Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 658: Muốn luyện công này

Chương 658: Muốn luyện công này


Mọi người đợi rất lâu, chỉ thấy gió thổi nhè nhẹ thì mới từ từ thở phào nhẹ nhõm, chắc người kia đã đi rồi.
Nhưng sau khi Phương Thốn chờ một lúc, bỗng nhiên nói: "Ngươi không cần phải đi Long Thành, chuyện nên làm ta đã làm rồi!"
Bên trong gió đêm một giọng nói nhẹ nhàng "Được" vang lên!
Tất cả mọi người căng thẳng: Hóa ra còn chưa đi à?
Có điều sau khi thanh âm này vang lên, đột nhiên bóng đêm xung quanh dường như nhạt đi nhẹ hơn rất nhiều.
Vốn dĩ là đang giống như là nửa đêm canh ba, bây giờ lại có vẻ như vừa mới vào ban đêm.
"Đây là đi thật rồi đi?"
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, vừa định nói chuyện thì chợt nghe được Phương Thốn lại nói: "Tên ngươi là gì?"
Giọng nói kia lập tức nhẹ nhàng vang lên ngay: "Vốn dĩ ta tên là Dạ Nữ nhưng tiên sinh nói đây không phải là một cái tên chân chính, vậy nên, hắn lấy Dạ làm họ, lấy hoa làm tên, ban cho ta một chữ 'Đường', nên tên ta là Dạ Đường!"
"Ta nhớ rồi!"
Phương Thốn nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Về sau ngươi muốn noi cái gì, có thể tới tìm ta!"
Thanh âm kia nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, sau đó, một cơn gió nhẹ thổi qua, bỗng nhiên bóng đêm lại nhạt đi rất nhiều.
Lúc này, mọi người mới ý thức được là hóa ra vẫn còn chưa vào ban đêm, mới chỉ là chạng vạng tối.
Hơn nữa, bây giờ chắc chắn người kia đã đi thật rồi…

"Phương nhị công tử, rốt cuộc thì nàng ta là ai?"
Những người bên cạnh đều bị cuộc nói chuyện này thu hút sự quan tâm, lo lắng hỏi: "Là kẻ thù hay là bạn?"
Tuy rằng câu trả lời vừa rồi của người kia giống như thừa nhận Phương Xích tiên sư là do nàng hại chết, nhưng không hiểu sao thông qua cuộc nói chuyện vừa rồi của Phương Thốn và nàng làm cho trong mọi người sinh ra một chút nghi ngờ, nàng thừa nhận nhưng lại khiến người ta cảm thấy rằng sự việc cũng không đơn giản là như vậy, hơn nữa Phương Thốn không hề tỏ ra tức giận, cũng làm cho người ta cảm thấy dường như Phương Thốn biết một chút chuyện bí ẩn nào đó.
"Bây giờ ta cũng rất muốn biết rốt cuộc thì nàng là ai, là địch... Hay là bạn..."
Phương Thốn hơi nhíu mày, một lúc lâu sau mới nhẹ giọng nói: "Lúc nàng vừa mới xuất hiện có thái độ thù địch đối với ta!"
Mọi người đều kinh ngạc.
"Nhìn bóng đêm kia!"
Phương Thốn nói: "Nàng đối với ta có ý thù địch, hoặc nói là cảnh giác thì đúng hơn vì bóng đêm ngày càng nặng, sau lúc ta nói chuyện với nàng thì bóng đêm lại càng nhạt đi, mãi đến khi ta nói đã sự sắp xếp chuyện ở Long Thành thì sự thù địch của nàng ta mới giảm đi đáng kể, hơn nữa khi ta hỏi tên của nàng thì sự thù địch đã còn lại rất ít, cuối cùng khi nàng rời đi mang theo toàn bộ bóng đêm còn lại, rõ ràng ý thù địch vẫn còn một chút..."
Mọi người nghĩ đến bóng đêm biến đổi khi nãy thì trong lòng đều hơi thấp thỏm không yên.
Nữ tử kia, nhìn trông còn rất trẻ tuổi nhưng lại có thể làm loạn Ôn Nhu Hương, còn quyết chiến một trận với Đại Yêu Trụ...
Nếu thật sự có ý thù địch, chỉ dựa vào mấy người bọn họ e rằng hoàn toàn là không thể ngăn cản được.
Hạc Chân Chương lại có chút tò mò ngồi xổm bên cạnh Phương Thốn, vừa oan ức vừa đáng thương, rõ ràng hoàn toàn không biết vì sao nàng lại xuất hiện trước mặt những người này, nhưng nhìn tiểu quái vật này hình như ngay cả một chút ý định rời đi cũng không có, kinh ngạc nói:
"Những thứ khác ta đều hiểu, vậy nó ở lại làm cái gì?"
Theo bản năng, một đám người nhìn về phía tiểu quái vật kia, tràn đầy sự nghi hoặc.
Mà tiểu quái vật kia, dưới quan sát của nhiều ánh mắt như vậy, muốn nhe răng nhưng lại nghĩ đến vết thương trên mặt…
Nó ngồi xổm rồi lặng lẽ khóc.
"Bỏ đi, dường như nàng ta cố ý để tiểu quái vật này ở bên cạnh ta, trước tiên cứ mang theo là được rồi!"
Phương Thốn khẽ thở dài một tiếng, đứng dậy nói: "Chúng ta cũng nên đi thôi!"
Mọi người lắng nghe, vội vàng hỏi: "Đi đâu?"
Lúc này, tâm trạng Phương Thốn có vẻ rất tốt, nói: "Trở về Liễu Hồ, xem kịch!"
"Ở đâu có kịch?"
"Cả thiên hạ đều sẽ diễn một vở kịch lớn!"

Trận chiến ở núi Vấn Thiên, đã kết thúc.
Nhưng quả thật có một vở kịch lớn, đang từ từ mở ra.
Sau khi Vô Tương Bí Điển xuất thế thì đã gây ra một trận đại loạn, không biết đã xuất hiện bao nhiêu người điên cuồng tranh đoạt những tờ giấy nằm rải rác trên chiến trường, sau đó Long Thành Thần Vương hiện ra và cướp đi gần nửa quyển, rồi tiếp đó vị Đại Yêu Tôn ở Nam Cương kia cũng không do dự mà cầm theo một nửa quyển, cùng với hai vị Yêu Trụ của mình điều khiển yêu phong đi về phía Nam Cương.
Có điều, dưới sự truy sát của Nữ Kiếm Tôn, Yêu Vương bên cạnh ông ta chịu thương vong nặng nề.
Trong một trận hỗn loạn, Mạnh Tri Tuyết và Mộng Tình Nhi đã tiếp cận được Phương phu nhân và Phương lão gia đang uống trà bên trong lương đình phía sau núi, bọn họ cung kính đưa lên thuyền pháp rồi hộ tống bọn họ trở về Liễu Hồ, nghe nói rằng trải qua sự sợ hãi này, tâm trạng của Phương phu nhân và Phương lão gia cũng không tốt lắm, sau khi trở về thuyền pháp bọn họ liên tục thở dài, một người nói "Lỗ rồi", một người lại nói "Mẹ nó, mất công chạy một chuyến".
Mọi người đều cho rằng hai vị lão nhân này là bị kinh sợ, phải an dưỡng thật tốt.
Duy chỉ có Mạnh Tri Tuyết sau khi thỉnh an ở trong khoang thuyền đi ra, cắn môi, lần đầu tiên mắng người: "Đều là gạt người!"
Mộng Tình Nhi tò mò hỏi nàng ta: "Ai vậy?"
Mạnh Tri Tuyết nói: "Phương nhị!"
Mộng Tình Nhi khẽ cảm thấy kinh ngạc: "Thế mà ngươi lại nỡ mắng hắn?"
Mạnh Tri Tuyết phẫn nộ nói: "Phương bá bá với Phương bá mẫu đều giả, chúng ta tự dưng đi lo lắng, đều bị hắn lừa rồi! "
Mộng Tình Nhi giật mình: "Làm sao ngươi biết?"
"Ngươi không thấy dáng vẻ hai người bọn họ ăn sao?"
Mạnh Tri Tuyết oán hận nói: "Nếu như thật sự là Phương bá bá và Phương bá mẫu, tuyệt đối sẽ không tranh giành, mà chỉ cười tủm tỉm nhìn người kia ăn!"
Mộng Tình Nhi: "..."

Tùy rằng nhị lão của Phương gia đã được đón về, nhung mà núi Vấn Thiên lại càng ngày càng náo nhiệt.
Rõ ràng cuộc chiến ác liệt đã kết thúc, mỗi người đều trở về nhà nhưng lại không thể tưởng tượng nổi đã có vô số người đã lao vào chiến trường này, còn có người bất ngờ chạy tới chiến trường này, những người này cả ngày ở lại bên trong chiến trường này, gần như toàn bộ mặt đất bị cày xới lên, chỉ cầu ở trong những mảnh đá vụn kia có thể tìm được một vài câu bị người ta bỏ sót…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất