Chương 51. 33,3cm (2)
Là người của hai thế giới, công phu dưỡng khí của Phương Thốn rõ ràng đã mạnh hơn những người cùng lứa tuổi, thế nhưng bây giờ cảm nhận được sự thay đổi ở trong cơ thể thì vẫn không nhịn được cảm thấy hơi kích động, bởi vì thứ bây giờ bản thân đại biểu đã là cực hạn của thường nhân!
33,3cm!
Tiên Thiên chi khí cao nhất mà trời xanh ban cho sinh linh!
Có điều loại kích động này chỉ là đối với tinh thần, còn đối với bản thân Phương Thốn, Tiên Thiên chi khí 32,8cm trước đó của hắn cũng không có thay đổi quá lớn, có lẽ loại thay đổi này chỉ hiện ra khi hắn dồn đến cực hạn giống như nín thở vậy, có lẽ trước kia cho dù như thế nào cũng không chống đỡ được một trăm bước, bây giờ lại có thể giống như cây gậy dài trăm thước, chống đỡ thêm được mấy bước...
Hoặc như cho dù như thế nào cũng không thể chạy một trăm mét trong mười giây, bây giờ lại có thể...
“Tiên Thiên chi khí của mình đã đạt đến mức cao nhất, phải chăng cũng sẽ có tư chất khác hẳn với thường nhân?”
Điều mà Phương Thốn quan tâm hơn chính là điều này.
Trong truyền thuyết, mỗi một người có Tiên Thiên chi khí vượt qua 33,3cm thì đều là thiên chi kiêu tử, kỳ tài tuyệt thế.
Dạng người như vậy lúc mới sinh ra thường thường đều sẽ trời sinh dị tượng, trăm dặm có thể thấy được, mà sau khi họ trưởng thành không chỉ thiên phú tu hành vượt xa thường nhân, thêm vào đó tu tập thất kinh bộc lộ khác thường kinh người, giống như đã từng gặp là không thể quên được, có thính giác kinh khủng, hay là thần lực trời sinh, hoặc là có thể ngửi được khí tức mà thường nhân không thể nào ngửi được… mỗi thứ đều khác nhau.
Càng hiếm thấy hơn là còn có người trời sinh có thể giao lưu với động vật, có lực hấp dẫn trí mạng đối với người khác phái...
Chớ xem thường những khác thường này, trên con đường luyện khí được gọi là thiên phú dị bẩm.
Ưu thế như thế, nếu như tiến hành tu trì thì có thể đạt được độ cao kinh người mà thường nhân không cách nào với tới được!
Trước đây Tiên Thiên chi khí của Phương Thốn chỉ có 2,98cm nên khó có thể hy vọng xa vời về thiên phú dị bẩm này, nhưng hôm nay Tiên Thiên chi khí của hắn đã được tu bổ đến cực hạn, vậy có phải bản thân cũng sẽ xuất hiện thiên phú dị bẩm vượt xa với thường nhân hay không?
Mở mắt nhìn xung quanh không có gì thay đổi.
Kéo lỗ tai ra, hình như cũng không có gì thay đổi.
Mũi ngửi một cái có mùi hoa mẫu đơn thoang thoảng từ ngoài cửa sổ bay vào… cũng rất bình thường.
Siết chặt tay thành nắm đấm, sức lực mạnh mẽ nhưng cũng không được tính là ghê gớm...
Cúi đầu nhìn hình như cũng giống như lúc trước...
...
...
Phương Thốn chậm rãi nhíu lông mày, trong lòng âm thầm phỏng đoán:
“Bởi vì Tiên Thiên chi khí của mình dựa vào công đức để tu bổ nên không có dị bẩm, hay là thiên phú dị bẩm của con người không thể phát hiện nhanh như vậy, cần phải tu hành thì mới có thể từ từ thức tỉnh?”
Nhất thời chính bản thân hắn cũng không thể nắm chắc được.
Dù sao thì Tiên Thiên chi khí này trong mắt thường nhân căn bản không có khả năng tăng lên, muốn tham khảo một chút cũng không thể tìm thấy đối tượng.
Cho dù là loại nào thì dù sao Tiên Thiên chi khí nâng lên cũng sẽ có chỗ tốt...
Phương Thốn âm thầm nghĩ trong lòng, nếu như Tiên Thiên chi khí quyết định tốc độ tu hành, vậy bản thân lúc này cũng đã đạt đến cực hạn, phương pháp tu hành cũng như vậy, trên đời này sẽ không bao giờ có người nào có thể nhanh hơn hắn...
“Nhưng mà trái lại mình phải cẩn thận, không thể tùy tiện để cho người ta phát hiện ra Tiên Thiên chi khí của mình mạnh như vậy...” Hắn âm thầm nghĩ ở trong lòng.
Nếu như bị người khác phát hiện Tiên Thiên chi khí của bản thân đã đạt đến cực hạn, thậm chí vượt qua cả cực hạn, sợ là sẽ xem mình giống như quái vật, cũng may Tiên Thiên chi khí vốn dĩ là một bí mật cá nhân hoặc sinh linh, nên người ngoài rất khó có thể thấy được rõ ràng, cho dù là các biện pháp đo đạc trong thư viện cũng cần phải có bản thân luyện khí sĩ phối hợp, cuối cùng mới có thể đo ra được một trị số tương đối chính xác.
Nếu như Phương Thốn tình nguyện thì có thể để cho người ta không nhìn thấu được trị số của bản thân.
Đơn giản mà nói nếu như muốn giả mạo Tiên Thiên chi khí cao hơn thì rất khó nhưng muốn lộ ra thấp hơn thì lại rất dễ dàng.
“Đã như vậy thì mình sẽ thử xem có thể phá vỡ được cực hạn này hay không...” Phương Thốn âm thầm suy nghĩ, bắt đầu thực hiện bước thứ hai.
Cực hạn Tiên Thiên chi khí của thường nhân là 33,3cm!
Cho dù là ai cũng không thể đột phá được cực hạn này...
Vậy hắn có được Thiên Đạo Công Đức Phổ thì sao?
...
...
Phương Thốn thả lỏng tâm trạng của bản thân, sau đó ánh mắt rơi vào trên Thiên Đạo Công Đức Phổ...
“Tiêu hao 300 công đức để tu bổ Tiên Thiên chi khí của ta...” Phương Thốn âm thầm nói.
Hắn không dám chuyển hóa quá nhiều trong một lần vì sợ có dị dạng kinh người xuất hiện.
Cho dù như thế lúc hắn nói ra câu này, trái tim cũng không khỏi đập thình thịch.
Nghĩ đến bây giờ bản thân có thể đang vượt qua giới hạn không ai trên thế giới này có thể phá vỡ thì không khỏi cảm thấy áp lực nặng như núi.
Rào...
Lại là một tiếng nước chảy réo rắt vang lên, số lượng công đức lại giảm bớt 300 trở thành 3000.
Nhịp tim của Phương Thốn gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Nhưng mà hắn hít sâu một hơi rồi định thần nhìn lại, lại ngạc nhiên phát hiện ra Tiên Thiên chi khí của bản thân vẫn là 33,3cm.
Vậy mà không có thay đổi gì hết?
Lúc trong lòng hắn nảy sinh ra ngạc nhiên thì bỗng cảm thấy không đúng cho lắm, giống như là trên Tiên Thiên chi khí của mình có một luồng không khí đẩy ra từ giữa trán xông vào bên trong cơ thể của hắn, khi luồng không khí này tràn vào thì cả người hắn trở nên ấm áp, vốn dĩ bây giờ không tu luyện nội tức nhưng lúc này lại xuất hiện một tia sức mạnh hết sức rõ ràng...
“Hử?”
Phương Thốn trợn to mắt nghĩ đến một khả năng.
Hắn chỉ hơi trầm ngâm rồi lại lần nữa chuyển ánh mắt lên trên Thiên Đạo Công Đức Phổ:
“Tiêu hao 500 công đức để tu bổ Tiên Thiên chi khí của ta!”
“Rào...”
Tiếng nước chảy vang lên lần nữa.