Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 652: Vô Tương Bí Điển

Chương 652: Vô Tương Bí Điển


Nhưng nhìn biểu cảm kinh ngạc của hai vị lão nhân Phương gia kia, trong lòng hắn ta lại hơi dao động, mãnh liệt nghĩ đến điều gì đó, vội vàng cầm lên tờ giấy mà mình vừa mới vứt sang một bên, vừa nãy hắn ta đã nhìn lướt qua một chút, không xem kỹ càng cho lắm, chỉ thấy ở trên đó đều là pháp môn tu luyện, mà điều này cũng nằm trong dự liệu của hắn ta, nếu như đối phương muốn làm giả, tất nhiên sẽ làm thật một chút.
Thế nhưng lần này, khi hắn ta nhìn lại tờ giấy đó một lần nữa, trong lòng lại cảm thấy có chút nghi hoặc.
Lúc đầu nhìn qua loa, hắn chỉ nhìn thoáng qua, không nhìn ra sơ hở gì, cũng là điều trong dự liệu.
Lúc này nhìn kĩ càng lại, thế mà cũng không có nhìn ra sơ hở gì.
Điều này khiến những lời hắn muốn chửi rủa chuẩn bị nói ra bị nghẹn lại, quay đầu lại nhìn một cái, liền thấy cách đó không xa có một tờ giấy, đưa tay lấy qua, lại nhìn thêm một lần nữa, lông mày lại nhăn càng chặt hơn, một trang này, thế mà hắn cũng không nhìn ra trong đó có sơ hở gì…
Sau đó, hắn xác minh lại nội dung của hai trang giấy này, càng nhìn thì mày càng nhíu chặt lại.
Dần dần, trong lòng lại sinh ra một cảm xúc kinh ngạc lại căng thẳng.
Vẻ mặt hắn ta cũng có chút mờ mịt, ngây ngốc ngẩng đầu lên nhìn ra bên ngoài, mang một vẻ mặt khóc không ra nước mắt:
“Điều này… Điều này sao có thể…”
Trong thời gian cực ngắn, Long Thành thiếu chủ sắp xếp lại cả một quá trình mà sự việc xảy ra.
Mình vì những điểm khác thường lộ ra trên người Phương Thốn mà đắn đo rằng Vô Tương Bí Điển ở trên người hắn ta.
Thế là quyết định tiên hạ thủ vi cường, trước đó những người khác nhìn chằm chằm vào Phương gia, lấy thế sét đánh lôi đình đoạt được Vô Tương Bí Điển.
Vì vậy hắn liền sử dụng lực lượng có sẵn trong tay, âm thầm sai khiến yêu ma đi bắt cóc Phương gia nhị lão, thái độ đã rất rõ ràng rồi, Phương gia muốn đảm bảo nhị lão không có vấn đề gì thì phải ngoan ngoãn giao Vô Tương Bí Điển ra, nhưng mình cũng đoán được Phương gia sẽ không dễ dàng khoanh tay chịu trói như thế, thế nên bề ngoài tỏ ra yếu đuối, nhìn thì có vẻ chỉ là phái vài yêu ma động thủ, nhưng trên thực tế thì lại âm thầm mai phục vô số cao thủ.
Hai đại Yêu Vương chỉ xuất hiện lộ mặt thôi, thực tế thì đến cả đại Yêu Tôn mình cũng mời đến…
Đương nhiên, mời được đại Yêu Tôn không hề dễ dàng gì, hắn chịu đến đây một chuyến cũng là vì Vô Tương Bí Điển!
Nhưng cho dù có nói thế nào đi nữa thì suy nghĩ của mình cũng không sai.
Quả nhiên, Phương gia không chịu từ bỏ ý đồ, nhìn xem chỉ có vài hai ba con chó con mèo như thế, nhưng thực thế lại âm thầm để vô số cao thủ ẩn náu, thậm chí đến cả Nữ Kiếm Tôn cũng đến rồi, nếu như không phải mình đã chuẩn bị kĩ càng thì chẳng đã bỏ mạng từ lâu rồi.
Sau đó, Phương gia giao ra bí điển giả, mình không tin, hai bên giao thủ, mạnh mẽ ép đối phương giao bí điển thật ra…
… Không có vấn đề!
Hắn ta nghĩ thế nào cũng thấy không có vấn đề gì, vậy thì vấn đề xuất hiện ở chỗ nào chứ?
Long Thành thiếu chủ nhìn hai tờ giấy trên tay mình, gần như sắp khóc lên rồi, trong lòng có một loại cảm giác hoang đường không nói rõ được, bây giờ nhìn trên núi dưới núi này xác người đã nằm xuống vô số, đánh giết máu chảy thành sông, đến cả những đỉnh núi nhỏ xung quanh núi Thiên Vấn cũng không biết đã bị lột bỏ mấy tầng, nhiều người đang liều mạng như vậy, mỗi hơi thở đều bỏ ra vô số sinh mạng, không phải vì muốn có được Vô Tương Bí Điển kia sao?
Sau đó ngươi nói với ta rằng bí điển kia đã giao cho ta từ lâu rồi?
Con mẹ nó, việc này thật không theo đạo lí mà!
Phương gia các ngươi từ khi nào thành thật như thế vậy?
Ngươi dựa vào đâu mà lúc đầu đã đưa bản thật cho ta?


Một tiếng kêu “gào” vang lên, trong tiếng kêu này tràn đầy bất đắc dĩ, khủng hoảng, phẫn nộ, biệt khuất.
Long Thành thiếu chủ chạy ra ngoài như lửa đốt đến mông vậy, thậm chí cả bàn tay cũng đang run rẩy, nhưng cũng cẩn thận kích ra vô số đạo pháp lực, mỗi một đạo pháp lực đều bay về phía giữa sơn cốc, tờ giấy bay lượn như bướm trắng phiêu diêu dò xét đi qua, sau đó nhanh chóng thu lấy từng trang giấy vào trong lòng, cẩn thận như đang ôm lấy một đứa trẻ…
Lúc trước bí điển kia bị người ta đánh bay, rơi lả tả, thêm vào đó ở giữa nhiều người đấu pháp như thế, thậm chí đến cả núi cũng tiêu diệt vô số, từng đạo lực đánh bay càng khiến những quyển giấy trong bí điển này tung bay, có một số bị bụi đá mai một, có một số thì lại bị máu đen thấm ướt, còn có một số thì trực tiếp thì thiêu thành tro tàn... Trong mắt Long Thành thiếu chủ thì đó quả thật là nỗi đau như khoét tim mình vậy.
“Dừng tay…”
Hắn ta nhìn thấy một yêu ma miệng đang phun ra yêu hỏa, thiêu về phía một luyện khí sĩ.
Thế là hắn vội vã đạp bay tên yêu ma kia, bởi vì giữa hai người này có một tờ giấy.
“Cút ra...”
Hắn nhìn thấy một yêu bảo mạnh mẽ đập về một phía, liền phất tay đập vỡ cái yêu bảo này.
Bởi vì hắn nhìn thấy nơi mà yêu bảo đó rơi xuống có nửa tờ giấy bị máu thấm ướt.
Hắn giống như điên vậy, xông hết sang trái lại sang phải, trong chiến trường hỗn loạn này, nhanh chóng thu thập lại toàn bộ trang giấy.


“Hả? Có chuyện gì không đúng sao?’
Hành động điên cuồng kia của Long Thành thiếu chủ rất nhanh đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Có Yêu Vương để ý đến động tác của hắn, đầu tiên là mơ màng, rất nhanh liền nghĩ đến một loại khả năng, đột nhiên thầm kêu lên một tiếng “ôi mẹ ơi”, sau đó mạnh mẽ vứt đối thủ của mình xuống, xông người đến chỗ trang giấy nơi góc khuất chiến trường.
“Ồ? Bọn họ là đang…”
Cũng có một vài người trùm đầu che mặt như thế tiến lên tương trợ “nghĩa sĩ” cỉa Phương gia, sau khi nhìn thấy hành động của những Yêu Vương kia, trong lòng cả kinh, vội vàng cướp lấy một trang giấy để xem, sau đó đồng tử mãnh liệt co rút lại, hung hăng vỗ vào đầu mình, vừa muốn khóc lại vừa muốn cười, sau đó oa oa kêu to lên, thi triển ra vô số pháp bảo thần thông, liều mạng đi cướp những tờ giấy kia!
“Con mẹ nó đây là đang làm trò đùa gì vậy?”
Cả nơi chiến trường đều thay đổi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất