Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 675: Thật đáng tin cậy

Chương 675: Thật đáng tin cậy


“Lão Kinh viện đồng ý giúp ta?”
Hắn ta chỉ trầm ngâm một chút rồi cười hỏi.
“Lão Kinh viện vẫn không biết ngươi gặp vấn đề như vậy…”
Vân Tiêu suy tư một chút nói: “Vừa nãy ta đang băn khoăn, nói thật tình hình của ngươi cho bọn họ, hay là giấu thay cho ngươi… Không còn gì để nghi ngờ, mặc dù ta là chân truyền của Lão Kinh viện nhưng nếu giấu chuyện này thì e rằng sẽ lại bị trục xuất khỏi sư môn!”
Phương Thốn cười nói: “Nên câu trả lời của ngươi là?”
Con ngươi của Vân Tiêu chuyển động, đột nhiên hạ giọng nói: “Sau này chúng ta xưng hô kiểu ngang hàng với nhau, được không?”
Phương Thốn cười, tay trái đặt lên tay phải đang cầm ô, nói: “Vân huynh…”
Vân Tiêu vui mừng, vội vàng đáp lễ: “Khách sáo khách sáo!”
Sau đó cười: “Phương huynh, huynh có biết sau khi“Vô Tương Bí Điển” được truyền ra ngoài, tình hình thiên hạ bây giờ như thế nào không?”
Phương Thốn nói: “Không dám thỉnh giáo…”
Vân Tiêu cười nói: “Loạn rồi, quả thực là loạn rồi!”
“Tam đại Thần Vương, Thập Nhị Lộ Tiểu Thần Vương cùng với những nhân tài kiệt xuất cùng nhau đến Triều Ca, nhất định phải trị tội Long Thành, còn Long Thành Thần Vương cũng nhận ra chuyện đại bại, rụt cổ không lộ diện, trong Triều Ca, đứng đầu các Phương viện và hoàng tộc, tất cả đều một lòng, cáo trạng Long Thần Vương, mặc dù tình thế bây giờ vẫn không được coi là quá nghiêm trọng, nhưng thiên hạ thay đổi lớn, đã khiến cho bọn họ có chút cảnh giác rồi…”
Vân Tiêu nói, sau đó nhìn Phương Thốn: “Nhưng huynh thật sự cảm thấy rằng, bọn họ đều tin là Long Thần Vương làm sao?”
Phương Thốn lắc đầu nói: “Chắc chắn cũng có không ít người nghi ngờ ta!”
Vân Tiêu lắc đầu: “Không phải nghi ngờ, mà là rất nhiều người vốn đã nghĩ như vậy, chỉ là không có cách nào gây khó khăn cho huynh mà thôi!”
Đương nhiên Phương Thốn hiểu.
Chuyện trên núi Vấn Thiên, Phương gia nhận được rất nhiều sự giúp đỡ của nghĩa sĩ Đại Hạ, khiến người ta hiểu rằng, Phương gia vẫn có lai lịch rất mạnh.
Hơn nữa trong chuyện này, Phương gia vẫn lấy danh nghĩa là người bị hại để xuất hiện nên càng khiến cho người ta không chỉ trích được.
Bản thân vốn dựa vào tâm lý vi diệu ấy mới có thể quăng được cái nồi lớn này.
Nhưng nếu muốn có thể giấu được tất cả mọi người thì vẫn là không thể nào.
Vân Tiêu nói: “Nếu như không có cách nào gây rối, vậy thì tất cả các nơi, cũng đều đang nghĩ làm sao để bắt huynh…”
“Nói đến đây, ta phải thừa nhận với huynh một chuyện…”
Hắn ta yên lặng một chút rồi nghiêm túc nói: “Thật ra ta là nội gián…”
Trên mặt Phương Thốn không hề lộ ra vẻ ngạc nhiên gì, chỉ bình tĩnh nói: “Là ở phe nào?”
“Chỗ bối rối khó xử chính là nằm ở đây…”
Vân Tiêu chậm rãi trả lời: “Rất nhiều nơi phái ta đến…”
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Vân Tiêu, hắn đã cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Người này rõ ràng là Quận thủ một phương nhưng lại là một đứa con riêng được nhiều người ở Nguyên Thành vô cùng kính trọng, còn là vị hôn phu của một vị Quận chúa nào đó ở Triều Ca, cho dù là nhìn từ góc độ nào mà nói cũng được xem là quyền cao chức trọng, tiền đồ vô lượng nhưng một người như thế lại tình nguyện ngây ngốc ở bên cạnh mình, thậm chí còn không chút do dự theo mình đến Nam Cương, chịu đựng những nguy hiểm có thể mất mạng bất cứ lúc nào…
Cho dù là có uy nghi của Hoàng Thần Vương đè ép, như vậy cũng không bình thường.
Vậy nên Phương Thốn đã nghĩ đến điều này từ rất sớm, Vẫn Tiêu kết giao với mình, có vấn đề gì không?
Sở dĩ không thể chắc chắn là bởi vì người này quá thẳng thắn vô tư…
Tất nhiên, hắn không thể nào ngờ rằng người này thẳng thắn đến mức dứt khoát nói với mình là hắn là nội gián…


“Thật ra cũng rất hợp lý…”
Vân Tiêu tỏ vẻ bất lực mà giải thích với Phương Thốn: “Nguyên Thành không có ác ý với huynh nhưng lại rất tò mò, mà ta là con riêng của Nguyên Thần Vương, cũng là đứa con duy nhất chết đi ông ta sẽ không đau lòng, vậy nên Nguyên Thành đã phái ta đến bên cạnh huynh, thăm dò nguồn gốc của huynh, có phải rất hợp lý hay không?”
Phương Thốn nghe vậy thì khẽ gật đầu: “Rất hợp lý!”
Vân Tiêu nói tiếp: “Ta là truyền nhân của Trảm Thi Quan mà Trảm Thi Quan lại rất có hứng thú với huynh, phái ta tới, có hợp lý không?”
Phương Thốn chỉ gật đầu: “Hợp lý!”
“Ta còn có một vị hôn thê ở Triều Ca, cha của nàng ta muốn biết bí mật của Tiên sư, phái ta đi tìm hiểu một chút, có hợp lý không?”
“Hợp lý!”
“Thật ra năm ấy khi ta bị bắt đến Nam Cương, có một vị Đại Yêu Trụ lén lút lấy lòng ta, mua chuộc được ta, vậy nên sau khi xảy ra chuyện ở Ôn Nhu Hương, hắn đã âm thầm truyền lời bảo ta giám sát huynh, điều tra xem cuối cùng thì chuyện đó có liên quan gì đến huynh hay không…”
“Điều này có thể xem như là hợp lý không?”
“Cũng hợp lú…”
“Năm đó lúc ở Triều Ca, ta còn tham gia mấy tổ chức bí mật…”
“Ta thấy như vậy là đủ lắm rồi, không cần nói thêm nữa…”
“…”
“Nói tóm lại là như vậy…”
Dáng vẻ của Vân Tiêu giống như khóc không ra nước mắt:“Ta cảm thấy dáng vẻ của mình cũng coi như là quang minh chính đại, mày rậm mắt to, người đầy chính khí nhưng bọn họ đều cảm thấy ta phù hợp làm nội gián nên đã phái ta đến bên cạnh huynh, một lần hai lần ta còn từ chối được, nhưng nhiều lần như vậy, đến nỗi ta muốn xin nghỉ để giải quyết việc riêng của mình cũng không được nữa…”
Nhìn khuôn mặt có chút khổ sở của Vân Tiêu, đột nhiên Phương Thốn phát hiện hắn thật khổ não.
Ngay sau đó hắn lại không nhịn được cười nói: “Vậy huynh định làm thế nào?”
“Đương nhiên là phản nội gián!”
Vân Tiêu nói rất trịnh trọng và nghiêm túc: “Ta phải giúp huynh, chính là bắt đầu từ chỗ này!”
“Ồ?”
Phương Thốn nhìn Vân Tiêu, bây giờ hắn cảm thấy có chút tò mò rồi.
“Trong số những kẻ đến tìm ta làm nội ứng bên cạnh huynh, có Lão Kinh viện!”
Vân Tiêu nói: “Lão Kinh viện chuyên sửa “Thư kinh”, trong đó có rất nhiều nho sĩ uyên thâm, Kinh Viện thích nghĩa, giáo hóa vạn dân, bây nay Tiên đế không có ở đây, bọn họ cũng gánh vác một trách nhiệm nặng nề, đó chính là nhìn số mệnh của Đại Hạ, bảo vệ báu vật chính thống, Vô Tương Bí Điển xuất thế, người người lĩnh ngộ, thế lớn khó chống đỡ, mặc dù chưa đến mức dao động căn cơ nhưng cũng đủ khiến người ta thấy bất an, vậy nên Lão Kinh viện mới là người đầu tiên yêu cầu ta trở thành nội gián, ra lệnh cho ta hãy…”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất