Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 674: Cách tránh nạn

Chương 674: Cách tránh nạn


Vân Tiêu lập tức yên lặng, đương nhiên hắn nghe hiểu sự khác nhau trong đó.
Sau đó vùng giữa đôi lông mày của hắn ta nhăn lại thành một cục, không lập tức nói ngay, mà đang căng thẳng suy nghĩ cho kĩ.
“Kiếp nạn này là của trời, hoặc là tìm một nơi có thể tránh được thiên cơ cũng khá tốt…”
Phương Thốn nghĩ ngợi rồi đột nhiên nói: “Hay là ngươi dẫn ta đi Trảm Thi Quan một lần nữa?”
Vân Thiên ngây người ra, bất lực nói: “Trước kia ta làm sai chuyện, bọn họ chính là lần lượt đuổi ta ra khỏi sư môn!”
“Nhưng bây giờ ta dẫn ngươi đi, ngươi định làm gì?”
Phương Thốn lộ ra biểu cảm một người hiếu kỳ.
Vân Tiêu nói: “Bọn họ sẽ trục xuất ta ra khỏi sư môn…”
Phương Thốn gật đầu một cách bất đắc dĩ, cũng hiểu đây là lời nói thật.
Còn Vân Tiêu suy nghĩ kỹ một chút, đột nhiên cười nói: “Hay là đến chùa Niết Bàn?”
Phương Thốn nhìn dáng vẻ của hắn, rất bất đắc dĩ.
“Nói đùa, nói đùa mà thôi…”
Vân Tiêu cười ngượng mấy tiếng rồi quay người đi, khóe mắt liếc nhìn mây trên bầu trời.
Phương Thốn cũng ở dưới ô, như đang nghĩ gì đó, nhìn một góc trên bầu trời.
Hai người giống như người hết cách với ông trời…


“Trời giáng xuống hình phạt, thần uy khôn lường, dựa vào sự tu vi bây giờ của ta thì không thể ngăn cản nổi!”
“Ta có công đức vô tận, nếu như chuyển hóa thành tu vi, có thể tăng vọt tu vi, nhưng ta vẫn chưa tìm được cách để đẩy ra cánh cửa thứ sáu, nên không có cách nào để tùy tiện Hóa Anh… Có lẽ có một cách, đó chính là vứt bỏ con đường của huynh trưởng, đầu nhập Tiên Điện, mượn sức mạnh của Tiên Điện để Kết Anh… Không, đó cũng không phải là một cách tốt, nói tóm lại, nếu như không đẩy được cánh cửa thứ sáu ra thì khó mà vượt qua kiếp nạn!”
“Trong tay ta có ô công đức, chỉ cần lấy ô chống đỡ, thì lôi kiếp sẽ không rơi xuống!”
“Đương nhiên, chỉ cần luôn cầm lấy ô, công đức sẽ tiêu hao, chỉ là bây giờ tốc độ tiêu hao này đối với ta mà nói cũng không nhanh, không nhiều bằng ta kiếm được từ nơi khác, vì vậy, theo lý mà nói, cho dù ta vẫn luôn cầm thì cũng không có vấn đề gì…”
“Nhưng cứ cầm mãi thì không phải là một cách tốt, tay sẽ bị xót…”
“Cho nên, vẫn phải nghĩ một nơi để hình phạt của trời không rơi xuống nhanh như vậy, hoặc là không dám rơi xuống…”
“Cao thủ không bảo vệ nổi ta, nơi che được thiên cơ lại không nhiều, vậy thì nên làm thế nào đây?”
“…”
Phương Thốn không kìm được mà cong khóe môi tạo thành một nét cười nhẹ, bất cứ chuyện gì trên thế gian đều không thể chịu nổi sự suy nghĩ cân nhắc.
Chỉ cần suy nghĩ là luôn có thể tìm được một số cách giải quyết.
“Ví dụ như, không cản nổi hình phạt của trời này này thì cho dù là tìm được một vị Đại Luyện Khí Sĩ ở bên cạnh, cũng chưa chắc bảo vệ được, nếu không thì lúc này hai vị tiền bối ở cửa hoặc là ông chủ Tần sớm đã ra tay rồi, nhưng nếu như không có cách nào ngăn cản được hình phạt của trời rơi xuống người mình, vậy thì đổi một góc độ khác để suy nghĩ, làm thé nào để cho hình phạt của trời này giáng xuống sẽ không chỉ rơi vào người mình?”
“Tích tụ lôi kiếp này là sự tồn tại gì vậy?”
Liên tưởng tới Thiên Đạo Công Đức Phổ, Phương Thốn đã có câu trả lời: “Dường như nó là một sự tồn tại vô cùng chỉnh tề, ngăn nắp thứ tự, mũi là mũi, miệng là miệng, ta làm chuyện tốt thì sẽ ban thưởng công đức cho ta, ta mắc phải nghiệp chướng thì sẽ bị bạc đầu, sau khi tóc đã bạc trắng thì sẽ hóa hình phạt của trời, giống như là một người vô cùng nghiêm khắc nhưng lại cứng nhắc bảo thủ, muốn để ta chuộc tội cho lỗi lầm…”
“Vậy thì ta rất tò mò…”
“Nếu như sự tồn tại cứng nhắc này, bản thân mình cũng mắc phải nghiệp chướng thì sẽ như thế nào?”
“…”
Phương Thốn càng nghĩ, trong lòng càng rõ ràng hơn: “Vậy thì, nên đi đâu để tìm một nơi khiến cho hình phạt của trời cũng dính phải nghiệp chướng?”
“Phải hiểu một điều, không chỉ mỗi mình ta có công đức, cũng không chỉ mỗi mình ta có nghiệp chướng!”
“Chỉ là bởi vì ta có Thiên Đạo Công Đức Phổ, nên ta có thể linh hoạt hơn những người xung quanh, càng khéo léo lợi dụng hơn bọn họ, đổi lấy một số thứ có lợi cho mình, nhưng điều không thể phủ nhận được chính là, trên người những người khác, cũng có công đức, có nghiệp chướng, nên khi ta làm một chuyện nào đó, lúc lỡ tay làm tổn thương người nào thì sẽ vì nghiệp chướng công đức trên người họ nhiều hay ít, mà đạt được kết quả khác nhau…”
“Không có gì để nghi ngờ, người mắc phải nghiệp chướng nhiều nhất, chính là người chém giết người có công đức!”
“Cho nên, làm gì có người có công đức nhiều nhất?”
“…”
Dần dần, trong lòng Phương Thốn đã có câu trả lời, đột nhiên khẽ mở ô ra, nhìn lên bầu trời một cái.
“Ta không ngăn nổi ngươi, cũng không trốn được ngươi, nhưng…”
“Ta có thể khiến ngươi muốn ném chuột nhưng sợ vỡ bình, không dám rơi xuống…”
Lúc suy nghĩ này lướt qua, áng mây trên bầu trời dường như đang nhanh chóng tụ lại, Phương Thốn lại vội vàng lấy ô che mặt lại.
Nhưng rõ ràng sắc mặt của hắn đã nhẹ nhõm hơn.
Phương Thốn khẽ thở dài, quay đầu sang nhìn Vân Tiêu, đúng lúc hắn ta cũng nhìn sang.
Vừa nãy lúc trong lòng Phương Thốn đắn đo cân nhắc, dường như Vân Tiêu cũng bối rối.
Còn bây giờ, Phương Thốn đã hiểu rõ mọi chuyện, còn rốt cuộc Vân Tiêu cũng đưa ra được quyết định.
Sau đó hai người họ nhìn nhau, đột nhiên cùng nhau mở miệng.
“Triều Ca!”
“Lão Kinh viện!”
“…”
Đáp án không hề giống nhau, nhưng sau khi hai người ngẩn người một lúc thì lập tức đều hiểu ý của đối phương.
Hai người họ đang nghĩ giống nhau.
“Xem ra ngươi cũng nghĩ ra rồi…”
Vân Tiêu cười nói: “Triều Ca là nơi khí vận Đại Hạ quy tụ, yêu tà ẩn tích, không dám nhìn thẳng, còn Lão Kinh viện luận giải kinh văn, văn vận thịnh vượng, công đức không thể sánh bằng, hình phạt của trời là yêu nghiệt đời kiếp, cảm ứng được trời xanh, dạng kiếp nạn hủy diệt này đã là vượt xa khỏi chuyện Luyện Khí Sĩ bình thường có thể lấy một thân tu vi để vượt qua, nhưng mà Lão Kinh viện nhất định có thể nghĩ ra cách chống lại…”
Phương Thốn nghe xong, gật đầu không nói gì.
Trong lòng nghĩ, những điều ta nghĩ và hắn ta nghĩ không giống nhau.
Điều hắn nghĩ là làm thế nào để khiến cho Lão Kinh viện nghĩ ra cách giải quyết vấn đề của ta.
Còn điều mà ta nghĩ là làm thế nào để trói buộc những người của Lão Kinh viện bên cạnh, để chết cùng chết…
Nhưng hắn rất nhanh thay đổi biểu cảm, để lộ ra dáng vẻ nghĩ giống với Vân Tiêu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất