệ với Thủ Sơn Tông.
Họ chỉ đoán là có thể Quỷ Quan là người điên phía sau núi của Thủ Sơn Tông, cũng đã từng đoán Quỷ Quan có thể là một người trưởng lão nào đó họ chưa được gặp ở trong Thủ Sơn Tông, nhưng chỉ chưa từng nghĩ đến một điều đó chính là Quỷ Quan chính là Tiểu Từ tông chủ, bởi vì cho dù là góc độ nào mà nói thì Tiểu Từ tông chủ đều không giống như là có tu vi mạnh như vậy, lại là kiểu người mà có thể làm ra tội ác như vậy…
Cho đến hôm nay khi họ thấy được Tiểu Từ tông chủ ra tay, giờ thì còn gì đáng nghi ngờ nữa cơ chứ?
Mà trong tiếng hét tức giận của họ, đột nhiên tông chủ Tiểu Tử nở nụ cười, cười vô cùng sảng khoái.
“Sao ta lại có thể là Quỷ Quan được?”
Hắn cười mà nhìn về Phạm lão tiên sinh ở phía xa: “Ai ai cũng biết, ngươi mới là Quỷ Quan.”
Trong tiếng cười, đột nhiên hắn nhanh chóng đi về phía trước, thanh đao đeo sau lưng đã sớm nằm trong tay rồi, ma ý đang vây quanh cơ thể, cứ như một đám mây đầy máu len lỏi vào trong đám người của thất tộc và quận phủ, nó cứ như là ác quỷ sống lại xông lại thẳng vào trong đối phương, có thể nói là quang minh chính đại mà chém một loạt đầu người.
“Thực sự là không ngờ, ta cũng có ngày có thể giết ngươi ở ngoài sáng…”
Có người chú ý đến mắt của hắn, máu tanh đầy u tối, tràn đầy sự vui sướng, cứ như là đang ngắm nhìn con mồi.
“Ha ha ha ha…”
“Từ Văn Tâm ở đây là để đến bắt Quỷ Quan ngươi!”
Trong chốc lát, tình thế đảo ngược, vốn là thất tộc cùng Luyện Khí sĩ của quận phủ lao về phía đệ tử Thủ Sơn Tông, về phía tiểu lâu, nhưng họ không ngờ rằng Tiểu Từ tông chủ lại thi triển sức mạnh kinh người và hung tợn, một mình lao về phía Luyện Khí sĩ của thất tộc và quận phủ, chỉ thấy một lực đạo hung uy cuồn cuộn kinh người, ép thành một mảnh thần quang ảm đạm, tán loạn, chỉ dùng sức của một người nhưng đã ngăn chặn được chúng tu.
Lúc này, quả thực Tiểu Từ tông chủ không còn ra tay nữa mà là đang phát tiết.
Dường như hắn ta muốn trút bỏ sự phẫn nộ và nghẹn khuất, dùng phương thức điên cuồng này để phát tiết.
Trong số những người của thất tộc cùng Luyện Khí sĩ quận phủ có hơn mười người cùng cấp bậc tu vi là Kim Đan với hắn ta, nhưng những người này đều biết rõ Thủ Sơn Tông, hoặc nói đúng hơn là Tiểu Từ tông chủ mới là người đuối lý vì đã làm chuyện ác một phương, dựa theo sự tìm hiểu của cộng đồng Luyện Khí sĩ thì bọn họ mới là người đúng lý hợp tình, khí thế càng tăng lên, những người này càng cảm thấy bực tức trong lòng khi đứng trước mặt Tiểu Từ tông chủ, tu tập mấy chục năm, thậm chí mấy trăm năm, nhưng lúc này, bọn họ không thể làm gì khác hơn ngoài vô dụng đứng đó, để mặc cho mọi chuyện xảy ra!