Chương 640: Lá gan thật lớn (2)
Nhưng cho dù là chống lại được một đòn này, các nàng vẫn bất lực không có biện pháp nào.
Xa xa núi Vấn Thiên, từng mảnh từng mảnh yêu ma lao ra, trong đó có vô số Yêu Vương, Yêu Tướng đạt đến Kim Đan Cảnh, thực lực mạnh mẽ đến đáng sợ, mà bọn họ bên này chỉ có một tổng chủ Thủ Sơn tông, sao có thể ngăn cản được đội quân này?
Phương Thốn nói các nàng giết chết hết yêu ma trên núi Vấn Thiên, nhưng các nàng giết thế nào?
Chỉ có những con yêu ma ra tay mà đã đáng sợ đến như vậy rồi, huống chi trong núi còn ẩn chứa biết bao nhiêu khí cơ khủng hiếp hơn nữa.
“Không ngờ còn có nhiều người sẵn lòng trợ lực cho nhà họ Phương như vậy.”
Mà ở bên trong đình nghỉ mát trên núi Vấn Thiên, Long Thành thiếu chủ nhìn thoáng qua tổng chủ Thủ Sơn tông đang ở giữa không trung, một thân ma khí đón lấy một kích của ba đại Yêu Vương, nhẹ giọng thở dài: “Vô duyên vô cớ chôn vùi nhiều mạng người như vậy, chẳng lẽ vị Phương nhị công tử kia đến bây giờ vẫn không nhìn rõ, Phương gia đã bị đưa đẩy trở thành hàn môn, căn bản không có tư cách bị cuốn vào trong đại thế sao?”
Vừa nói, hắn khẽ lắc đầu, đầu ngón tay bắn ra một đạo thanh khí, bay về phía bay về phía một nơi nào đó trên núi Vấn Thiên.
Nơi đó, bỗng nhiên bùn đất cuồn cuộn, vô số tượng đá khổng lồ từ lòng đất chui ra, mênh mông cuồn cuộn, lao về phía trước với đám yêu ma.
Thậm chí hắn không định lãng phí quá nhiều thời gian ở đây, chỉ muốn giải quyết nhanh tình hình.
Chỉ là hắn không ngờ được trong chốc lát tình thế đã thay đổi.
Hai trong số ba vị Yêu Vương có chút kinh ngạc trước tu vi thâm sâu của vị Tiểu Từ tông chủ trẻ tuổi không đáng chú ý, cố ý ra tay cuốn lấy hắn, mà vị nam tử cường tràng khoác áo choàng đen trực tiếp đánh ra một đòn, tầng tầng khí đen dao động, lao thẳng về phía thuyền pháp, như thể muốn chỉ một đòn có thể lấy đi một món đồ trang trí trên nóc thuyền pháp thoạt nhìn kiên cố và to lớn này.
Nhưng mà đột nhiên một đòn này của hắn bị ai đó hoá giải.
Ở phía trên pháp châu, không biết từ khi nào xuất hiện một người mặc áo choàng vàng nhạt, trên mặt đeo một cái mặt nạ quỷ. Chỉ một cái phất tay của đối phương đã đánh tan một đòn kình khí của nam tử kia, ánh mắt lạnh lùng nhỉn về phía khuôn mặt của nam tử.
“Ngươi là ai?”
Nam tử khoác áo choàng đen phát hiện tu vi của đối phương không tầm thường, hơi cảnh giác, lạnh giọng hét lớn.
Đối phương cũng nhẹ giọng hỏi: “Còn ngươi là ai?”
Rõ ràng nam tử khoác áo choàng đen không muốn tiết lộ thân phận, cho nên hắn ta khoác áo choàng như vậy để che đi khuôn mặt của mình, mà bây giờ lại xuất hiện một nam tử đeo mặt nạ quỷ, dường như cũng không muốn lộ ra thân phận của mình cho nên mới đeo mặt nạ như vậy, hai người này một hỏi một đáp, quả thật có chút thú vị, sau khi hỏi xong cũng hiểu được tâm tư của đối phương, cảm thấy lời này thật quá dư thừa.
“Ta theo mệnh lệnh của chủ nhân mà đến, kẻ nào dám ngăn cản, đều phải chết.”
Người đàn ông khoác áo choàng đen nói với giọng điệu hùng hồn, giống như xuất thân từ chiến trường, hừ lạnh một tiếng, lại bắt đầu tung chiêu, chỉ là lần này hắn ra tay hung bạo hơn, tốc độ và sức mạnh tăng lên gấp đôi, mãnh mẽ khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
“Ầm!”
Nhưng không lường trước được, người đeo mặt nạ quỷ vẫn chỉ cần một cái phất tay là có thể ngăn cản một chiêu này của hắn.
Trong nháy mắt, sức mạnh của hắn bùng phát.
Ngay sau đó, hắn vung tay áo lao thẳng về phía trước, giọng nói lưu chuyển, trong tích tắc dường như trở nên vô cùng rõ ràng: “Ta là một kẻ vô danh, từng nhận đại ân của Phương Xích tiên sư, nhưng bị mắc kẹt trong thế tục, không dám nói trước điều gì, nay nhìn thấy nhị lão Phương gia chịu khổ, đặc biệt tới biểu đạt tâm ý, chỉ sợ kẻ ác quay lại trả thù nên không dám lộ diện, hôm nay nguyện chiến đấu đến chết, trả lại ân tình cho tiên sư.”
Khi hắn nói chuyện, giọng nói rung động, chớp mắt đã đến trước mặt hắc y nhân.
Cùng lúc đó, hai người Mạnh Tri Tuyết và Mạnh Tình Nhi cũng đã xông vào cuộc chiến, tông chủ Thủ Sơn Tông ngăn được hai vị Yêu Vương, bỗng nhiên xuất hiện một người đeo mặt nạ quỷ đỡ được đòn tấn công của người mặc áo đen, bởi vậy các nàng lao xuống thuyền pháp, chỉ là khi ngẩng đầu nhìn lên, khắp nơi đều là yêu ma quỷ quái, khiến cho áp lực của các nàng càng thêm nặng như núi, thậm chí còn có cảm giác bất kì lúc nào cũng có thể mất mạng.
Chỉ là các nàng cũng không ngờ tới là ngay khi các nàng nhảy xuống thuyền pháp, lao hết sức về phía trước, thiên địa đột nhiên trở nên hỗn loạn.
Đột nhiên giữa đất trời phát ra ánh sáng rực rỡ vô tận, chiếu sáng ở khắp mọi nơi, phía tây có người vác đại đao trên lưng, đeo khăn đen che mặt, phía nam có mấy chục Luyện Khí Dĩ, đầu đội khăn, chân đạp trên kiếm, phía bắc mặt đất rung chuyển, khí cơ hỗn loạn, phía đông có ánh sáng lưu động, mưa sao băng vọt tới núi Vấn Thiên, mỗi người đều mang theo một loại ý không cam lòng.
“Ta đã nhận đại ân của tiên sư, hôm nay ta tới để báo ân…”
“...”
Đột nhiên, chúng yêu ma nhìn thấy nhiều người như vậy, tức khắc sắc mặt đại biến, tốc độ tiến về phía trước chậm hơn rất nhiều.
Ngay cả sắc mặt của Long Thành thiếu chủ cũng trở nên cực kì khó coi.
“Phương Xích đã làm cho ta tin, trên thế giới vẫn còn có một tia sáng tỏ, để ta không bị sa vào ma đạo…”
Mà những người đột nhiên xuất hiện, đều mang thần sắc lạnh lùng, giọng nói sắc lạnh, dũng mãnh lao vào chiến trường, trong đó có người hét lớn, giọng điệu bi phẫn: “Bọn trộm cướp Long Thành, yêu ma Nam Cương các ngươi, ai cho các ngươi lá gan dám ra tay với Phương gia?”
“Thì ra còn có nhiều người nguyện ý giúp đỡ Phương gia như vậy…”
Hai người Mạnh Tri Tuyết cùng Mạnh Tình Nhi vốn đang vô cùng hoảng loạn, nhưng vì tin tưởng đối phương, biết rằng hắn nhất định sẽ không để cho hai nữ nhân chịu chết, mới kiên trì tiến về phía trước, lại bất ngờ nhìn thấy nhiều cao thủ từ trên trời rơi xuống, xông vào chiến trường, tình thế đúng là nghịch chuyển, khí thế phe mình, trong nháy mắt đã đàn áp được đám yêu ma kia.