Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 585: Đánh cho lộ tẩy (2)

Chương 585: Đánh cho lộ tẩy (2)


Được trời ưu ái, đám người kiếp đó đến từ một thời đại có thông tin vô tận bị nhét đầy vào đầu thì cũng phải nhét tiếp, đó là một thời đại không có mưu kế chân tướng, thì cũng phải cố gắng diễn dịch ra một "chân tướng", cho nên chỉ cần trí khôn bình thường, thì sẽ nghĩ không có bụng dạ đen tối, để tránh sẽ nhiễm vào một chút hình bóng bụng dạ đen tối xảo quyệt.
So với người của thế giới này, tự nhiên sẽ gian xảo hơn một chút và cũng tự nhiên sẽ nhìn thấu một vài việc.
Đương nhiên, đây chỉ là lý luận suông, nếu như vừa mới xuyên việt qua, thì đã chơi đấu trí trước mặt người khác thì e là chết như thế nào cũng không biết, dù sao người trong thế giới này, hoặc là thật sự đơn thuần mà ngang tàng, hoặc là thật sự lăn lộn từ trong âm mưu quỷ kế ra, hễ có thể gặp được thì kinh nghiệm thực hành cơ bản, phải mạnh hơn rất nhiều lần người xuyên việt qua như Phương Thốn...
Có điều cũng may sau khi Phương Thốn đến đã qua mười mấy năm thư thái.
Dần dần thích ứng, dần dần tìm tòi, ít nhiều cũng để hắn thích ứng và tiêu hóa một vài thứ rồi.


"Ngươi nói cũng rất có lý…"
Vân Tiêu lắc đầu cảm thán một lúc mới nói: "Nhưng ngươi có từng nghĩ đến một vấn đề?"
Đón nhận ánh mắt của Phương Thốn, hắn bày ra bộ mặt khổ sở nói: "Yêu tộc người ta tuấn kiệt, nhưng là thật sự lợi hại…"
Phương Thốn nghe xong chỉ cười.
Hắn biết Vân Tiêu đang chỉ cái gì.
Dưới tiên cảnh, giữa luyện khí sĩ nhân tộc và yêu tộc là ngang hàng, vốn đã có ưu thế rõ ràng hơn.
So sánh giữa người kế thừa và người truyền thừa, thì ở bọn họ sức mạnh chồng lên rất nhanh.
Mà càng quan trọng là, yêu tộc nếu sớm đã dự định làm như vậy, thì chứng minh những niên thanh tuấn kiệt mà bọn họ dẫn đến thành Nguyên, thực lực là thật sự đủ mạnh, hầu như đều được tuyển chọn ở Nam Cương, người nổi bật ở cả cái Nam Cương được tuyển chọn ra, so với đám gần bị bọn họ khiêu khích, hoặc là những tiểu bối luyện khí sĩ ấm đầu nên đã báo danh, thì trong đó chênh lệch lớn cỡ nào?
Gần như không khó tưởng tượng, nếu như đại tiên hội này đành phải tiếp tục tổ chức, thì kết quả sẽ là gì.
Đó sẽ là một trận đồ sát đơn phương diện của yêu ma đối với luyện khí sĩ nhân tộc, sẽ là một trận yêu ma đến biểu diễn để lộ ra sự bất khả chiến bại, đừng nói là bù đắp lại thể diện cho thành Nguyên, kết quả rất có thể là tiểu bối luyện khí sĩ, ngay cả chút tự tin đó cũng bị làm hao mòn sạch sẽ.
"Chúng ta cũng rất lợi hại!"
Phương Thốn cười nói: " 《 Cửu kinh 》 đều là tiên hiền của nhân tộc viết ra, còn chưa đủ lợi hại?"
Nói rồi, nhìn về phía Nam Hoàng Thần Vương nói: "Yêu tộc Nam Cương, kinh bản mệnh là gì?"
"Bọn họ cũng có kinh bản mệnh?"
Nam Hoàng Thần Vương ngơ ngác một lúc mới hiểu, nói: "Nếu nói ra thì cũng có đó, 《 Thất kinh 》 của Đại Hạ chúng ta được lưu truyền rộng rãi, yêu tộc cũng có không ít, nhưng đối với yêu tộc mà nói, 《 Võ kinh 》 bọn chúng không cần nghiên cứu sâu, bởi vì bọn chúng trời sinh đã là yêu tướng, móng vuốt sắc bén còn răng thì nhọn, 《 Thuật kinh 》 bọn chúng cũng không cần phải học, bởi vì bọn chúng có thiên phú thần thông, 《 Thư kinh 》 là thứ bọn chúng thích nhất nhưng bọn chúng học không hiểu, 《 Toán kinh 》 thì đối với bọn chúng mà nói, gần như là giống như sự tồn tại của thiên thư…"
"Còn 《 Thảo kinh 》 ở yêu tộc thì lại không ít người tham gia giác ngộ, có điều bọn chúng cũng chỉ có thể dựa vào tranh ảnh của 《 Thảo kinh 》 để đi phân loại linh tài bảo dược, tất cả mọi chuyện có liên quan đến luyện đan, bọn chúng nghĩ nát óc cũng không hiểu được, cho nên hai đạo 《 Hồn kinh 》 và 《 Linh kinh 》 là dựa trên thần hồn của nhân tộc để viết, bọn chúng không thể trèo lên nơi thanh nhã, vì thế cả cái yêu tộc đều thích nghiên cứu sâu về 《 Linh kinh 》 trên một trình độ nào đó mà nói thì 《 Linh kinh 》 chính là kinh bản mệnh của bọn chúng!"
"Đương nhiên, yêu tộc tham gia giác ngộ 《 Linh kinh 》 so với chúng luyện khí sĩ Đại Hạ chúng ta có rất nhiều điểm bất đồng, luyện khí sĩ Đại Hạ tham gia giác ngộ 《 Linh kinh 》 từ trong đó học được là pháp cổ, ngự, chủng, giáng. Còn yêu tộc thích nhất là 'gọi to' chữ pháp môn!"
"…"
"Còn có cách nói này?"
Vân Tiêu cũng là lần đầu nghe được sự phân loại như vậy, tấm tắc nói kinh ngạc.
"Ta cũng là nghĩ như vậy!"
Mà Phương Thốn nghe xong những lời này, bèn cười nói: "Cho nên cách phá vỡ cũng rất đơn giản, chúng ta phá 《 Linh kinh 》 của bọn chúng!"
Trời sinh cửu kinh, nhưng người đời chỉ có thất kinh.
Mà trong thất kinh, mỗi một đạo đều cao thâm mạt trắc và thâm thuý huyền ảo.
Thế nhân đều chỉ có tư cách đi lĩnh hội, đi khai quật càng nhiều thứ với cửu kinh này, ai dám nói chữ “Phá”?
Cho nên mới nói, giả sử những lời này của Phương Thốn bị người ngoài nghe thấy thì nói không chừng sẽ biết có vô số người coi “linh kinh” như là bản mạng mình sẽ nổi giận đùng đùng qua tới gây khó dễ cho hắn ta. Đến lúc đó hắn ta bị đánh đã là nhẹ, còn phải nói xin lỗi với người ta...
Nhưng ít nhất là Phương Thốn nghiêm túc ở trước mặt Nam Hoàng Thần Vương và Vân Tiêu.
...
...
“Một chữ “linh kinh” có thể biến hóa ra rất nhiều pháp môn!”
“Đương nhiên, trong thất kinh nào cũng là như thế!”
“Mà theo những gì luyện khí sĩ của Đại Hạ thấu hiểu từ xưa đến nay, “linh kinh” thường đại diện cho tứ pháp cổ, ngự, chủng, hàng. Trong đó, cổ là luyện chế cổ trùng, lấy rắn làm chủ. Mà ngự là ngự thú, luyện hóa tịnh chưởng để ngự thần hồn của mãnh thú trên thế gian, có thể tùy ý điều khiển và ngăn chặn địch. Mà tự pháp chủng là một thuật phân thân, trên thế gian có luyện khí sĩ có thể trồng linh của mình ở trong cơ thể thú vật thậm chí là thực vật. Lâu ngày, linh tính trưởng thành và sẽ trở thành một hóa thân của mình để mình dễ dàng sai khiến...”
“Mà hàng thường là phương pháp trưởng bối bảo vệ tiểu bối. Trưởng bối luyện chế đóng dấu ở trong cơ thể, rồi đợi khi nào phát hiện tiểu bối gặp nguy hiểm thì có thể đánh thức linh thức của mình và giúp đỡ tiểu bối ngăn chặn kẻ địch trong khoảng thời gian ngắn. Dầu gì vẫn có thể cầu đối thủ một nhân tình!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất