Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 682: Yêu ma đi theo

Chương 682: Yêu ma đi theo


Phút chốc sau, vài người đội đấu lạp từ đằng xa đuổi kịp lên, đều phi lên pháp chu rồi đi vào phía trong, quỳ một gối xuống thành hàng dài trước mặt Phương Thốn, sau đó từng người một tháo bỏ đấu lạp trên đầu ra.
Người ở giữa chính là Bạch Phiến Tử Lâm Cơ Nghi, bên trái là ba người trùng sư Quái Ly, Hồng Đào nương tử và quỷ thư sinh, bên còn lại nhìn có vẻ lạ mắt, Phương Thốn tự mình nhìn chăm chú mới nhớ ra là ba người Lão Cô Đầu, Thần Lão Quái, Lục Dăng, bảy người bọn họ chính là năm đó hắn thu phục sớm nhất, chỉ là lúc trước mấy người Lâm Cơ Nghi, Hồng Đào nương tử theo hắn tới quận Thanh Giang nên mới quen thuộc hơn chút, còn ba người Lão Cô Đầu, Thần Lão Quái, Lục Dăng ở lại thành Liễu Hồ trông nhà nên hắn cũng sắp quên rồi…
Nhưng bây giờ đã gọi bọn họ tới bái kiến, hắn cũng kịp nhớ ra thân phận của ba người này.
"Lần này làm không tệ!"
Ánh mắt Phương Thốn quét qua bọn họ, nhẹ nhàng khen ngợi.
Lâm Cơ Nghi lập tức vui mừng, vừa muốn trả lời nhưng đột nhiên trong lòng lại suy nghĩ, ngẩng đầu lên nhìn trộm.
Sau đó thì thấy Phương Thốn nhìn về phía quỷ thư sinh nói.
Hắn ta vội vàng cúi thấp đầu, trong lòng nghĩ may là mình còn chưa nói...
"Tên nhóc này quả thật rất cẩn thận..."
Phương Thốn nghĩ thầm trong lòng, nhìn về phía Lâm Cơ Nghị nói: "Không cần căng thẳng, ngươi cũng làm không tệ!"
"Đều là nhờ công tử bồi dưỡng..."
Lâm Cơ Nghi vội vàng trả lời, sau đó hai tay dâng lên một cuốn sổ.
Tiểu Hồ Ly cầm lấy đưa lên, Phương Thốn lật một trang ra xem, ánh mắt hơi lạnh, nhưng cũng không hề để lộ ra, chỉ cười nói: "Không tồi."
"Bẩm công tử..."
Lâm Cơ Nghi nói: "Chuyện yêu đan trước kia, thuộc hạ kiếm được một số tiền lớn, theo như dặn dò của công tử, nhân cơ hội này thu mua nhiều thương đội, một nửa số tiền đầu tư vào đó, chiếm được một vị trí trong buôn bán ở Nam Cương, sau đó bên quỷ thư sinh cũng kiếm được một số…một số lớn, chỉ là số tiền quá lớn, không tiện vận chuyển nên chỉ có thể để lại ở Nguyên Thành…"
"Về sau chuyển tới Hoàng Thành."
Phương Thốn dặn dò một câu, rồi nói: "Ta thấy xung quanh có rất nhiều người lạ..."
Lâm Cơ Nghi vội đáp: "Thưa công tử, trước kia công tử từng dặn dò thuộc hạ chọn vài người phúc duyên thâm hậu để bồi dưỡng dưới tay, thuộc hạ vẫn chưa hề quên, chỉ có điều, bây giờ sinh tử phù dùng ít đi rồi… Chủ yếu bình thường không cần đưa nữa, mà bây giờ số tiền kiếm được càng ngày càng nhiều, tán tu các nơi, thậm chí tông môn, thế gia... thần cung, đều có thể lựa chọn, thoải mái dùng..."
Nói đến đây, hắn ta nuốt nước miếng nói tiếp: "Nói thật, đánh đâu thắng đó, thuôc hạ có chút hơi... sợ."
Phương Thốn nhìn hắn ta, cười nhẹ một tiếng.
Tiền tài, cho dù là ở thời buổi nào đều rất hữu dụng.
Chỉ là ở thời buổi này, bởi vì sự lớn mạnh của Luyện Khí Sĩ, che lấp đi quá nhiều thứ mang bản chất vốn có, khiến cho bọn họ thường xuyên nhìn không rõ một vài chuyện, nhưng bây giờ Lâm Cơ Nghi nắm giữ nhiều tài sản như vậy, mơ hồ sinh ra cảm giác...
Sinh tử phù, đương nhiên chính là pháp bảo duy nhất có thể khống chế người khác.
Nhưng khi tiền tài nhiều tới một mức độ nhất định thì sinh tử phù là cái gì cơ chứ.
Huống chi số tiền tài mà Lâm Cơ Nghi nắm giữ trong tay không chỉ là nhiều...
… Mà là rất rất nhiều!
Người có thể khiến Phương Thốn cảm thấy nhiều tiền tài, không có nhiều.
Có thể khiến hắn cảm thấy "rất rất nhiều" tiền thì lại càng ít hơn.
Nói thật ra, ban nãy hắn nhìn thấy trên cuốn sổ kia, trong lòng quả thực đã kinh hãi, kiếm tiền quá giỏi…
Mười vạn yêu đan kia, có thể kiếm được tiền, đã khiến hắn bất ngờ, thậm chí trong đó hầu như không phải vàng bạc, dù gì vàng bạc cũng khó có thể gom đủ, nên chỉ đành thay bằng long thạch, thế mà long thạch cũng không gom đủ được, chỉ đành thêm lẫn vào đó một ít vàng bạc châu báu, con số này đã đủ để khiến người khác phải kinh ngạc nhưng không ngờ số tiền mà quỷ thư sinh kiếm được còn nhiều hơn Lâm Cơ Nghi rất nhiều...
Đơn giản mà nói, cuốn sổ dày kia, ghi chép mỗi một khoản mua bán đều khiến người khác kinh ngạc vô cùng…
Khủng khiếp nhất là mỗi một trang đều có tới mười mấy vụ mua bán như vậy...


"Có lẽ ta phải tạo ra một con quái vật dị thường ra rồi..."
Phương Thốn không nhịn được thở hắt ra một hơi, thầm nghĩ trong lòng.
Số tiền tài mà đám người Lâm Cơ Nghi đang nắm giữ có thể nói là nhiều, nhưng chưa thể gọi là quái vật.
Nhưng Phương Thốn cũng hiểu rõ đây chẳng qua mới chỉ là bắt đầu.
Hắn sớm đã nói với Lâm Cơ Nghi, bảo hắn ta nắm bắt cơ hội nói chuyện với Nguyên Thành và Nam Cương, cùng nhau thương lượng mua bán.
Cũng chính bởi vì lúc đầu thương lượng giữa yêu sứ Nam Cương và tiên sứ Triều Ca không hề thuận lợi, nên rất nhiều cửa hàng uy tín lâu đời không nhẫn nại chờ đợi được, hoặc là không coi trọng, đều không chuẩn bị kỹ càng, mà ngay từ đầu Lâm Cơ Nghi vô cùng tự tin, nên đương nhiên chiếm được số lợi cực lớn, quan trọng hơn là sau khi thương lượng thành công với Nam Cương, hắn đã chi ra một món tiền lớn, lại rất nghe lời, không chút đau lòng mà đập vào đó một số bạc lớn? Thế là? Điều này đã đạt được thông thương với các hiệu buôn lớn của Nam Cương…
…Nói nhỏ đi một chút thì là hơn một nửa đều là của Phương gia!
"Không ngờ là cuộc thương lượng với Nam Cương lần này hầu như chỉ thành toàn việc làm ăn của Phương gia ta?"
Phương Thốn không nhịn được nghi hoặc trong lòng.
Hắn vốn cũng chẳng có ý định mưu lợi cho bản thân…
… dù gì hắn cũng không thiếu tiền.


"Thế gian này cho dù có một vài người khôn khéo, thấy giá trị châu báu và quặng khoáng của Nam Cương, cũng sẽ vô thức xem thường những giá trị này? Bọn họ không biết một khi con đường buôn bán chân chính mở ra, đối với Đại Hạ, nơi mà vô cùng cần quặng khoáng tài bảo mà nói, trong Nam Cương hoang vắng nghèo nàn, rốt cuộc cất giấu tài sản khiến người khác kinh ngạc như thế nào, bây giờ mới là đàm phán hòa bình sơ bộ, lần đầu tiên định ra bảy mạch giao thương…"
"Người của ta chiếm được ba mạch..."
"Lần thứ hai chính thức thương lượng thành công, lại có được mười hai mạch giao thương…"
"Người của ta chiếm tám mạch..."
"Mỗi một mạch giao thương, lợi nhuận mà nó đem lại khó mà tính toán hết được, mà ta nắm giữ hơn nửa số giao thương đó, lại có thêm mấy cửa hiệu khác gộp vào, số tiền không thể so sánh nổi, vậy thì, nếu chờ đến lúc thực sự bắt đầu kiếm tiền, ta..."
"..."
Phương Thốn không dám tiếp tục tính toán nữa.
Lâm Cơ Nghi thấy công tử đột nhiên im lặng, trong lòng bất an, không dám làm phiền.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất