Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 510: Câu danh

Chương 510: Câu danh


Dường như Thủ Sơn Tông bị một lực lượng khổng lồ vô hình đè ép vào một góc, không thể kéo giãn được.
Tông chủ của ngũ tông cùng các trưởng lão hai mắt nhìn nhau, dường như bọn họ nhìn thấy được mấy chữ đại thế đã biến mất.
Bá tánh thành Thanh Giang nhìn bộ dáng Phạm lão tiên sinh viết kinh nghĩa trong không trung đều cảm thấy áp lực.
Dường như bọn họ cảm thấy có lỗi với bậc thánh nhân như lão tiên sinh.
Dường như không ai có thể ngăn cản được lão tiên sinh…
… Cho đến khi có tiếng một vang!
“Không hiểu sao ngươi còn mặt mũi để viết áng văn chương này…”
Giọng nói kia đến từ một người đang sợ hãi đứng cùng bá tánh, đúng là lão nô Phạm gia, sau một cuộc loạn thế, may mắn ông ta vẫn còn sống, nhìn thấy Phạm lão tiên sinh sắp viết xong bài kinh nghĩa kia, ông ta đột nhiên nhảy lên không trung giận dữ hét: “Năm đó, Phương Xích tiên sư nghe theo danh tiếng của ngươi mới tương giao với ngươi, cùng nghiên cứu thảo luận học vấn, tiến bộ cùng nhau, vậy mà ngươi lại sao chép tất cả tham nghiên lý niệm đạo lý của hắn, tạo thành nhất thiên Luận Quốc 》 , dẫn động Triều Ca, tạo một thanh danh ảo lớn mạnh như vậy!”
“Cứ như vậy, cho đến hôm nay, một số người cho rằng lý niệm ban đầu của Phương Xích tiên sư chính là truyền thừa từ ngươi!”
“Nhưng ai biết rằng lý niệm này là do ngươi đánh cắp ý tưởng?”
“Lúc trước ngươi viết 《 Luận Quốc 》 , toàn thành Thanh Giang đều rất tôn trọng ngươi, lúc Phương Xích tiên sư biết được việc này cũng không tìm ngươi đối chứng, thậm chí còn nói, chỉ cần đạo lý hiện thế hữu ích cho bá tánh thì xuất phát từ ai cũng không quan trọng, rõ ràng là nhường thanh danh lại cho ngươi!”
“Nhưng sau đó, hắn phát hiện việc trộm sinh cơ của bá tánh ở Lăng Châu, bôn tẩu khắp nơi, đắc tội với vô số người, thậm chí là bị thích khách Thiên Hành Đạo đuổi giết cũng không nói ngươi nửa lời, còn ngươi thì đóng cửa trốn tránh không ra ngoài, cũng vì việc đó mà hắn nhìn rõ bộ mặt thật của ngươi, hoàn toàn thất vọng, cũng chẳng hiểu sao ngươi bảo ta đi khắp nơi tản ra tin tức hắn vong ân phụ nghĩa, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy hổ thẹn một chút nào sao?”
“Cái gì gọi là lão tiên sinh, chẳng qua chỉ là lão tặc mua danh chuộc tiếng…”
“…”
“…”
Không biết có bao nhiêu người nghe thấy tiếng hét lớn này, sắc mặt đột nhiên thay đổi, vừa kinh ngạc vừa giận dữ quay đầu nhìn sang Phạm lão tiên sinh.
Tông chủ của ngũ tông và các trưởng lão đều kinh ngạc, trong mắt hiện lên tia lửa giận.
Phạm lão tiên sinh cùng Phương Xích tiên sư có giao tình, bọn họ cũng thấy tận mắt, dù biết sau này vì một chuyện gì đó mà hai người tách ra nhưng không ai biết mọi chuyện là như thế nào, cùng lắm chỉ nghĩ nguyên nhân là do Phương Xích tiên sư bị bại lộ chuyện ăn trộm sinh cơ của bá tánh ở Lăng Châu nên mới xa cách với Phạm lão tiên sinh, còn về bài 《 Luận Quốc 》 , từ trước tới nay, chưa từng ai hoài nghi Phạm lão tiên sinh, bởi vì đây là bài luận khiến lão ta thành danh.
Mặc dù sau này lý niệm của Phương Xích tiên sư tương tự với 《 Luận Quốc 》 , bọn họ cũng chỉ nghĩ hắn bị ảnh hưởng bởi tư tưởng của Phạm lão tiên sinh, bởi vì lúc Phương Xích tiên sư ở Thanh Giang vẫn còn trẻ tuổi, học thức còn chưa hình thành đã được trưởng giả chỉ điểm nên tư tưởng giống nhau cũng là chuyện bình thường!
Ai có thể nghĩ rằng trong chuyện này còn có một góc khuất như vậy?
Trong hẻm nhỏ Thanh Giang, ông chủ Tần mặc áo choàng đen đột nhiên hiện lên sát khí vô tận, sát khí này khiến cho sát khí của ông ta đột nhiên bùng cháy, liều mạng trốn thoát từ trong lồng ngực ông ta.
Con mèo đốm chạy xa mấy thước mới quay đầu nhìn lại chủ nhân, không biết tại sao trên người chủ nhân đột nhiên toát ra khí cơ nguy hiểm như vậy.
Còn ở bên trong hoa viên, nữ tử mặc hoàng bào cầm chén rượu trong tay, trong nháy mắt bị đốt thành một khối lưu ly.
Hai hốc mắt của nàng nhất thời trở nên đỏ ửng, nước mắt rơi lã chã trên gương mặt: “Thì ra là ngươi còn phải chịu oan ức như vậy…”


Bên trong tiểu lâu, chỉ có Phương Thốn đang ngồi bất động, nhưng thần sắc của hắn âm trầm đến đáng sợ.
Lúc này không ai lên tiếng, trên mặt chỉ lộ ra vẻ kinh ngạc.


“Phốc…”
Theo thanh âm của lão nô vang lên, sắc mặt Phạm lão tiên sinh tái đi, khóe miệng trào ra một vệt máu đỏ tươi.
Lúc này, dường như ông ta đã gặp phải chuyện gì đó cực kỳ chấn động, ngay cả chữ viết cũng đột nhiên trở nên lộn xộn, một áng văn chương mất đi rất nhiều linh khí, ánh vàng rực rỡ cũng nhanh chóng thay đổi mà trở nên ảm đạm, nhưng vào lúc này, ông ta đột nhiên nghiến răng nghiến lợi, quay đầu lại, liếc mắt nhìn lão nô nhưng lại không nói lời nào, tiếp tục viết.…
Rõ ràng đạo tâm của ông ta đã chịu ảnh hưởng, đặt bút cũng không thể viết được những dòng chữ thể hiện hạo nhiên chính khí, vì thế ông ta dùng sức nắm chặt tay trái, Sơn Hà Ấn hiện ra, một luồng sức mạnh vô biên từ Thanh Giang to lớn lập tức chảy vào người ông ta, tràn vào cây bút của ông ta khiến cho ông ta viết càng lúc càng nhanh, lệ khí chữ viết cũng càng ngày càng nặng nề.
Từng chữ viết xuống liên kết như long, tản ra trong không trung, văn chương sắp tới thời điểm chín muồi.


“Hắn lại mượn khí vận Ấn Sơn Hà để viết…”
Tông chủ của năm tông đám người trưởng lão đều kinh ngạc và vội vàng hét lớn.
“Hắn viết…”
Tông chủ Lạc Thủy Tông tu từ 《 thư kinh 》 nên rất hiểu đạo lý trong đó, thấp giọng quát: “Người trong thiên hạ đều biết 《 Luận Quốc 》 là do hắn viết ra, lúc này chỉ có một lão nô lên tiếng thì như thế nào? Đạo tâm của hắn đã loạn, cho nên chúng ta nhìn ra được thật giả, nhưng chúng ta có nhìn ra được thì cũng không chứng minh được, làm sao để chứng minh thứ hắn trộm là 《 Luận Quốc 》 ?”
“Chẳng qua đạo tâm của hắn gần như bị huỷ hoại, vì thế, hắn phải mượn khí vận Ấn Sơn Hà mà viết…”
“…”
“…”
“Ha ha ha ha…”
Luyện Khí sĩ ở xung quanh tự có đáp án của riêng họ thì thì sự điên cuồng của Phạm lão tiên sinh càng ngày càng mạnh, ông ta càng viết càng nhanh, cuối cùng phá lên cười như điên: “Lời nói của một lão nô như ngươi, ai tin? Ngươi kêu Phương Thốn có giỏi thì bò ra đây đối chất với ta? Người trong thiên hạ đều biết 《 Luận Quốc 》 là kinh nghĩa của ta, giờ ngươi nói vậy thì có ích gì?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất