Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 829: Lễ vật nho nhỏ

Chương 829: Lễ vật nho nhỏ


“Đây là son của Ngọc Nghiên trai ở Triều Ca mà công tử nhà ta đích thân chọn lựa...”
Hai tay Tiểu Hồ Ly cầm một cái hộp nhỏ đưa tới, nhỏ giọng nói: “Nghe nói giá là một hoàng kim.”
Nhất thời, Tông chủ Vân Hoan Tông cười còn vui vẻ hơn, nhẹ nhàng cầm lấy lễ vật, sau đó rút một chiếc trâm trên búi tóc xuống, cài lên đầu Tiểu Hồ Ly. Cây trâm này có màu vàng sẫm, trên đỉnh có gắn hai quả chuông nhỏ bằng bạc, trên thân khắc nhiều hoa văn phức tạp mà tinh xảo, thoạt nhìn đã biết là một pháp khí có phẩm chất cực cao, so với hộp son nhỏ kia còn quý giá hơn gấp trăm lần.
Dù cho hộp son đó đáng giá tận một hoàng kim cũng chẳng thể so sánh với cây trâm kia?
Chẳng qua, tâm tình tông chủ Vân Hoan Tông lúc này cực kỳ sung sướng, giống như vừa kiếm được lời.
“Đa tạ tỷ tỷ...”
Tiểu Hồ Ly cười hì hì nói với tông chủ Vân Hoan Tông, khiến cả người nàng đều tràn ngập thích ý.
Lúc này Dạ Anh ở đằng sau, vươn đầu ghé vào lỗ tai Tiểu Hồ Ly nói nhỏ vài câu.
Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, còn liếc nhìn tông chủ Vân Hoan Tông một cái.
Tiểu Hồ Ly nghe vậy thì tức giận, quay người đẩy nhẹ một cái, nói: “Trong xiêm y nàng không giấu cóc, đây không phải con cóc!”
Dạ Anh lập tức ấm ức lui lại, mất hết hứng thú với tông chủ Vân Hoan Tông.
Tông chủ Vân Hoan Tông hơi sững sờ, trên mặt có chút xấu hổ và mất mát.
Hai vị tông chủ được tặng lễ vật khiến những người xung quanh không khỏi cảm thấy có chút mong đợi, lại có chút thấp thỏm. Họ đường đường là tông chủ đại môn phái, gia chủ thế gia. Thế nhưng bây giờ lại bị mấy lễ vật nhỏ, bình thường này làm dậy lên hứng thú.
Tiểu Hồ Ly ánh mắt tìm kiếm, nói: “Tông chủ Linh Vụ Tông...”
Lời nói còn chưa dứt lời, tông chủ Linh Vụ Tông đã cười nói: “Có lão phu... A, tiểu tiên tử này lớn lên thật xinh đẹp!”
Vừa nói, hắn vừa lấy từ trong tay áo ra một đồ vật xinh xắn trông giống đồng hồ, nhét vào trong tay Tiểu Hồ Ly, cười nói: “Đây là một pháp bảo mà Linh Vụ Tông ta làm ra, bên trong có chứa ít sương mù. Về sau gặp tên hòa thượng nào không vừa mắt, cứ lấy pháp bảo này mở ra, để sương mù bao vây hắn, thực sự rất hữu dụng, tiểu tiên tử xinh đẹp như vậy mà hắn cũng dám đi lên động thủ sao”
Mọi người xung quanh có chút cạn lời.
Người ta còn chưa tặng lễ vật cho ngươi đâu, ngươi đã lấy đồ vật ra rồi.
Hơn nữa, ở đây còn có một hòa thượng đang ngồi lù lù đấy, ngươi đang muốn làm phản sao?
“Đa tạ tiền bối.”
Tiểu Hồ Ly hào phóng nhận lấy pháp bảo coi như lễ phép, chứ không phải tham lam nhận lấy đồ tốt... Có lẽ đối với nàng mà nói, cái này cũng không phải là tham lam... Sau đó từ trong lòng của Diệp Anh, rút ra một cái hộp dài, đưa cho tông chủ Linh Vụ tông nói: “Đây là bức tranh của Ngọc Đài tiên sinh đích thân vẽ, Dạ Sơn Khinh Vụ Đồ, đặc biệt vì ngài mà đi xin tiên sinh... “
“Ai nha……”
Tông chủ Linh Vụ Tông vui mừng khôn xiết: “Thì ra là tranh của Ngọc Đài tiên sinh, đây chính là tiên sinh nổi tiếng bậc nhất Triều Ca, tính tình ôn hòa, học bác uyên thâm...”
Tiểu Hồ Ly thật sự hoài nghi, Ngọc Đài tiên sinh trong lời của Tông chủ Linh Vụ Tông với Ngọc Đài tiên sinh mà nàng biết có phải là cùng một người hay không.
Nhưng điều này cũng không quá quan trọng, đợi rời khỏi đây rồi tính.
Trao xong lễ vật cho Tông chủ Linh Vụ Tông, Tiểu Hồ Ly lại nhìn về phía tông chủ Mộ Kiếm Tông, đưa một thanh kiếm dài bọc trong túi tới và nói: “Đây là một trong ba pháp khí mà công tử luyện ra sau khi trở về từ Triều Ca, muốn tặng cho tông chủ Mộ Kiếm Tông. Công tử cảm thấy, một thanh kiếm tốt như vậy nên nằm trong tay tông chủ Mộ Kiếm Tông, vì vậy đặc biệt căn dặn ta tận tay giao thanh kiếm này cho ngài... “
Tông chủ Mộ Kiếm Tông nghe thấy lời này liền nghẹn họng, ánh mắt như muốn tan chảy.
Trước đây, mối quan hệ giữa Thủ Sơn Tông và Mộ Kiếm Tông bọn họ không quá tốt, nguyên nhân là do lúc trước Phượng Thốn đi năm tông, Mộ Kiếm Tông biểu hiện quá mức keo kiệt, khiến đối phương khó chịu. Tuy rằng sau đó Mộ Kiếm Tông bọn họ nhận ra lỗi lầm, cố gắng bù đắp, lấy tất cả những thứ tốt nhất ra bồi thường. Nhưng hạt giống hiềm khích đã nảy mầm. Mộ Kiếm Tông và Thủ Sơn Tông từ đó cũng không có quá nhiều qua lại.
Thế nhưng đối phương vậy mà vẫn tặng lễ vật cho bọn họ, điều này khiến tông chủ Mộ Kiếm Tông thụ sủng nhược kinh.
“Được rồi...”
Sau khi mọi chuyện đã ổn thỏa, Tiểu Hồ Ly vỗ vỗ tay nói: “Chư vị tiền bối đi thong thả...”
“Được, thay ta cảm tạ Phượng nhị tiên sinh...”
“Không cần tiễn...”
“...”
Các vị trượng lão nhận được lễ vật vừa ý, đều vô cùng cảm động, liên thanh mở miệng.
Nhưng những người còn lại ở đây, lại lập tức xấu hổ.
Bọn họ tất nhiên hiểu rõ, lần tặng quà này của Phượng Thốn, trọng điểm không phải giá trị lễ vật có bao nhiêu quý trọng, mà là sau khi Phượng Thốn từ Triều Ca trở về vẫn nhớ tặng cho bọn hắn vài phần lễ vật. Đây là biểu tượng cho giao tình của bọn họ, so với những lễ vật đó, còn đắt giá hơn nhiều.
Nhưng chỉ một vài người trong số họ có thể được nhận lễ vật, số còn lại không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Chỉ có gia chủ tứ đại thế gia và quận chủ quận Thanh Giang thì còn tốt, dù sao trước đây bọn họ cùng Phượng Thốn qua lại rất ít, cũng chưa từng vun đắp giao tình.
Trái lại sắc mặt Cát trưởng lão của Cửu Tiên Tông có chút khó coi.
Ngũ đại tông phái của Thanh Giang đều nhận được lễ vật, nhưng chỉ có môn phái của bọn họ là không có, cái này...
...
...
Một nhóm người sau khi rời khỏi, đều bàn luận tâm ý của Phượng nhị tiên sinh, nói Phượng nhị tiên sinh hết sức chu đáo, tinh tế,...
Cho tới khi Cát trưởng lão ho nhẹ nói: “Vấn đề liên minh...”
“Ha ha…”
Không đợi hắn kịp nói xong, bỗng nhiên các tông chủ cười lớn ngắt lời hắn, tông chủ Lạc Thủy Tông cười nói: “Công là công, tư là tư. Từ trước tới nay Phượng nhị tiên sinh vẫn luôn phào phóng, đều không để tâm sự cố chấp của chúng ta, giờ nhìn lại đúng là lấy dạ tiểu nhân so lòng quân tử. Hắn vẫn luôn tôn trọng tình hữu nghị giữa chúng ta! “
“Vì tình giao hữu thân thiết, bền lâu, chúng không nên công tư lẫn lộn....”
Trong khi nói chuyện, tông chủ Lạc Thủy Tông mỉm cười nhìn về phía Cát trưởng lão. Mấy vị tông chủ khác cũng đều nhìn về hướng này.
“Cho nên, có câu, một điều nhịn chín điều lành...”
“Nếu ngươi muốn tìm Phượng nhị tiên sinh trao đổi đại sự, sao không tự mình đi nói…”
“Thế này có phải có chút quá thất lễ không?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất