Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 663: Giải được cổ trùng, không chữa được bệnh

Chương 663: Giải được cổ trùng, không chữa được bệnh


Bản thân hắn lại nhìn những đám mây trắng trôi trên bầu trời, bỗng nhiên nở nụ cười.
Phía sau trong khoang thuyền đang chơi mạt chược, cửa sổ bị đẩy ra, Vân Tiêu ló một cái đầu ra ngoài: "Huynh lại cười cái gì?"
Phương Thốn hạ giọng cười nói: "Búa đánh thành hố!"
"Ngươi là Cổ Tiên, được xưng là người đứng đầu cổ đạo, chẳng lẽ không trị được loại độc này?"
Yêu Tôn nghe thấy Cổ Tiên bẩm báo xong thì nhất thời không tin nổi, gần như là mất hết phong độ gầm lên.
"Thánh Tôn tha mạng..."
Cổ Tiên tràn đầy vẻ kinh hoàng, quỳ xuống khóc rống: "Không phải là hủ này không cố gắng mà là cổ này thật sự quá âm hiểm!"
"Ta đã chủ động nhiễm cổ này chỉ để tìm cách giải, nhưng càng nghiên cứu thì càng sợ hãi, cổ này rất lợi hại, trùng được sử dụng đều là loại trước đây lão phu chưa từng gặp, trong quá trình luyện pháp biến hóa trăm loại, làm rõ mỗi một loại thì không biết đến năm nào tháng nào, cho dù làm rõ sợ rằng cũng phải tìm được được bản gốc thì mới có thể bốc thuốc đúng bệnh, như thế thì độ khó lại trở nên cao hơn một cấp..."
"Người luyện cổ này quả thật là quá mức xảo trá, hắn vốn không muốn giết người mà là hại người mà..."
"Nếu chỉ là cổ thì sẽ có cách giải, nhưng hôm nay độc kia loang ra, tăng lên gấp vạn, mặc dù không quá đau nhưng dáng vẻ rất đáng sợ, ta có thể áp chế để giữ mạng, nhưng nếu muốn trừ tận gốc... thì chắc chắn khó làm được..."
"..."
Đại Yêu Tôn nghe thấy lời này thì sắc mặt lại càng đáng sợ.
Hắn không ngờ rằng chuyện lại trở nên như thế này.
Thật ra trước đó hắn cũng đã vô cùng cẩn thận, dù sao trong Ôn Nhu Hương có nhiều nhất là âm tà, cho nên hắn không những mua chuộc những nhân vật như Cổ Tiên, mà còn nuôi dưỡng Cổ Vương sắp thành tinh ở bên người, làm Tam Đại Yêu Trụ, chính là muốn mượn lực bọn họ phòng ngừa những vấn đề này.
Nhưng bây giờ trong Ôn Nhu Hương lại có nhiều quái cổ, mà lại là những con trước đây hắn chưa từng gặp.
Cổ bình thường thì chỉ giết người, khống chế người, mà cổ này thì rõ ràng lại muốn hại người.
Hoặc có thể nói cái này đã không còn là cổ nữa mà là bệnh!
Cổ có thể giải, nhưng bệnh thì không.
Đối với bệnh thì chỉ có trị liệu, nhưng nếu đến mức phải chữa khỏi cho từng người, e rằng vấn đề đó...
...
"Thánh Tôn đại nhân, không xong rồi..."
Vào lúc bầu không khí đang nặng nề thì lại có người vội vàng chạy đến bẩm báo.
Đại Yêu Tôn căn bản không nghe, trong phút chốc đã đánh bay người này ra ngoài, đập thẳng vào cột, chết luôn, sau đó hắn nhanh chân đi về phía trước, tới bên cửa sổ Yêu Đình, ánh mắt vừa quét tới đã biết ngay cái gọi “không tốt” là tình huống như thế nào...
Ôn Nhu Hương đã rơi vào trong khủng hoảng vô tận.
Yêu cơ với số lượng không rõ đều đang hoảng sợ chạy trên đường, kêu khóc cầu khẩn.
Mà nhiều hơn trong đó là Luyện khí sĩ, đa số đang rất hoảng sợ, từng đoàn từng đoàn đằng vân đi.
Ai nhiễm phải căn bệnh kỳ quái này cũng đều bối rối chạy trốn, trong đó lại có thể nhìn thấy một số người đang ầm ĩ muốn chạy sang bên Yêu Đình này...
Với tu vi của hắn, dù cách cực xa nhưng vẫn có thể nghe được vài câu.
Đó là... Nói muốn tới tìm ông ta để đòi lại công đạo...


"Rốt cuộc là ai..."
Đại Yêu Tôn nghiến chặt răng, gân xanh trên trán nổi lên.
Với công phu dưỡng khí của hắn, cho dù là lúc gặp Nữ Kiếm Tôn ở trên núi Vấn Thiên, hắn vẫn có thể bình tâm tĩnh khí nói chuyện.
Nhưng bây giờ lại không kiềm chế được.
Hắn biết trận quái bệnh này sẽ tạo thành hậu quả gì...
Yêu đan trong tay có thể luyện thành hay không chỉ là chuyện nhỏ, chuyện quan trọng là bây giờ Ôn Nhu Hương đã gặp phải khủng hoảng lớn, những người này chạy ra ngoài rồi sẽ thêm mắm thêm muối làm cho khủng hoảng này càng trở nên nghiêm trọng hơn, trước kia chỉ cần dựa vào tên của Ôn Nhu Hương đã có thể thu hút số lượng lớn Luyện Khí Sĩ tới, e rằng bắt đầu từ hôm nay sẽ khó mà còn...
Chuyện yêu ma quỷ quái đã không còn ngừa được nữa.
Mà quan trọng là tận mắt thấy những biến hóa này mà một thân tu vi của hắn lại không thể làm gì...
Trước đây, lầu các của Ôn Nhu Hương sụp đổ, chì còn lại phế tích nhưng Ôn Nhu Hương vẫn còn.
Bây giờ, bề ngoài Ôn Nhu Hương không thay đổi gì, nhưng hắn hiểu rất rõ…
… Ôn Nhu Hương sụp đổ rồi!
"Nam Sơn Minh, Nam Sơn Minh, rốt cuộc là ai mà có thể đề ra kế sách không có cách giải như thế này?"
Bàn tay hắn khẽ run rẩy, lập tức lại nghĩ tới những lời mà Nữ Kiếm Tôn nói cho hắn biết lúc còn ở trên núi Vấn Thiên.
Chẳng lẽ thật sự vì một suy nghĩ sai lầm của mình, cuốn vào chuyện Phương gia nên mới dẫn tới sự trả thù này?
Hai chữ “hối hận” sẽ không bao giờ được nói ra từ miệng Yêu Tôn.
Nhưng dù tu vi cao bao nhiêu, Yêu Tôn cũng không thể nào khống chế được loại tâm tình này đang dâng lên từ đáy lòng...
"Chỗ yêu đan gặp vấn đề trước đây đưa đi đâu rồi?"
Cố kìm nén cơn giận âm u xuống đáy lòng, bỗng nhiên Yêu Tôn mở lời hỏi sang một chuyện khác.
Ôn Nhu Hương còn có một đống yêu đan!
Chính là chỗ yêu đan lúc trước bị người khác động tay động chân...
Sau khi nghe thấy Yêu Tôn hỏi như thế, sắc mặt của vị Đại Yêu Trụ đang ở sau lưng hắn lập tức trở nên rất khó coi: "Bán... Bán rồi ạ..."
"Bán hết rồi?"
Đột nhiên Yêu Tôn quay đầu nhìn về phía hắn, mắt cũng trợn cả lên.
"Vâng... Vâng..."
Đại Yêu Trụ kia lắp ba lắp bắp nói: "Bởi vì lúc đó chưa quyết định xong chuyện đàm phán nên đội buôn đến không nhiều, đúng lúc có mấy đội buôn đi tới Ôn Nhu Hương, chỉ nói là thừa dịp mấy lão già kia còn đang quan sát muốn lấy một nhóm yêu đan về, phát tài một phen..."
"Thậm chí... Thậm chí trong số tiền bọn họ xuất ra còn có một phần Long Thạch..."
"Thế nên... đã đưa cho bọn hắn toàn bộ mười vạn yêu đan..."
"..."
Ấp a ấp úng, Yêu Trụ này còn câu nói cuối cùng không dám nói ra.
Hắn cảm thấy mấy ông chủ của mấy hiệu buôn này còn không tệ, lúc sắp xếp thậm chí còn giảm giá cho bọn họ...
Mà khi nghe được lời này, lông mày của Yêu Tôn dần nhíu lại.
Hắn cảm thấy có chỗ không đúng lắm.
Tất cả những chuyện này chẳng lẽ đã sớm nằm trong kế hoạch của người khác?




Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất