Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 684: Không cẩn thận chơi lớn rồi (2)

Chương 684: Không cẩn thận chơi lớn rồi (2)


Lâm Cơ Nghi nói: "Chữ thật đẹp, chữ của công tử quả nhiên không giống với chữ của mấy tên chỉ biết vẽ bùa viết chữ Triện, nét chữ mềm mại, tự thành một phái, giống như đao thương kiếm kích, tung hoành một phương, không câu nệ quy tắc, về sau lập sơn môn, chắc chắn phải khắc lên trên bia..."
Mấy người khác đều gật đầu: "Quả thực không tệ, công phu thâm hậu, phong cách độc đáo."
Trong đó chỉ có quỷ thư sinh rầu rĩ, im lặng hồi lâu mới nói: "Đẹp..."
Phương Thốn trầm tĩnh nhìn bọn họ, trong lòng thầm nghĩ mấy tên này này đừng có ở đây gắng gượng nữa.
"Được rồi, đừng có ở đây dài dòng..."
Trong lòng hắn hơi xấu hổ, đương nhiên không muốn nói tiếp với bọn họ, hắn phất ống tay áo, vài con hồ điệp màu sắc khác nhau ở trong cái tráp bên cạnh bay ra, lần lượt đậu vào người Hồng Đào nương tử, quỷ thư sinh, Trùng Sư Quái Ly, Lão Cô Đầu, Lục Dăng, Lão Thần Quái. Phương Thốn nói: "Trong giang hồ có “Vô Tương Bí Điển”, chỉ là bây giờ người khác chưa dám thực sự tu hành, đều chỉ dừng lại ở việc tìm hiểu lĩnh hội mà thôi, nhưng hôm nay ta ban cho các ngươi một tiên duyên, tu vi trước kia chi bằng bỏ đi, cứ tu luyện như bình thường, đương nhiên sẽ có lợi cho các ngươi."
"Đi đi."
Đám lão già Thiên Hạ Hội nghe được đều vô cùng vui mừng, dập đầu lạy: "Đa tạ công tử."
Bọn họ vừa nói xong liền lui ra khỏi pháp chu, biến mất trong đám mây.
Phương Thốn tiễn được đám lão quái này xong thì chầm chậm đi đến đầu pháp chu, nhìn mây khắp trời, khe khẽ thở dài.
"Thiên Hạ Hội!"
"Nam Sơn Minh!"
Hắn không nhịn được mà cười một mình: "Không cẩn thận một chút, chơi lớn rồi..."
Mây trôi bốn phía, pháp chu ngang trời, ầm ầm hướng bắc, mây đen theo sau.
Bởi vì Lão Kinh Viện ba lần hạ chiếu mời, chuyện đệ đệ của Phương Xích tiên sư, Phương Thốn, đi về Triều Ca, chọc đến mọi người đều biết, lại bởi vì bây giờ Đại Hạ, sóng ngầm cuồn cuộn, thế cục không rõ, càng có rất nhiều người theo bản năng đặt ánh mắt ở Phương Thốn trên người.
Trong đó mơ hồ chia làm mấy bộ phận:
Thứ nhất, là người nghiên cứu 《 Vô Tương Bí Điển 》 , bởi vì say mê nghiên cứu, phát hiện bên trong 《 Vô Tương Bí Điển 》 có đạo khó lường, cao thâm huyền diệu, nhưng lại rõ ràng có thể cảm nhận được, dường như 《 Vô Tương Bí Điển 》 đột nhiên dừng lại, tàn dư còn đọng lại, bởi vậy trong lòng liền có hy vọng xa vời, hy vọng có thể nhìn thấy nhiều hơn, thế nên hoài nghi Phương Thốn đã giao tất cả 《 Vô Tương Bí Điển 》 ra chưa, trong lòng do dự khó quyết định.
Thứ hai, đó là thấy được tình thế bây giờ của Đại Hạ, khó có thể dự đoán xu thế, nên chú ý lên người Phương Thốn.
Bây giờ, thân phận Phương Thốn trong mắt rất nhiều người đều là cực kỳ phức tạp.
Ngoài ra, thấy nhị lão Phương gia thành Liễu Hồ bị bắt đi, Phương gia bị ép giao 《 Vô Tương Bí Điển 》 ra, thoạt nhìn là người bị hại, Long Thành mới là người làm 《 Vô Tương Bí Điển 》 truyền đi khắp nơi, mà cùng lúc đó, Ôn Nhu Hương sinh ra đại biến, càng là không nên có quan hệ với Phương gia, rốt cuộc mọi người đều biết, Phương nhị công tử chỉ có Kim Đan tu vi, hơn nữa lúc đó chắc là ở trên núi Vấn Thiên...
Đương nhiên, cách nói này đó có thể giấu diếm được người thường nhưng không thể gạt được một vài lão hồ hy.
Tuy rằng bọn họ không có chút chứng cứ nào, nhưng bọn hắn vẫn cứ hoài nghi, núi Vấn Thiên có thể chỉ là bề ngoài, Ôn Nhu Hương là Phương nhị công tử tự mình náo loạn, thậm chí ngay cả hôm nay địa vị xấu hổ đến phá trời của Long Thành kia, cũng là do Phương nhị công tử một tay mưu đồ...
Đừng hỏi nguyên nhân!
Hỏi chính là ta nguyện ý...
Mà thứ ba, thì là Long Thành và Ôn Nhu Hương cùng phe thế lực.
Bất luận cứ lúc nào cũng không thể coi thường Long Thành, dù cho bây giờ Long Thành đã âm thầm bị tam đại thần thành Hoàng thành, Lân thành, Tước thành cầm đầu, ngoài ra còn thế lực của mười mấy thần thành nhỏ phụ thuộc liên thủ áp chế, nhìn chằm chằm, lộ ý đồ từng bước xâm chiếm, nhưng lúc trước địa vị Long Thành được xưng là đệ nhất thần thành dưới tiên điện, vẫn cứ có nội tình và khí phách mà người bình thường khó có thể tưởng tượng, mà Ôn Nhu Hương là một trong số sự tồn tại không nhiều đủ gan chống lại Đại Hạ, mặc dù hiện giờ bị hủy đường kinh doanh yêu đan, nhưng thực lực của nó tạm thời chưa chịu ảnh hưởng.
Có lẽ này hai bên cũng không có chứng cứ xác thực chứng minh đây là Phương Thốn làm, nhưng đây cũng không phải lý do bọn họ không trả thù.
Bây giờ Phương Thốn đi đến Triều Ca, lúc đầu cũng có nhân tố tránh họa trong đó.


“Tuy nói một đám yêu ma, ở bên mở đường, nghe rất uy phong, nhưng nếu Long Thành và Ôn Nhu Hương thật sự không muốn để ta yên ổn tới Triều Ca, dọc đường đi sợ là cũng sẽ không yên tính, những người này không đề phòng được, chỉ biết để mạng lại bù...”
“Mà thay vì để bọn họ làm bia đỡ đạn, không bằng giữ lại mạng ở Nguyên Thành còn có thể làm chút chuyện có ích!”
Phương Thốn không cho đám người Lâm Nghi Cơ đi theo, là vì nguyên nhân này.
Mà từ khi pháp chu rời khỏi Liễu Hồ, thậm chí lúc ra khỏi lãnh thổ Nguyên Thành, vẫn luôn chuẩn bị.
Thậm chí không chỉ có hắn, trên pháp chu đám người Mạnh Tri Tuyết, Vân Tiêu, thoạt nhìn rất nhẹ nhàng, suốt ngày ở trên mặt thuyền đánh bài uống rượu, nhưng trên thực tế ai cũng không dám có nửa phần chủ quan, trong lòng rõ ràng, hiện giờ không chỉ Phương Thốn, chính những người này cũng ở trung tâm lốc xoáy, đi Lão Kinh Viện sẽ an toàn, nhưng nếu bị hủy nửa đường cũng thật sự đáng tiếc.
Chỉ có điều, mặc dù bọn họ vẫn luôn chuẩn bị đầy đủ, nhưng dọc đường đi lại cực kỳ yên tĩnh.
Đi được nửa tháng, cũng chưa thấy có thích khách đến gần người, Phương Thốn không nhịn được cười: “Bây giờ chắc chắn có người đang khổ sở lắm!”
Vân Tiêu Thâm tán thành: “Đúng vậy!”
Trên đường Phương Thốn đi về phía bắc, ở một nơi sơn dã, có một ngôi miếu thờ nho nhỏ.
Miếu là miếu nhỏ, vốn cũng có vị hòa thượng trụ trì ba năm, nhưng bây giờ toàn bộ hòa thượng đều đã chết tại chỗ, xác chết chất chồng trong miếu, mà ở trong miếu nơi vốn dĩ là chỗ ngồi của Phật, hiện giờ lại là một lão giả với khuôn mặt tiều tụy, hắn ngồi im như đầu gỗ, cũng chẳng nghe thấy hơi thở, chỉ có ngón trỏ bàn tay trái, dùng sức nắn với biên độ cực độ nhỏ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất